Chương 415: Hai Đầu Lâu - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 415: Hai Đầu Lâu
Cô Phần lão nhân luôn không trực tiếp ra tay cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa, ra tay. Trên cổ tay khô gầy của hắn có một chiếc vòng đồng tương tự, lại có màu trầm hơn, không biết gấp bao nhiêu lần Đại sự huynh. Hoa văn trên vòng đồng sáng lên, xuất hiện mười hai thi giáp sắp thành đội ngũ chỉnh tề, phóng về phía Lý Thanh Sơn.
Chỉ với mười hai tên thi giáp này, đối phó với bất kỳ yêu quái thường nào cũng như đồ trong túi, cực kỳ dễ dàng. Sở dĩ Cô Phần lão nhân không gọi ngay mấy thứ này từ đầu ra cũng vì phải đánh với yêu tướng, xác sống giáp thép lúc này cũng không có nhiều tác dụng, cũng không tồn tại được trong mớ khí độc ăn mòn hủy hoại. Giờ phút này, Lý Thanh Sơn muốn hủy đi mệnh căn của hắn, hắn phải dùng toàn bộ sức mạnh ra thôi.
xác sống giáp thép đồng loạt nhào tới, Lý Thanh Sơn chau mày, hắn cảm giác được Cổ Đồng Thi Tương dưới chân, dù thi khí bị đánh tan rất nhiều lần nhưng cũng không chịu một đòn trí mạng nào dẫ đến hỏng hóc.
Nếu dùng Linh Quy Huyền Giáo, đương nhiên có thể bảo vệ hoàn toàn, vô lo, nhưng Cổ Đồng Thi Tương có thể thoát vây cũng sẽ khiến cho tên Cô Phần lão nhân rảnh tay để cứu Thanh Đằng lão nhân. Hắn nhất định phải tranh thủ thời gian cho Mã Lục.
Lý Thanh Sơn nắm lấy một tên xác sống giáp thép, dùng ngón cái đâm vào cổ. Vuốt hổ sắc ben cứng rắn đâm xuyên tầng giáp thép kia, thi khí màu đen đổ ồ ồ ra, xác sống giáp thép lập tức xụi lơ xuống, không nhúc nhích, như một con búp bê vải rách, bị Lý Thanh Sơn ném sang một bên.
Nhưng những con xác sống giáp thép đã nhân cơ hội này để bổ nhào vào người Lý Thanh Sơn. Có con bò lên trên bả vai, nện vào tai Lý Thanh Sơn, có con cắn mạnh vào cổ Lý Thanh Sơn, có con ôm lấy đùi Lý Thanh Sơn, muốn làm hắn vướng víu để khiến Cổ Đồng Thi Tương thoát được.
Lý Thanh Sơn như một gốc cây địa thụ vững chãi bị đầy khỉ đu bám. Hắn giơ tay chộp một cái, những con xác sống giáp thép có vẻ cực kỳ nhạy bén, lao sang chỗ khác quấy nhiễu. Trên người hắn chỗ nào cũng ngua ngứa nhoi nhói, nhưng với cơ thể có lớp da trâu còn bền hơn sắt thép, xác sống giáp thép có móng vuốt sắc cỡ nào cũng khó xé rách được.
…
Dù thế đám cương giáp thi này vẫn gây ra không ít phiền phức cho Lý Thanh Sơn, đáng tiếc Tiểu An không có ở đây, nếu không muốn đối phó với đám cương giáp thi này sẽ dễ như trở bàn tay, hắn vốn định để Tiểu An tạm thời trốn dưới lòng đất, chuẩn bị hợp tác chiến đấu ở thời khắc quan trọng nhất, cho kẻ địch một đòn trí mạng.
Nhưng sau khi va chạm kịch liệt vài lần, cộng thêm Ngưu Ma giẫm đạp phá hư, cửa hang trong hố trời đã bị sụp hoàn toàn, hàng chục nghìn tấn đất đá đổ ập xuống, coi như hoàn toàn kết thúc đại điển hái thuốc của ba núi, Tiểu An cũng bị đè ở dưới, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn khó mà ra ngoài giúp đỡ được.
Cô Phần lão nhân thấy cương giáp thi không thể đánh bại Lý Thanh Sơn ngay được, trong tay xuất hiện một cây trượng làm từ xương nhỏ nhỏ, trên đỉnh cốt trượng là một cái đầu lâu, vung lên vài cái, trong hốc mắt của bộ xương khô hắn ra một vệt sáng đỏ.
Lý Thanh Sơn cảm giác được cảm giác nguy hiểm cùng cực, hắn cũng không muốn nếm thử một chiêu toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ sẽ như thế nào, nhưng nếu khởi động linh quy huyền giáp, để đám cương thi dưới chân thoát khỏi vòng vây, chỉ sợ tình hình lại càng gian nang hơn.
Trong lúc hắn đang phân vân, một con cương giáp thi chắn trước mặt Lý Thanh Sơn, vừa khéo cản trước con đường mà vệt đỏ phải đi qua, không một tiếng động nào vang lên, cương thi đã lập tức bị hòa tan một nửa.
Cô Phần lão nhân lắp bắp kinh hãi, tất cả cương giáp thi đều nằm trong sự khống chế của ông, sao tự nhiên lại xuất hiện thêm một con thế này?
Không biết từ khi nào, mặt đất đã xuất hiện một cửa động màu đến, con cương giáp thi kia chui từ trong cửa động này ra ngoài.
Dưới lòng đất, với sự chỉ huy của phó đầu lĩnh Tiểu An, cự nham rắn cạp nong phát huy ra bản lĩnh đài đất, đào ra một cái động thật lớn, nhưng mà bảo bọn họ gia nhập vào cuộc chiến lại là chuyện không thể nào.
Hai cai đầu lâu chui ra ngoài, phun ra ngọn lửa cháy hừng hực về phía Lý Thanh Sơn.
Trong lòng Cô Phần lão nhân giật mình, lại càng không biết người đến là địch hay là bạn.
Lý Thanh Sơn không hề tránh né, giống như đang tắm rửa, để mặc cho ngọn lửa gột rửa cơ thể hắn, nơi ngọn lửa đi đến, các cương giáp thi đều rối rít ngã xuống. Ngọn lửa lại đốt về phía con cổ đồng thi dưới chân Lý Thanh Sơn, nhưng lại bị lớp thi khí đen đặc cản lại.
Cổ đồng thi cảm nhận được nguy hiểm cực mạnh, lại càng dùng hết sức lực để giãy dụa.