Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 440 - Chương 440: Đơn Giản Mà

Chương 440: Đơn Giản Mà - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 440: Đơn Giản Mà


Trải qua khoảng thời gian chờ đợi này, chân khí trong bốn kinh mạch âm dương trong thân thể hắn đã đạt đến trạng thái tràn đầy từ lâu, chuyện này cũng không phải việc gì khó đối với một người có thể hấp thụ linh khí thiên địa như hắn. Mà trong quá trình tu luyện pháp thuật, kỹ năng điều khiển chân khí quý thủy của hắn cũng trở nên cô cùng thành thạo.

Chuẩn bị tốt chưa ư? Hắn cũng không biết, thế nhưng đã đến lúc đọ sức rồi!

Ánh mắt Lý Thanh Sơn trở nên kiên định.



Bên dưới núi, Vân Vũ lâu.

Trong lâu chỉ nguyên một màu đen kịt, sau khi trải qua mấy lần biến cố, Vân Vũ lâu đại thương nguyên khí, hơn nữa còn bị chèn ép ở khắp mọi mặt, cho nên cũng khó có thể khôi phục trạng thái phồn thịnh như ban đầu.

Cấu trúc kiểu giếng trời từng nối liền Vân Vũ lâu từ trên xuống dưới thành một khối, nhưng lúc này nó lại có vẻ yên tĩnh lạ thường, chỉ có nụ cười trên bức tranh Ngọc Nữ Phi Thiên là vẫn như cũ không thay đổi.

“Tiểu súc sinh kia thật sự ở trên núi sao?”

Trong địa cung dưới lâu, một người trung niên có mái tóc hoa râm hỏi.

Lâu chủ đương nhiệm của Vân Vũ lâu cẩn thận từng li từng tí nói:

“Môn chủ, chắc chắn không sai, rất nhiều người đều nhìn thấy hắn, à thì… cái tên Lý Thanh Sơn kia đang bế quan ở hang đá trên núi.”

“Hắn mà xuất quan thì lập tức bẩm báo cho ta, ta không tin hắn không xuống núi.”

Người trung niên này chính là Ngụy Trung Nguyên – phó môn chủ của Vân Vũ môn, hắn không mặc bộ đồ màu tím hào hoa phú quý kia, mà chỉ mặc một bộ đồ màu xám cũ kỹ, hiển nhiên là muốn ẩn giấu tung tích, khi nhắc đến tên Lý Thanh Sơn thì nghiến răng nghiến lợi.

Từ khi Lý Thanh Sơn vấy máu Vân Vũ lâu, gϊếŧ chết tú bà thì đã kết thù với Vân Vũ môn rồi, mãi cho đến sau này, đến cả con trai của Ngụy Trung Nguyên và hai bị bà bà của Vân Vũ môn đều chết không rõ ràng.

Ngụy Trung Nguyên không tin Lý Thanh Sơn có thực lực gϊếŧ chết hai vị bà bà, nhưng lại tin Lý Thanh Sơn có liên quan đến chuyện đó.

Lần này ẩn núp ở dưới chân núi, hắn quyết tâm chỉ cần Lý Thanh Sơn vừa xuất hiện là sẽ ra tay tóm liền, dùng đủ kiểu khẩu hình ép cho ra khẩu cung thì mới diệt được mối hận trong lòng, chỉ cần Ưng Lang vệ không có bằng chứng trực tiếp thì sẽ chẳng làm gì được hắn cả.

Đương nhiên, hiện tại hắn cũng không thể dứt khoát xông lên núi trực tiếp gϊếŧ chết Lý Thanh Sơn được.

“Môn chủ hãy bình tĩnh, trên núi hay dưới núi thì cũng đều có cơ sở ngầm của chúng ta. Chỉ cần hắn xuất quan một cái thì môn chỉ có thể biết ngay lập tức.”



Vào lúc Lý Thanh Sơn đang đả thông Đới mạch, cuối cùng hắn mới ý thức được rằng bốn kinh mạch sau của Kỳ Kinh Bát Mạch khác bốn kinh mạch trước.

