Chương 488: Lựa Chọn - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 488: Lựa Chọn
Khóe mắt Liễu Trường Khanh nảy lên.
Cái gì mà “Nho gia dối trá!”, “Âm Dương gia cực kỳ vô dụng”, “Nông gia đều là dế nhũi*”, “Binh gia nhân tính vặn vẹo!”…Bật thốt hết tất cả các loại lời nói tệ hại bị kìm nén trong lòng.
*chỉ những người ếch người đáy giếng.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, mắt gia chủ các gia đều đỏ lên.
Nhất Niệm đại sư lại cởi tăng y vừa mới mặc ra, để lộ nửa người trên cơ bắp cuồn cuộn.
Lý Thanh Sơn đứng bên cạnh Tiểu An cũng bị vây vào giữa, cảm thấy da đầu tê dại, đây chính là gia chủ các nhà sao? Quả nhiên người này còn cường đại hơn người kia, nhưng dáng vẻ ấy cũng quá khó coi rồi, thực sự như chó dữ cướp đồ ăn.
Mà hắn thì lại chẳng đánh lại một con chó dữ nào trong đó cả.
Một đám Luyện Khí sĩ đứng hơi gần đều bị luồng khí tức này đè ép, nên tất cả đều lộc cộc lùi về sau vài bước, thậm chí trực tiếp ngã ngồi ra đất.
Tất cả mọi người đều trợn mắt ngoác mồm, đến cùng chuyện này là như nào?
Ngô Cấn nói:
“Hoa ca, chúng ta nên làm gì đây?”
Hoa Thừa Tán có trách nhiệm giữ gìn trật tự cho cuộc thi vào viện, nhưng đối mặt với một đám người phá hoại trật tự thế này, hắn cũng chỉ biết lắc đầu nói:
“Chịu chết!”
Tiểu An lại nhìn về phía Lý Thanh Sơn.
“Lý Thanh Sơn! Ngươi còn nhớ ta không?”
Một cơn ớn lạnh trực tiếp ập tới, Lý Thanh Sơn đột ngột quay lại:
“Lão...Vương thống lĩnh!”
Vương Phác Thực dựng bàn tay lên, đứng cách đó không xa, không tham gia vào trận tranh cướp này mà chỉ cất bước tiến lên.
Trong ấn tượng của Lý Thanh Sơn, hình như vị Xích Ưng thống lĩnh này không quá thân thiện với hắn, hắn cũng biết rõ lý do, tuy biết vô dụng nhưng vẫn có đôi chút cảnh giác.
Vương Phác Thực hung ác vỗ một cái lên vai hắn, cười to nói:
“Khá lắm, lâu vậy không gặp mà cũng đã đạt tới Luyện Khí tầng thứ sáu rồi, ban đầu ta đúng là không nhìn lầm ngươi.”
Lý Thanh Sơn nhếch nhếch miệng, ngươi không nhìn lầm ta? Lại hiểu rõ lý do một lần nữa rồi.
“Ngươi lên cấp Huyền Lang vệ đúng quy cách, chỉ cần tu luyện thêm khoảng thời gian nữa ở Pháp gia, tương lai cũng có cơ hội lớn trở thành Huyền Lang thống lĩnh!”
“Đa tạ Vương thống lĩnh nâng đỡ, ta chắc chắn sẽ cố gắng, không để phụ lòng ưu ái của thống lĩnh!”
Nếu Lý Thanh Sơn không nhìn ra sự ám chỉ trong đó thì đúng là uổng công sống đến từng tuổi này.
Vương Phác Thực cười ha hả trong lòng, lần này lão Vương ta chiếm được tiên cơ rồi.
Gia chủ các gia bỗng nhiên phản ứng lại, cùng nhau nhìn về phía Lý Thanh Sơn. Gay rồi, sao lại quên hài tử này là do tiểu tử kia mang tới, nàng còn nhỏ tuổi như thế, chắc chắn sẽ nghe lời người lớn.
Đạo nhân lôi thôi vội vã cứu vãn tình thế:
“Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ!”
Nhất Niệm đại sư nói:
“Đúng vậy.”
Các loại ánh mắt dồn về mình, Lý Thanh Sơn bỗng cảm thấy áp lực tăng mạnh, hắn khẽ thở dài một hơi rồi ngồi xổm xuống, nói với Tiểu An:
“Ngươi có muốn đi gia nào hay không?”
“Ta ở cùng một chỗ với ngươi!”
Tiểu An không nhìn những ánh mắt xung quanh, nhẹ nhàng nói.
Nụ cười của Vương Phác Thực càng rạng rỡ hơn, dựa theo quy củ, chỉ cần hài tử này quyết định thì những người khác không thể cưỡng chế can thiệp, cho dù muốn can thiệp thì cũng phải hỏi Vương Phác Thực hắn, hỏi Ưng Lang vệ.
Lý Thanh Sơn mỉm cười nói:
“Thế này thì hơi khó, ngươi biết đấy, ta không đọc những loại kinh Phật kia!”
Nói xong thì hắn đứng dậy, hai tay tạo thành chữ thập, thi lễ một cái:
“Nhất Niệm đại sư, như lời ngươi nói thì Tiểu An có duyên với Phật, vậy để nàng vào Phật gia tu hành đi!”
Xét theo một ý nghĩa nào đó thì Chu Nhan Bạch Cốt đạo chính là thần thông Phật môn, nàng vẫn luôn đọc các loại kinh Phật chính là để tăng cường sự giác ngộ của bản thân với môn thần thông này. Bây giờ có cơ hội, đương nhiên không thể bỏ qua. Mà một chiếc thần phù Kim Cương Đại Lực có thể phát huy uy lực siêu phàm như thế ở trong tay nàng, vậy nếu là thuật pháp Phật gia mạnh hơn thì uy lực có thể đến mức nào đây?
Hơn nữa, trong lúc cạnh tranh khi nãy, điều kiện mà vị Nhất Niệm đại sư này bày ra để biểu đạt thành ý đều là cực kỳ hiếm có. Làm người giám hộ của nàng, hắn cần chọn ra con đường phù hợp nhất với nàng.
Nhất Niệm đại sư hơi sững sờ, sau đó lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, hắn vốn tưởng rằng lần này chắc chắn không thể thành công. Phật gia là đại gia nhất đẳng trong Bách Gia, nhưng số lượng đệ tử vẫn kém xa Nho gia và Pháp gia, cũng kém xa tít tắm so với đối thủ cũ là Đạo gia.
Suy cho cùng, trong lòng hầu hết mọi người đều có các loại du͙ vọиɠ, đặc biệt là người trẻ tuổi, nào có mấy ai đồng ý tuân theo giới luật, tứ đại giai không, để lĩnh ngộ Phật Pháp tốt cao chứ, chớ nói chi Tiểu An còn là một bé gái, tỷ lệ thành công lại càng ngày càng xa vời.
Nhưng không ngờ rằng, cuối cùng liễu rủ hoa cười*, trái lại hắn đã đạt được điều mình mong muốn, hai tay hắn tạo thành chữ thập, cúi đầu đáp lễ:
“Thiện tai thiện tai, thí chủ đúng là mắt sáng như đuốc. Có duyên với Phật cũng không phải là lời nói bậy, tất cả những thứ này đều là Phật tổ sắp xếp.”
*có hi vọng