Chương 413: Thiên Phú Thần Thông - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 413: Thiên Phú Thần Thông
"Oa, Tử Kiếm mau xem kìa, tên quái vật kia lại xuất hiện để cứu quái vật!"
Hoa Thừa Lộ nắm lấy cánh tay Dư Tử Kiếm lắc mạnh.
Hoa Thừa Tán vỗ đầu nàng ta một cái:
"Đừng lộn xộn."
Lúc này, ba người đang ngồi chung trên một con hạc giấy, trên hạc giấy trải đầy phù văn, sải rộng cánh bay lượn trên bầu trời như một con tiên hạc thật sự.
Sau sự hoảng sợ ban đầu, Hoa Thừa Lộ đã dần bình tĩnh lại. Mấy thứ trong đó hẳn không liên quan đến nàng, nàng ta cũng hoàn toàn xem trận chiến kịch liệt phía dưới như trò hay.
Dư Tử Kiếm nói:
"Yêu quái mà cũng có tình có nghĩa hay sao?"
"Vạn vật sinh linh, chỉ cần sinh ra trên thế gian này thì sao có thể vô tình được? Chỉ là không ngờ, yêu quái khác loài cũng có mối quan hệ tình cảm sống chết này."
Hoa Thừa Tán bỗng mở miệng, trong ánh mắt cũng tràn đầy tình cảm.
Dư Tử Kiếm nói:
"Người đó trừ yêu là đúng sao?"
"Đương nhiên, giữa người và người còn tàn sát lẫn nhau, huống chi là khác loài. Mà nếu không phải do con người áp bách thì sao đám yêu quái lại có thể liên kết với nhau được? Tàn sát lẫn nhau mới là trạng thái bình thường, vạn vật ở giữa, chỉ cần sinh ra trên thế gian này, sao lại không tranh giành chém gϊếŧ nhau cơ chứ?"
Sắc mặt Hoa Thừa Tán lại trở nên đầy sát khí.
Có tình cảm? Chém gϊếŧ? Đúng sao? Đầu óc Dư Tử Kiếm hỗn loạn tưng bừng.
Lúc này, trong hố trời, trận kịch chiến đã bắt đầu.
Hoa Thừa Lộ nhìn không dời mắt, vốn không hề để tâm nghe lời Hoa Thừa Tán nói.
Mã Lục há miệng ngậm lấy Linh Quy Huyền Giáp, kéo Lý Thanh Sơn từ dây leo ra, Tam Sơn lão nhân đều cực kỳ vui mừng.
Kim Kê phấn khởi vẫy cánh, dây leo cũng từ từ sinh trưởng, Cổ Đồng Thi Tương khống chế thi khí rồi nhảy vọt lên một phát.
Thế gọng kìm đã hoàn thành, lần này chắc chắn không thể để tên yêu nghiệt này trốn thoát lần nào nữa.
Mã Lục uốn éo người, như Thần Long Bãi Vĩ, Hoành Tảo Thiên Quân, hung hăng quấy vào người Kim Kê.
Ánh sáng vàng vỡ tan, ý định của Kim Kê lão nhân gãy ngay tắp lự, đυ.ng đầu vào nham thạch nơi núi, hãm thật sâu vào vách đá, chỉ để lại lông gà đầy trời.
Lúc này, Cổ Đồng Thi Tương đã áp sát.
Lý Thanh Sơn thu hồi Linh Quy Huyền Giáp, hội tụ toàn bộ yêu khí, cuồn cuộn như sông lớn, không màng tất cả, đánh xuống.
Cổ Đồng Thi Tương cảm giác như thể có một mảng mây đen bao phủ đỉnh đầu, sau đó là một tia sét đen kinh người đánh xuống.
Nắm đấm kia không thể so với nắm đấm bình thường, to lớn không khác gì một tảng đá lớn, có võ nghệ cao hơn cũng khó lòng tránh được chí nói chi là ở trong không trung. Cổ Đồng Thi Tương cũng bị khơi dậy hung tính, gào thét, răng nanh nhú lên, đấm một phát vào hắn.
Cô Phần lão nhân thầm cười lạnh trong lòng, kiến càng mà đòi lay cây, không biết tự lượng sức mình mà dám đấu với Cổ Đồng Thi Tương, thật sự tưởng mình là yêu tướng hay sao? Yêu quái vốn là sinh vật ngu xuẩn như thế đấy, tưởng là mình có thân hình cao lớn là có thể thắng à? Sau này luyện thành yêu thi, dưới sự khống chế của ta, chắc là còn thông minh hơn được một chút.
Hai đấm chạm nhau, lại giữ yên giữa không trung. Thi khí vào yêu khí va chạm kịch liệt, sương mù và khí độc cũng bị khuấy động ra, hình thành một vòng xoáy.
Cô Phần lão nhân hơi bất ngờ. Cái kiểu cậy mạnh đó mà đấu sức được với Cổ Đồng Thi Tương sao?
Nhưng chỉ một lát sau, Cô Đồng Thi Tương cũng không thể duy trì được nữa. Một tiếng ầm vang lên, nó rơi xuống đất, tạo thành một cái hố to.
Lý Thanh Sơn luyện xong Ngưu Ma tầng hai, dùng thân thể để chiếm ưu thế lớn, lại còn ở trên cao nện xuống, nếu đấu sức còn thua một cái xác không thì hắn không cần treo cổ chết, tự Thanh Ngưu cũng muốn treo cổ chết quách đi cho xong.
Dù Cổ Đồng Thi Tương thua một nước nhưng cũng không bị tổn thương gì, nổi giận gào thét, đứng thẳng người dậy, mây đen kia như từ trời gián xuống.
Thừa dịp nó còn chưa vững vàng, sao Lý Thanh Sơn có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế được. Hắn giáng từ trên trời xuống, gót sắt dẫm mạnh vào người Cổ Đồng Thi Tương.
Dưới đáy hố trời cũng kịch liệt rung chuyển như mặt biển dao động, đất đá thành mảnh bay vυ"t lên, chỉ có chỗ gót chân đạp xuống là không ngừng bị lún.
Ngưu Ma Tiễn Đạp, thiên phú thần thông!
Toàn bộ sức sát thương đều tập trung lên người Cổ Đồng Thi Tương, xuyên qua thân thể của hắn mới khuếch tán ra mặt đất xung quanh.
Cổ Đồng Thi Tương kia như tường đồng vách sắt, giáp đồng nguyên chất, cũng lập tức hiện ra từng đường nứt, phát ra âm thanh vặn vẹo. Mà trên thực tế Cổ Đồng Thi Tương đã bị thương bên trong, có vẻ còn nặng hơn nhiều so với bên ngoài. Áo giáp đồng chỉ chống được phi kiếm, phi đao, mấy món vũ khí sắc nhọn, hiệu quả rất kỳ diệu, nhưng khi đối mặt với thứ vũ khí cùn nhất, nguyên thủy nhất, dã man nhất, hiệu quả cũng kém đi nhiều.