Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 402 - Chương 402: Không Biết Sống Chết!

Chương 402: Không Biết Sống Chết! - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 402: Không Biết Sống Chết!


Không thèm suy nghĩ quá nhiều, tách hai tay ra, một quả cầu độc thi màu xanh lục đậm bay vυ"t ra ngoài, mục tiêu chính là Lý Thanh Sơn đang ở trên không trung. Quả cầu độc thi này chính là một trong những môn tuyệt chiêu của núi Phần Khưu, nhìn thì chẳng có gì đặc biệt, nhưng lại được ngưng tụ từ thi khí lấy được trên những xác chết trên trăm năm, không chỉ vô cùng độc, mà còn có thể xâm nhập vào chân khí hộ thể, cho dù là người hay vật thì dính vào cũng chỉ có một con đường chết.

Lý Thanh Sơn nhướng mày, hắn đã quá quen thuộc với thói quen khó chịu là lập tức liều mạng với người khác của mấy tên Luyện Khí sĩ này rồi, không cảm thấy có cảm xúc cực kỳ tức giận nào cả.

Nếu thế giới này thật sự là một đấu thú trường lớn, hắn đã bắt đầu quen với việc sắm vai thành giác đấu sĩ hoặc là mãnh thú.

Quả cầu độc thi nổ tung ở không trung, một luồn thi khí màu xanh đậm bao phủ lấy cả người Lý Thanh Sơn và Dư Tử Kiếm.

“Không biết sống chết!”

Đại sư huynh vung ống tay áo, cảm xúc bực bội trong lòng cũng đã hơn rất nhiều.

Các đệ tử môn phái khác và các tán tu đều cách xa hắn ta ra thêm một ít, đã nghe nói đệ tử núi Phần Khưu tàn nhẫn độc ác, gϊếŧ người không chừng mực từ lâu, trận chiến ngày hôm nay đúng là không phải là giả.

“Đại sư huynh, người kia có thân hình cao lớn khỏe mạnh, hình như rất thích hợp để luyện thi.”

Một đệ tử núi Phần Khưu nói, không hề giống như đệt tử núi Kê Đô, lúc nào cũng phải a dua nịnh nọt để thỏa mãn lòng hư vinh của đại sư huynh, ai cũng đều trưng cái bản mặt người chết ra, chỉ có khi nhắc đến luyện thi thì trong mắt mới có thể tỏa sáng, đó là khát vọng đối với sức mạnh.

Tại núi Phần Khưu, điều khiển cương thi càng mạnh thì sức mạnh của bản thân cũng sẽ càng mạnh, thậm chí còn có thể vượt qua cấp bậc Luyện Khí.

“Ồ, vậy sao?”

Đại sư huynh còn chưa nói dứt, vèo vèo vèo vèo, một loạt tiếng xé gió, mấy trăm băng trùy từ trong màn khói độc bắn ra, vừa nhanh lại vừa nhiều.

Đại sư huynh không hề nhúc nhích, sờ cánh tay, trên cổ tay hắn ta có đeo một cái vòng đồng cũ kỹ, bên trên dính đầy vết máu, hắn ta vừa mới chạm vào đã lập tức chiếu sáng, triệu hồi ra một con cương giáp thi che trước người, trên người cương giáp thi tỏa ra ánh sáng sáng bóng, thi khí vờn quanh, không biết tốt hơn con giáp sắt thi của Cương Thi Đạo Nhân bao nhiêu lần,

Băng trùy đánh vào tấm thép, băng trùy không gì có thể chặn lại dừng lại bên trên cương giáp thi, chỉ tạo ra một loạt tiếng leng keng, lưu lại một ít vết xước màu trắng, đông lại một lớp băng nhỏ.

Lý Thanh Sơn uyển chuyển nhẹ nhàng rơi xuống đất, buông Dư Tử Kiếm ra, lớp băng mỏng bao vây quanh người họ lập tức vỡ vụn, quay trở về Trường Kình Hấp thủy. Sau trận chiến lần trước, hắn lại đến nguồn suối để bổ sung thêm Ngưng Băng Lộ, sử dụng Trường Kinh Hấp Thủy càng thêm thành thạo hơn.

Ánh mắt hắn bình tĩnh lạnh nhạt, không nói gì, cũng không có gì để nói. Dù sao sớm muộn gì cũng phải chiến đấu quyết sống chết, bây giờ vấn đề cần phải suy xét chính là sớm hay muộn.

Dư Tử Kiếm tức giận nói:

“Vì sao ngươi lại đánh chúng ta?”

Dưới lòng đất này, nàng đã biết được sự dữ tợn đáng sợ của yêu quái, nhưng lại càng không thể hiểu nổi, tại sao đã đến nông nỗi này rồi mà con người vẫn còn muốn tấn công con người.

Mặt đại sư huynh lạnh tanh nói:
“Vì ta thích.”

“Ngươi...”

Dư Tử Kiếm tức đến không nói nên lời.

“Đi thôi!”

Lý Thanh Sơn vỗ vai nàng, tiện tay ôm lấy eo cô, nhấc lên đi ngay, nơi này cũng không còn cách mặt đất bao xe, quay về biến thành yêu ma lại xử lý họ là được.

Hắn đã quyết định, đến lúc đó phải chậm rãi gϊếŧ chết vị “đại sư huynh” này mới được, để hắn ta biết rõ cái gì gọi là “ta thích.”

“Muốn chạy? Không dễ như thế đâu.”

Mấy đệ tử núi Phần Khưu triệu hồi ra mấy chục bộ cương thi, bao vây Lý Thanh Sơn lại, mối một động tác đều nhanh mạnh như gió, trong đó có đến mười ba bộ giáp sắt thi, có môn phái vì muốn truyền thừa thuật luyện thi, Cương Thi Đạo Nhân không thể nào sánh được,

Lý Thanh Sơn nói:

“Ngươi muốn làm gì?”

Đại sư huynh nói:

“Tất cả mọi người muốn ngăn cản yêu quái.”
Hắn ta dẫn theo một đám đệ tử mạnh nhất của núi Phần Khưu đi vào dưới lòng đất, ngay từ lúc bắt đầu, mục tiêu cũng đã không phải là những con yêu quái nhỏ yếu ở dưới lòng đất cạn và những linh thảo đã từng bị hái rất nhiều lần này, mà là chọn một con đường tắt, đi thẳng vào sâu dưới lòng đất.

Đường tắt kia là một mạch nước ngầm, nhưng ở dưới lòng sống lại gặp phải một con yêu quái cực kỳ khủng bố tấn công, con yêu quái kia đen thùi, ở trong nước di chuyển như một bóng đen, lập tức nhấc lên sóng to, mũi tên nước còn đáng sợ hơn băng trùy gấp mười lần liên tục bắn nhanh.

Bình Luận (0)
Comment