Chương 380: Tiếng Gân Cốt Vặn Vẹo Răng Rắc - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 380: Tiếng Gân Cốt Vặn Vẹo Răng Rắc
Yêu đan linh quy trong cơ thể xoay chuyển, đè ép toàn bộ khó chịu xuống, hang động đã không còn cách quá xa, chỉ cần chạy qua ngọn núi này, đến sơn cốc phía trước là được!
Tuyệt đối không thể để con kim kê kia đến gần, nếu không chỉ cần một chiêu, hắn chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng đã đến khoảng cách như thế này, cuối cùng Lý Thanh Sơn cũng cảm nhận được tốc độ kinh khủng của kim kê, tốc độ tung bay của “đại sư huynh” cũng coi như khá nhanh, nhưng nếu so sánh với con Kim Kê này thì chẳng khác nào đang bò trên đất.
Hơn nữa Kim Kê cũng không phải đang lướt đi, mà là thật sự bay lượn trên không trung.
Lý Thanh Sơn vừa mới bò đến lưng núi, Kim Kê đã đuổi đến phạm vi ba dặm, hắn xoay chân, cưỡng ép chuyển hướng, lao nhanh về một hướng khác của ngọn núi.
Kim kê mở rộng hai cánh, hơn chục sợi lông gà bị rơi xuống, bắn nhanh như điện, giống như ánh nắng do mặt trời bắn ra, mỗi một sợi còn nhanh và độc hơn linh khí do “đại sư huynh” điều khiển.
Lý Thanh Sơn đã đoán được sẽ có chiêu này từ lâu, khi thì chạy sang trái, lúc lại rẽ phải, đôi khi lại tạm dừng, thậm chí có lúc còn chui xuống dưới, làm cho hành động của hắn trở nên không theo quy luật.
Thứ Trường Kinh Hút Thủy phun ra đã không phải là binh khí, mà là một tấm khiên bằng băng cực lớn có thể bảo vệ xung quanh cơ thể hắn, nhưng như thế hắn vẫn chưa yên tâm, trở tay dám lên một tấm kim giáp phù thượng phẩm.
Nhưng vừa mới làm xong những điều này, trong mắt lập tức tràn đầy ánh sáng vàng, thậm chí còn chưa kịp làm ra bất cứ phản ứng nào.
Khiên băng đã vỡ nát, kim giáp cũng rách nát, Lý Thanh Sơn giống như bị sét đánh, cơ thể khựng lại.
L*иg ngực hắn xuất hiện một lỗ thủng thật nhỏ, một cột sáng vàng xuyên thấu qua người hắn, làn da cứng rắn có thể chịu được linh khí chém vào lại không tạo nên bất cứ tác dụng nào, sợi lông gà màu vàng kim kia xuyên thấu qua ba lớp phòng ngự, lại đâm sâu vào trong núi đá.
Kim Kê lão nhân nhíu mày, dựa vào tu vi Trúc Cơ của ông vậy mà lại không thể gϊếŧ chết một Luyện Khí sĩ nhỏ nhoi trong một chiêu, nói ra chỉ sợ sẽ không có ai tin, sợi lông Kim Kê kia vốn phải xuyên thấu qua trái tim của Lý Thanh Sơn luôn mới đúng.
Những lớp phòng ngự mà Lý Thanh Sơn bày ra cũng không phải đều vô tác dụng, nó đã cho hắn chút thời gian phản ứng trong nháy mắt, ở giây phút cuối cùng nhanh chóng xoay người đi một chút mới tránh được tai họa bị xuyên tim, nhưng hơi thở sắc bén nóng rực kia đột nhiên bùng nổ bên trong cơ thể hắn, giống như muốn xé nát đốt trọi cơ thể hắn.
Kim kê tạm dừng ở trên không trung, Kim Kê lão nhân không vội vã tiếp tục đuổi theo, cho dù là không thể xuyên qua ngực hắn, nhưng linh lực ẩn chứa bên trong cũng đã đủ để gϊếŧ hắn rồi. Ngược lại ông cảm thấy có chút hối hận, vì quá tức giận nên không nương tay, ông vốn nên bắt hắn lại, tra hỏi thân phận lại lịch rồi lại tra tấn đến chết mới đúng.
Mặt Tiểu An cứng đờ, Lý Thanh Sơn vẫn chưa phát ra tín hiệu, Kim Kê lão nhân vừa ra tay đã nhanh như sấm sét, Lý Thanh Sơn cũng không có cơ hội để phát tín hiệu, có lẽ cũng là vì không muốn làm nàng mạo hiểm.
Trong hốc mắt nàng bốc cháy lên ngọn lửa bừng bừng, chuẩn bị không quan tâm mọi thứ mà nhào xuống.
Lý Thanh Sơn đột nhiên từ dưới đất bắn lên, té ngã lộn nhào mà vòng sang một mặt khác của ngọn núi, tránh khỏi tầm mắt của Kim Kê lão nhân.
Kim Kê lão nhân hơi ngẩn ngơ, sau đó lại cười dữ tợn gầm lên:
“Ngươi sẽ hối hận vì lúc nãy không chết quách đi!”
Lý Thanh Sơn mắt điếc tai ngơ, hắn không biết đã nghe bao nhiêu lần những lời nói vớ vẩn này, ở thời khắc quan trọng nhất, yêu đan linh quy lại phát huy tác dụng một lần nữa, mạnh mẽ đè ép linh lực dị chủng đang bùng nổ trong cơ thể xuống.
Hắn đột nhiên lộ ra vẻ vui mừng, cửa động được hiển thị trên phương thốn đồ đang ở trước mắt, hắn đang định xông vào thì trên đỉnh đầu đột nhiên có một vầng sáng vàng bao phủ xuống.
Kim kê giương cánh, lướt qua đỉnh núi, lại một lần nữa phát hiện được tung tích của Lý Thanh Sơn, chỉ cần vồ nhẹ là có thể bắt được Lý Thanh Sơn.
Tiểu An siết chặt nắm đấm vang lên tiếng răng rắc, phải dùng rất nhiều ý chí mới có thể tiếp tục ở lại trên không trung. Nếu nàng không nhẫn nhịn được, tùy ý xuất hiện thì không chỉ không giúp được Lý Thanh Sơn, ngược lại còn rất có khả năng sẽ hủy diệt con đường sống cuối cùng của hắn. Một khi nàng bị bắt, Lý Thanh Sơn chắc chắn sẽ không bỏ chạy một mình. Đối mặt với lực lượng tuyệt đối, kẻ yếu hợp tác với nhau sẽ không có bất cứ ý nghĩa gì, ngược lại còn sẽ liên lụy nhau.
Lý Thanh Sơn dùng hết sức mạnh trong cơ người, nhảy vào bên trong, nhào vào cửa động đã bị bằng tuyết bao phủ lấy một nửa, nửa còn lại cũng bị dây đằng khô héo quấn chặt, vì dùng quá nhiều sức nên cơ thể phát ra tiếng gân cốt vặn vẹo răng rắc.