Việc hắn phải làm hiện tại không chỉ là đả thông mấy huyệt đạo, mà trong quá trình này còn phải liên tục cân bằng dòng chảy của chân khí trong bốn mạch âm dương. Độ khó đâu chỉ tăng lên gấp bốn lần, mà thực sự là tầng tầng lớp lớp chồng chất luôn.

Mới đầu hắn còn thử vận chuyển bốn mạch cùng lúc, nhưng chẳng mấy chốc đã ý thức được rằng, hắn của hiện tại không thể hoàn thành nhiệm vụ này.

Chỉ đành kiên nhẫn quyết tâm, trước hết khuấy động chân khí trong hai mạch Âm Khiêu và Dương Khiêu đã, dù cho đã có pháp thuật ngưng đọng làm nền tảng, vậy mà vẫn thường xuyên được cái này mất cái kia.

Cũng may Lý Thanh Sơn đã mua được quyển Quý Thủy Ngưng Khí quyết tổng tham, bao gồm kinh nghiệm cực kỳ đầy đủ của các tiền bối. Nhưng dù Lý Thanh Sơn có thử bắt chước theo thì vẫn không thể thành công.
Những lúc thế này, tất nhiên Lý Thanh Sơn muốn xin chỉ điểm của Tiểu An, đến cùng nên làm sao để cân bằng chân khí?

“Chia nhỏ ra là được rồi mà.”

Tiểu An kinh ngạc.

“Chia nhỏ ra ư, chia kiểu gì?”

Tiểu An trừng to mắt, lần đầu tiên không giúp được Lý Thanh Sơn, bởi vì nàng hoàn toàn không thể hiểu được điều khó khăn của nó nằm ở đâu.

“Ta biết năng lực của mình. Ngươi không cần làm vậy để đả kích ta.”

Lý Thanh Sơn vỗ vai Tiểu An, nói với thân thể đang nghển lên của Mã Lục:

“Có đúng không Mã Lục, ngươi và ta đâu có dễ dàng nắm được mấy chuyện kiểu như này.”

Mã Lục há miệng phun ra một luồng yêu khí, tuy rằng mỏng manh nhưng đã chia làm hơn mười luồng nhỏ, xen kẽ trùng điệp với nhau, tạo thành một bức vẽ rất có nhịp điệu và sống động.

Tuy rằng Mã Lục đã mất yêu đan, đạo hạnh giảm mạnh, nhưng cũng từng là yêu tướng một phương, từng đạt đến cảnh giới mà Lý Thanh Sơn chưa bao giờ trải qua, tuy rằng có vẻ không lanh lợi trong đạo lí đối nhân xử thế, nhưng loại chuyện nhỏ như điều khiển yêu khí sao có thể làm khó hắn được. Lý Thanh Sơn muốn tìm kiếm sự cân bằng từ chỗ hắn thì thực sự là tìm lộn yêu rồi.
Tiểu An mở hai tay ra nói:

“Rất đơn giản, đúng không.”

Lý Thanh Sơn không nói một lời, đi về tiếp tục tu luyện. Chớp mắt một cái đã qua nửa tháng, lúc này Lý Thanh Sơn mới có thể phân tâm nhị dụng*, vận chuyển chân khí trong Âm Khiêu mạch và Dương Khiêu mạch một cách trơn tru.

*có thể sử dụng hai chiêu số khác nhau cùng lúc.

Lại một ngày nữa trôi qua, hắn đã đạt được sự cân bằng cần thiết để ngưng tụ khí hải trong Âm Duy mạch và Dương Duy mạch. Nhưng việc điều hòa thống nhất bốn kinh mạch này vẫn là một chuyện cực kỳ khó khăn.

Hắn chỉ cố gắng thử loại bỏ tất cả mọi suy nghĩ trong lòng, không ăn không uống, không ngủ không nghỉ, ở trong mắt người khác không khác gì kẻ điên.

Tiểu An nhìn mà cũng hơi lo lắng.

Bình Luận (0)
Comment