Chương 379: Đại Sư Huynh - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 379: Đại Sư Huynh
Thanh Đằng lão nhân nói:
“Kim Kê đạo hữu, ngươi đã lớn tuổi như vậy rồi, sao tính tình vẫn cứ nôn nóng như thế!”
“Đúng vậy.”
Cô Phần lão nhân lại nói.
Kim Kê lão nhân trừng mắt, đang định nói gì đó, trong lòng đột nhiên giật mình, sắc mặt thay đổi nhanh chóng, quăng hai vị lão nhân lại, xông thẳng ra ngoài cửa sổ.
Trong phố phường dưới chân núi Thanh Đằng, mọi người không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên đỉnh núi Thanh Đằng sáng lên một chút ánh sáng vàng rực, giống như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm, có một vài Luyện Khí sĩ có thị lực tốt có thể nhìn thấy rõ nguyên hình thật sự của ánh sáng vàng kia chính là một con Kim Kê, kéo theo lông đuôi màu vàng kim cực dài, dùng tốc độ không thể tưởng tượng được lướt qua bầu trời đêm, giống như một ngôi sao băng vàng rực.
Trong lòng tất cả Luyện Khí sĩ đều không khỏi thầm than, thì ra đây chính là lực lượng của tu sĩ Trúc Cơ.
Phố phường yên lặng một lúc rồi lại ồn ào náo nhiệt trở lại, loáng thoáng còn ồn ào hơn cả khi nãy, tất cả Luyện Khí sĩ giống như lại bị khơi dậy ý chí chiến đấu và dã vọng.
Họ không biết vì sao tu sĩ Trúc Cơ luôn rất khiêm tốn lại đột nhiên lao ra khỏi núi Thanh Đằng, còn đoán không lẽ là Tam Sơn hội minh đã xảy ra biến cố gì.
...
Lý Thanh Sơn đột nhiên nhìn lên bầu trời, tầm mắt xuyên thấu qua gió tuyết, một viên kinh tinh đang dần xuất hiện ở phía chân trời xa xôi, hướng về phía của hắn, phá không xông thẳng đến.
Vì khoảng cách quá xa nên trông có vẻ tốc độ kia cũng không quá nhanh.
Nhưng Lý Thanh Sơn lại cảm nhận được cảm giác nguy hiểm to lớn từ trước đến nay chưa từng có, giống như tai vạ đã rơi đến đầu, sắp đối mặt với sống chết.
Hiện tại hắn tuyệt đối không có khả năng đối đầu với viên kinh tinh này.
Hắn thu lại toàn bộ hơi thở trên cơ thể, đổi một hướng khác chui vào trong núi sâu, nhưng viên kinh tinh kia cũng lập tức thay đổi phương hướng, hắn lập tức biết công phu che giấu hơi thở của hắn không thể lừa gạt được cảm ứng của tu sĩ Trúc Cơ.
Quyết định không thèm che giấu tung tích nữa, dùng thêm một tấm linh phù gia tốc, dùng toàn lực chạy như điên về phía cửa động dưới nền đất.
Cảnh này nhập làm một với cảnh đêm tuyết năm trước, cực kỳ giống nhau, trong lúc không hề hay biết, giống như đã vượt qua một vòng luân hồi, lại quay về lần nữa.
Nhưng lần này sẽ không có Ngưu ca ra tay cứu giúp, hắn nhất định phải dựa vào lực lượng của mình, còn có Tiểu An.
Tiểu An dựa theo lời Lý Thanh Sơn dặn dò, trốn trong tầng mây đen trên trời cao, chuẩn bị đợi đến khi nhận được tín hiệu của Lý Thanh Sơn thì sẽ lập tức lao xuống giúp đỡ. Nếu nói Lý Thanh Sơn là đè nén, che giấu hơi thở thì nàng bẩm sinh đã không có hơi thở, là một tồn tại đặc biệt ở vào giữa khe hở của sự sống và cái chết, không sống không chết, không chết không sống. Cho dù là Kim Kê lão nhân có cảm ứng nhạy bén đến cỡ nào thì cũng không thể nào phát hiện được một bộ xương khô đang ẩn núp.
Khung cảnh trước mắt nhanh chóng thay đổi, Lý Thanh Sơn liên tục chinh phục đại địa lên xuống phập phồng, nhưng mà viên kim tinh trên bầu trời lại càng lúc càng gần, Lý Thanh Sơn cảm nhận được một loại cảm giác áp bách khó miêu tả thành lời, chứ không còn là cảm giác nguy hiểm hư vô mờ mịt nữa.
Sao kim càng lúc càng lớn hơn trong tầm mắt hắn, khí thể huy hoàng kia làm cho Lý Thanh Sơn dù đang ở xa mười dặm vẫn cảm thấy hoảng sợ hết hồn.
Kim kê cũng phát hiện Lý Thanh Sơn đang bỏ chạy, ngẩng đầu gà lên, mở rộng hai cánh, phát ra tiếng gáy lảnh lót, ánh sáng vàng bùng nổ.
Giống như tiếng gà trống gáy báo sáng, làm mặt trời đã ngả về Tây lại phải dâng lên một lần nữa.
Ánh sáng vàng hiện ra hình thể rõ ràng của Kim Kê, mào gà, mõm gà, lông gà, lông gà không thiếu một sợi, sinh động như thật, nhưng lại giống như gà chọi, tràn đầy tức giận.
Kim Kê lão nhân ở trong đó cũng trừng mắt giống như gà chọi, râu tóc dựng ngược lên, đồ đệ cưng bị gϊếŧ, trong lòng ông tràn đầy bi thương tức giận, nhất định phải báo thù rửa hận!
Từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy Lý Thanh Sơn, ông lập tức biết Lý Thanh Sơn là người ông muốn tìm, đây cũng không phải vì Lý Thanh Sơn đang chạy trốn, ông thân là chưởng môn, đương nhiên biết được việc đệ tử Tống Minh bị nhục nhã ở thành Diêm Sơn, chẳng qua sau đó sơn trang Cuồng Kiếm đã bị núi Thanh Đằng quản lý, việc này mới không giải quyết được.
“Đại sư huynh” đi ra ngoài trả thù thay cho Tống Minh, trước khi đi chắc chắn cũng phải báo cáo cho sư phụ là ông, sau đó mới dám dẫn đệ tử núi Kê Đô đi làm việc, lại không ngờ lại sẽ bị gϊếŧ chết.
Tiếng gà gáy sáng cực kỳ lãnh lót chấn động cả dãy núi, không ngừng vang vọng, trong khoảng thời gian ngắn, giữa vùng núi tuyết này toàn là tiếng gà gáy
Lý Thanh Sơn cảm thấy lỗ tai đau nhức, tinh thần rung lên, chân khí trong cơ thể đều không tự chủ được mà bắt đầu rung chuyển, không khỏi kinh hãi, đây là sức mạnh của tu sĩ Trúc Cơ!