Chương 414: Đúng Là Ghê Gớm - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 414: Đúng Là Ghê Gớm
Ở chiến trường địa cầu cổ đại, với sự phát triển của mũ giáp, những nhóm vũ khí mãnh tướng cũng không ngừng được tiến hóa, trong khi đao kiếm không làm gì được áo giáp thì một búa nên xuống, khiến lục phủ ngũ tạng của tướng địch vỡ nát, phụt máu ba lần.
Lý Thanh Sơn nâng gót sắt lên, cũng không ngu ngốc mà cho kẻ địch còn bất cứ cơ hội nào. Lại thêm một chiêu "Ngưu Ma Tiễn Đạp" nữa, chỉ thấy một con yêu quái đầu mọc sừng trâu, đuôi hổ đang điên cuồng giẫm bữa, mặt đất như một nồi nước sông, không ngừng chập trùng.
Phía trên hố trời, Thanh Đằng dùng hết sức mở dây leo hướng về phía Mã Lục, muốn trói chặt lấy hắn lần nữa. Nhưng lần này Mã Lục đã chuẩn bị kỹ lưỡng, nơi này du có là vách đá hay mặt đất đều có một chút khoảng cách, dây leo muốn mở rộng đến cũng phải phí thêm chút thời gian.
Mã Lục thoát khỏi mấy dây leo vướng víu, đuôi đập lên vách đá, hố trời lần nữa xuất hiện một cái khe cực lớn. Mã Lục dùng sức phóng đến chỗ Thanh Đằng lão nhân, tốc độ nhanh kinh người, như một mũi tên lộ ra sự sắc nhọn.
Thanh Đằng lão nhân thầm hoảng hốt. Hắn thân là Thanh Đằng chưởng môn, đã rất nhiều nam không có địch đủ mạnh để giao đấu, một thân phát lực này dù thâm hậu, nhưng dẫu sao tuổi cũng đã già, sức cũng đã yêu, sao có thể vật l*и với yếu tướng áp sát khủng bố như vậy? Hắn vội đạp không cưỡi gió, bay lên như con diều, bỏ chạy trối chết.
Mã Lục bỗng cong người lên, vờn quanh Thanh Đằng lão nhân để đâm. Bõng co rút lại thành một quả cầu côn trùng, dựa vào thân hình khổng lồ kia, còn đeo dây leo lão nhân bao trong quả cầu.
Thiên Chích Trường nhảy vọt như giáo dài, ở vị trí khu khớp nối cường lực, từ mỗi phương hướng, hướng Thanh Đằng lão nhân đâm tới. Chỉ cần đâm trung một phát, kịch độc sẽ được rót vào, chẳng mấy là hú họa cái thân của hắn.
Mộc linh hộ thể, cây héo gặp mùa xuân!
Tay Thanh Đằng lão nhân đang bấm pháp quyết, cả người đều bị bao bởi câu gỗ, đám côn trùng đâm sâu vào phía trên, phát ra âm thanh trầm đυ.c thành khẩn.
Cây gỗ kia được ngưng tụ thành từ cây mộc linh thuần túy, nhưng dưới tốc độ ăn mòn bởi khí độc thì cực kỳ tiêu tốn.
Thanh Đằng lão nhân kinh hãi nói:
"Hai vị đạo hứu, cứu mạng!"
Không có dây leo trói buộc, Mã Lục lập tức phát huy hết sức mạnh kinh khủng của bản thân ra, thể hiện một sắc mạnh cực đại của yêu tướng.
Kim Kê phẩy cánh lông vũ, lại bay lên lần nữa, rơi vào quả cầu côn trùng bên trên, một trận mổ liên hoàn, Kim Kê lão nhân cũng liều, không tiếc linh lực, mổ từng lỗ máu một trên từng hố máu.
Những hành động này, nếu là tu sĩ nhân loại, mỗi ngày đều mở ngực, mở bụng, vết thương trí mạng, nhưng thân thể Mã Lục cũng khổng lồ, những tổn thương này cũng chỉ có thể xem như vết thương nhỏ, mà yêu quái chủng loại này có sức sống cực mạnh nên càng khôi phục nhanh.
Một thân linh lực của Thanh Đằng lão nhân đã tiêu hao hơn phân nửa, trên đoạn cây gỗ khô kia, mảnh gỗ vung bắn ra, lần nữa hóa thành linh lực, trong giây lát cũng bị mỏng đi rất nhiều. Có vẻ do Thiên Túc Xuyên Tâm, khí độc đi vào địa tràng rồi.
Trong giây lát, tình thế thay đổi khiến Hoa Thừa Tán cũng không nén nổi khen:
"Yêu tướng đời con cháu, đúng là ghê gớm!"
Nếu không phải pháp thuật của Tam Sơn lão nhân có thể phối hợp với nhau, đặc biệt là Thanh Đằng lão nhân có thể trói buộc được. Ba tu sĩ Trúc Cơ bình thường đúng là khó đối phó, một bước vô ý sẽ bị gϊếŧ ngược nữa kìa.
Hoa Thừa Lộ hãi hùng hỏi:
"Ca, ba tên già kia...ba lão tiền bối phải thua sao?"
Mặc dù ghét Thanh Đằng lão nhân, nhưng thấy kẻ mạnh trong số các tu sĩ nhân loại sắp chết dưới tay yêu ma, cũng không nén nổi cảm giác đồng cảm sâu sắc.
Hoa Thừa Tán lắc đầu nói:
"Yêu quái kia không thuần chủng, chỉ là chiến được thế thượng phong thôi, sao mà thắng nổi tu sĩ Trúc Cơ? Chỉ cần gϊếŧ không chết, chỉnh lại thế trận là có thể thủ mà thắng.
Ánh mắt hắn bỗng liếc về phía Lý Thanh Sơn. Thêm nữa, người kia còn chưa ra tay mà! Vừa rồi sợ không ngờ đến cái biến số này, suýt nữa để yêu tướng kia thoát được, nhưng hắn chắc chắn sẽ không để phạm sai lầm hai lần nữa vậy.
Cô Phần lão nhân cuối cùng cũng biến sắc, không thể tin nổi Cổ Đồng Thi Tương hắn tỉ mỉ luyện chế lại có thể bị một tên yêu quái tiểu tốt đè ra đánh.
Cổ Đồng Thi Tương vốn nên mau tránh, nhưng Ngưu Ma Tiễn Đạp còn có hiệu quả chấn động mạnh, dù mỗi lần chấn động đều chỉ ảnh hưởng đến Cổ Đồng Thi Tương một lát, nhưng của đủ để Lý Thanh Sơn thực hiện Ngưu Ma Tiễn Đạp lần hai.
Rõ ràng là Cổ Đồng Thi Tương cực mạnh, nhưng chỉ vì một nước đi vô ý mà bị Lý Thanh Sơn ăn chắc trong một chiêu. Cái này rõ là hành động vô tình, nhưng lại giống như có mưu đồ rất sâu. Lý Thanh Sơn là người của phái thực chiến, bình thường không quá thông minh lanh lợi nhưng trong chiến trường chiến đấu lại luôn có tâm trí lanh lẹ, bộc phát thành mười hai phần sức mạnh.
"Yêu nghiệt, mau nhận lấy cái chết!"