Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 404 - Chương 404: Cương Giáp Thi

Chương 404: Cương Giáp Thi - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 404: Cương Giáp Thi


Lúc này mọi người mới thấy rõ, một bộ xương khô nho nhỏ đang đứng phía sau Luyện Khí sĩ kia, nó cầm trong tay một cây kiếm bằng xương trắng, từ phía sau đâm thủng ngực tên Luyện Khí sĩ kia.

Nhưng tất cả mọi người đều không chú ý đến nó đã xuất hiện ở nơi đó từ lúc nào, nó giống như một vật chết, không có chút hơi thở nào, phải biết rằng đến cả cương thi cũng sẽ có thi khí.

“Đây...Đây rốt cuộc là yêu quái gì?”

Xương trắng rơi tứ tung tan chảy thành một vũng nước xương, chảy về phía bạch cốt kiếm, thanh bạch cốt kiếm kia chỉ là một cây kiếm ngắn cực kỳ bình thường, không có bất cứ điểm đặc biệt nào cả, chỉ là càng thêm cứng rắn nặng nề, nhưng mà hiện tại nó vẫn còn chưa đủ tư cách để làm kiếm phôi của Thí Phật Kiếm.

Tiểu An dùng đôi mắt đang bùng cháy ngọn lửa nhìn lướt qua mọi người.

Tất cả những người bị ánh mắt kia lướt qua đều cảm thấy trong lòng run rẩy, còn sợ hãi hơn cả khi đối mặt với yêu quái.

Lý Thanh Sơn cong môi, hô to:

“Mọi người mau chạy đi!”

Hắn kéo Dư Tử Kiếm chạy về phía cửa động.

Mọi người vốn đã là chim sợ cành cong, đột nhiên nhìn thấy quái vật quái dị như thế này, trong lòng đã không còn chút ý chí chiến đấu nào, nghe Lý Thanh Sơn kêu to như thế thì lập tức chạy tán loạn, đều nối đuôi nhau bỏ chạy về phía cửa động.

Đại sư huynh giận dữ, chỉ vào Lý Thanh Sơn nói:

“Gϊếŧ hắn cho ta.”

Mấy chục bộ cương thi bao vây lại, móng tay cực dài giống như một rừng thương, đâm mạnh về phía Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn đột nhiên dừng chân, đằng sau lưng có gió mạnh ập đến, giáp sắt thi vươn móng vuốt sắt nhọn cắm thẳng vào ngực hắn.

Nhưng hắn đã đoán được ngay từ đầu, cũng không thèm quay đầu lại, cưỡng ép thay đổi hướng cơ thể, đâm nghiêng vào trong đống xác chết, đâm thẳng vào lòng ngực của một bộ cương thi, một chiêu Thiết Sơn Kháo vô cùng bình thường được Lý Thanh Sơn dùng đến, uy lực lại như một cái búa công thành, chỉ nghe một loạt âm thanh lách cách răng rắc của xương cốt vỡ vụn, cương thi bay ngược ra sau, đυ.ng ngã mấy bộ cương thi ở phía sau, xương cốt đều bị gãy vụn, không thể nhúc nhích, để lộ ra một con đường.

Hắn bước về phía trước một bước, đang định phá vòng vây chạy ra, hai cái vuốt sắt đã vồ thẳng vào mặt Lý Thanh Sơn.

Hắn không để ý đến mấy bộ cương thi bình thường, thứ duy nhất có thể mang đến một chút uy hϊếp cho hắn chính là mười mấy bộ giáp sắt thi kia. Chỉ cần hắn hơi dừng bước lại là lập tức sẽ bị những giáp sắt thi đó vây quanh lên, tuy không có nguy hiểm gì, nhưng mà cũng rất phiền phức.

Hắn dùng chân, lại xoay người, xông trái xông phải trong đàn cương thi, nhanh mạnh như mãnh hổ, toàn lựa những con cương thi bình thường để tấn công, làm vài lần đã xé rách trận địa của kẻ địch, tuy rằng giáp sắt thi có uy lực rất lớn, nhưng phản ứng chậm chạp, không thể chạm vào một cọng lông của hắn,

Lý Thanh Sơn búng người, nhào về phía cửa động.

Trước hắn, có hai tán tu đã xông đến trước cửa động, một bóng người đột nhiên từ trên trời giáng xuống, cản trước mặt họ, họ còn chưa kịp làm ra bất cứ phải ứng gì, hai móng vuốt sắt nhọn đã lộ ra từ phía sau lưng của họ, máu tươi đầm đìa.

“Cương giáp thi!”

Trong lòng mọi người đều phát lạnh, bóng người kia chính là cương giáp thi toàn thân sáng bóng vốn đang đứng bên cạnh đại sư huynh

Đại sư huynh lạnh lùng nói:
“Ai dám chạy ta sẽ gϊếŧ kẻ đó!”

Cương giáp thi giống như một đốc chiến quan, cản trước con đường chạy trốn của mọi người, dùng một đôi mắt cực kỳ khát máu điên cuồng nhìn Lý Thanh Sơn.

Trường Kình Hấp Thủy tùy tay mà ra, trường đao làm bằng băng chém mạnh xuống.

Cương giáp thi khép chặt hai móng vuốt, không ngờ lại kẹp băng đao vào trong tay, vung mạnh ra ngoài.

Lý Thanh Sơn bay đi ra ngoài, xoay người ở giữa không trung, uyển chuyển nhẹ nhàng rơi xuống đất, lộ ra vẻ mặt ngoài ý muốn, cũng không phải đang kinh ngạc vì sức mạnh của cương giáp thi, mà là cương giáp thi này hình như không giống như những cương thi bình thường, chỉ biết lấy cứng chọi cứng.

Những bộ giáp sắt thi kia lại một lần nữa từ bốn phương tám hướng bao vây, gương mặt hung dữ, mùi xác chết hư thối gay mũi, làm Dư Tử Kiếm căng thẳng, tim như muốn lọt ra ngoài, lại thấy vả mặt Lý Thanh Sơn vẫn bình tĩnh, khóe môi thậm chí còn mang theo nụ cười trào phúng.
Đại sư huynh tự tin cũng không phải không có đạo lý, Tiểu An đối phó với một tên Luyện Khí sĩ tầng chín đều có chút quá sức, hơn nữa còn có những Luyện Khí sĩ khác giúp đỡ, càng khó thắng hơn, không thể nào đối phó được những đệ tử núi Phần Khưu này.

Dây mây xanh biếc mọc lên từ dưới chân Tiểu An, quấn quanh nhào lên nhưng lại vồ hụt.

Hai viên khô cốt tràng hạt dâng lên, đón gió mà phóng to, biến thành hai cái đầu lâu cực lớn, khớp hàm va chạm mãnh liệt, giống như tiếng cười cực kỳ quỷ dị, sau đó giống như hai viên sao băng lóe sáng, nhào thẳng xuống phía dưới.

Bình Luận (0)
Comment