Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 444 - Chương 444: Con Mồi Mới

Chương 444: Con Mồi Mới - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 444: Con Mồi Mới


“Ngươi có thể lên lầu nghỉ ngơi một đêm trước, ngày mai lại gặp hai vị thống lĩnh.”

Hiển nhiên tác dụng của tòa kiến trúc hùng vĩ này không chỉ là nơi để làm việc, mà còn là nơi để cho đám Ưng Lang vệ đến đây nghỉ lại.

Lúc Lý Thanh Sơn còn đang suy nghĩ thì có tiếng bước chân vang lên ở phía trên.

“Cuối cùng các ngươi cũng đến rồi.”

Tiền Dung Chỉ chậm rãi đi xuống từ cầu thang xoắn ốc, nàng không mặc đồng phục của Ưng Lang vệ mà thay vào đó là một bộ đồ váy mỏng màu xuân màu tím, tóc được búi lên lộ ra chiếc cổ trắng ngần, trông còn thêm phần tao nhã so với dáng vẻ dịu dàng thân thiệu khi ở Gia Bình thành.

Lúc này, ngay cả Lý Thanh Sơn cũng sắp không thể nào liên tưởng nàng với Tiền Dung Chỉ của trước kia, giờ không chỉ đơn giản là sự thay đổi về khí chất, mà là sự thăng hoa. Tu vi của nàng cũng đã đạt đến Luyện Khí tầng thứ sáu, e rằng điều này đóng vai trò cực kỳ quan trọng đối với sự thay đổi này.

Lý Thanh Sơn cay mày nói:

“Sao ngươi lại ở đây?”

Tiền Dung Chỉ sờ lên đầu mình một cái rồi nói:

“Ta cũng phải đến Bách Gia kinh viện tu hành, nói không chừng sau này chúng ta chính là đồng môn đó, phải không Tiểu An.”

Nàng chớp chớp mắt với Tiểu An, rồi nói với Lý Thanh Sơn:

“Chúc mừng ngươi, đạt tới Luyện Khí tầng thứ sáu.”

Tuy ngoài mặt Tiền Dung Chỉ không tỏ vẻ gì, nhưng trong lòng lại vô cùng kinh ngạc, lần đầu gặp nhau Lý Thanh Sơn mới chỉ là Luyện Khí tầng thứ nhất, thời gian chưa tới một năm mà đã tu luyện đến Luyện Khí tầng thứ sáu, thật sự có thể nói là thần tốc, hơn nữa thực lực chân chính của hắn còn không chỉ mỗi như thế.

Nàng có thể tu hành nhanh như vậy là vì có công pháp Thôn Nguyên thuật bá đạo, nhưng cũng có chút liên quan tới sự tích lũy trong nhiều năm qua của nàng, vậy mới có thể thành công mở ra khí hải trong một lần.

Lý Thanh Sơn đáp lại:

“Ngươi cũng vậy.”

Sự vui mừng như thăng quan tiến chức thuận lợi kia của nàng cũng không phải là giả vờ, bất kể Luyện Khí sĩ nào tu luyện đến Luyện Khí tầng thứ sáu thì cũng đều vui mừng thôi. Nhưng hình như bộ trang phục đẹp đẽ này không đơn giản như vậy.

“Dung Chỉ, ngươi ở đây làm gì? Không phải bảo đi ăn cơm cùng nhau sao?”

Một nam tử trẻ tuổi bước xuống cầu thang, đi tới bên cạnh Tiền Dung Chỉ.

Ánh mắt Lý Thanh Sơn hơi lay động, hắn đã từng gặp nam tử kia rồi, chính là lúc Ngô Cấn dẫn đội ngũ theo quét sạch Cầu Chân xã.

Việc Tiền Dung Chỉ quen biết người này thực sự không có gì kỳ lạ, Ngô Cấn quen Phương Ân Thượng, Tiền Dung Chỉ bị hắn coi trọng đến Thanh Hà phủ, đương nhiên hắn phải nhờ cậy vị bằng hữu tốt này chăm sóc nàng rồi.

Khi thấy ánh mắt Ngô Cấn nhìn Tiền Dung Chỉ, Lý Thanh Sơn càng cảm thấy sáng tỏ, tuy rằng người kia cố tình giấu diếm nhưng trong ánh mắt hắn nhìn Tiền Dung Chỉ có chứa du͙ vọиɠ, lại còn rất trần trụi.

Con mồi đã mắc câu.

“Ngô huynh, đây là đồng liêu cùng ta tiến vào Ưng Lang vệ, tên là Lý Thanh Sơn. Thanh Sơn, đây là bằng hữu tốt của thống lĩnh chúng ta, tên là Ngô Cấn.”

Tiền Dung Chỉ giới thiệu một cách tự nhiên hào phóng, nhưng vẫn luôn duy trì khoảng cách nhất định với Ngô Cấn, lại trông có vẻ thân thiết với Lý Thanh Sơn hơn.

Nhưng càng như thế, Ngô Cấn càng cảm thấy trong lòng ngứa ngáy khó nhịn. Lúc trước nhìn thấy nàng ở dưới Thanh Đằng sơn, hắn đã cảm thấy nữ nhân này khác với tất cả mọi người, giờ gặp lại ở Thanh Hà phủ, nàng khoác trên người một bộ trang phục mùa xuân lại càng như thay da đổi thịt, khiến tim hắn cũng đập thình thịch như đánh trống.
---

Tiền Dung Chỉ không bao giờ lại giống như Tiền Dung Chỉ vừa mới đến thành Gia Bình lúc trước, sốt ruột muốn thay đổi vận mệnh nên thông đồng quan hệ khắp nơi như trước đây nữa, đã có tư cách để làm giá. Nàng biết rất rõ, nam nhân đều là đồ đê tiện, để họ không thể chiếm được thì lại càng có thể đạt được mục đích của bản thân.

Nhưng tất cả những thứ này đều phải được thành lập dựa trên tu vi, chỉ có dựa vào tu vi Luyện Khí tầng sáu mới có làm Ngô Cấn để mắt đến, không dám dùng thủ đoạn cưỡng ép mạnh mẽ.

Lúc trước ở trong thành Gia Bình, dù nàng muốn dùng cách này để dụ dỗ Trác Trí Bá thì cũng không thể nào làm được. Chỉ có sức mạnh mới có thể giành được sự tôn trọng, đây là pháp tắc cơ bản nhất trên con đường tu hành.

Lý Thanh Sơn nhìn thấy, hình như thấy rõ nhưng cũng không nói thẳng ra, hắn vốn có chút thù nhỏ với Ngô Cấn, lúc này lại cảm thấy có chút thương hại hắn ta, hành lễ nói:
“Thuộc hạ gặp qua Ngô đại nhân.”

Ngô Cấn thấy Lý Thanh Sơn cũng là Luyện Khí tầng sáu, không quá kiêu căng, tùy tiện trả lễ:

“Không tệ, cũng có chút thiên phú, có thể suy nghĩ đến việc thay bộ quần áo này đi rồi, mấy ngày nữa tiến vào bách gia kinh viện, mọi người đều là người một nhà, chắc chắn sẽ thân thiết hơn một chút, đi, ta dẫn ngươi đi gặp Hoa thống lĩnh.”

“Không biết Hoa thống lĩnh ở đâu?”

“Đương nhiên là ở Vân Vũ lâu, chúng ta đi chung đi.”

Lý Thanh Sơn nao nao, Tiền Dung Chỉ lộ ra vẻ khó xử, nàng vừa gia nhập Vân Vũ Môn đã bị trục xuất, con trai của Ngụy Trung Niên cũng là do nàng đích thân gϊếŧ, tu vi trên người đều là học từ Vân Vũ quyết.

“Dung Chỉ, ta đã nói từ lâu rồi, nơi đó cũng không giống như những gì ngươi nghĩ, có không ít thứ thú vị, tám chín mươi phần trăm đầu bếp tốt nhất ở Thanh Hà Phủ đều ở nơi đó, ngươi đi chắc chắn sẽ không thất vọng.”
Ngô Cấn còn tưởng rằng Tiền Dung Chỉ không muốn đến thanh lâu kỹ quán, dịu dàng khuyên bảo.

Bình Luận (0)
Comment