Chương 489: Mạnh Tay - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 489: Mạnh Tay
Lý Thanh Sơn thầm nghĩ, nếu Phật tổ thực sự biết sự tồn tại của Tiểu An, e rằng sẽ lập tức ra tay xóa bỏ. Hắn thấy Tiểu An nhíu mày trông co vẻ không quá vui sướиɠ thì an ủi:
“Đừng như vậy, đều là ở trong Bách Gia, sau này có nhiều thời gian gặp nhau mà.”
Tiểu An không làm trái ý của hắn, cũng biết hắn muốn tốt cho mình, nên nhẹ nhàng gật đầu:
“Được.”
Nhất Niệm đại sư lộ ra nụ cười thư thái, toàn cục đã định:
“Các vị thí chủ, đa tạ!”
Sắc mặt Vương Phác Thực rét lạnh, hóa thành mặt sắt, nghiêm khắc trừng mắt liếc Lý Thanh Sơn một cái rồi lắc mình rời đi.
Lý Thanh Sơn biết, sợ là đời này mình khó mà thăng chức rồi.
…
Gia chủ các gia khác đều lộ ra vẻ thất vọng, người thì Đằng Vân Giá Vụ, người thì Lăng Hư Bộ Không, thoáng cái đã biến mất tiêu tựa như lúc tới.
Cuối cùng, chỉ còn lại người mặc đồ vải gai, người kia thở dài một tiếng rồi nói với Tiểu An:
“Vừa nãy ngươi đã chọn rồi, ra cũng không thể nói gì được, nhưng cửa lớn của Âm Dương gia luôn luôn mở rộng chào đón ngươi! Bách Gia cũng không chỉ tranh đua lấy tiếng mà cũng giao lưu với nhau, thu nhận tất cả, ta tin chắc Nhất Niệm đại sư cũng sẽ không để tâm chuyện này.”
“Giống như lời đạo hữu nói, mỗi nhà trong Bách Gia có sở trường riêng, mà cũng không phải kiểu cẩu thả như là môn phái sơn dã. Nếu Tiểu An ngươi có lòng, đừng ngại mà hãy đi lắng nghe giáo huấn của Ma gia chủ, nhất định sẽ có tiến bộ.”
Nhất Niệm đại sư lại khôi phục phong thái có tu dưỡng hàng ngày, Tiểu An vừa vào Phật gia, dù có học đạo khác thì cũng vẫn là đệ tử Phật gia, danh phận này đã được xác định, không ai thay đổi được.
Người mặc đồ vải gai gật đầu, lưu luyến liếc nhìn Tiểu An một cái rồi cưỡi gió bay đi.
Nhất Niệm đại sư lộ ra nụ cười khẽ, nụ cười kia dần sâu hơn rồi bỗng hóa thành tiếng cười to, nói với Tiểu An:
“Hài tử, đi theo ta!”
Lý Thanh Sơn nói:
“Buổi chiều còn có cuộc thi.”
Nhất Niệm đại sư vung tay lên:
“Không cần lãng phí thời gian như vậy, một buổi chiều đủ để nàng học được Kim Cương Phục Ma kinh rồi.”
Nếu có các đệ tử Phật gia khác ở đây, tất sẽ sinh lòng ghen tị, ảnh hưởng đến việc tu hành. Kinh Cương Phục Ma kinh chính là bí pháp Phật gia không tùy tiện truyền ra ngoài, không chỉ cần căn cơ Phật học cực kỳ vững chắc, mà còn thường xuyên phải trải qua rất nhiều thử thách thì mới được truyền thụ, vừa vào Phật gia đã tu Kim Cương Phục Ma kinh, không thể nào nói điểm xuất phát này là không cao được.
“Người xuất gia không nói dối, coi như viên Kim Cương châu này quả ra mắt cho ngươi, vật ấy có thể triệu tập Kim Cương Hộ Thể, hỗ trợ lẫn nhau với Kim Cương Phục Ma kinh, giúp rất nhiều đối với việc tu hành của ngươi.”
Nhất Niệm đại sư lấy một viên châu màu vàng từ trong túi Bách Bảo ra. Tia sáng lóa mắt lưu chuyển bên ngoài, có thể thấy thấp thoáng một viên Nộ Mục Kim Cương, thấy được linh quang. Bất ngờ đây chính là một món linh khí cực phẩm, hắn tiện tay xóa đi dấu ấn của mình rồi giao cho Tiểu An.
Mọi người ồ lên, không một ai không biết giá trị của linh khí cực phẩm. Vừa nãy nghe gia chủ các gia lấy linh khí cực phẩm ra trao đổi, tranh cướp với nhau thì đã cảm thấy vô cùng chấn động, hiện tại thấy Nhất Niệm đại sư thực sự lấy một món linh khí cực phẩm ra thì càng không biết nên bày ra vẻ mặt gì, ngay cả đố kị cũng không làm được. Đa số Luyện Khí sĩ cả đời cũng không lấy được một món linh khí cực phẩm.
Lý Thanh Sơn cũng cảm khái, lựa chọn đến Bách Gia này đúng là vô cùng chính xác, vừa đến đã chiếm được một món linh khí cực phẩm, phải biết rằng, hiện tại chỉ có quyển Thảo Tự Kiếm thư trong tay hắn mới miễn cưỡng được tính là một món linh khí cực phẩm, tuy rằng có thể chờ mong vào sự phát triển trong tương lai, thế nhưng hiện tại sợ là vẫn chưa sánh được với tác dụng của biên Kim Cương châu này.
Tiểu An nhận lấy Kim Cương châu, tâm thần hơi động, một thân xương cốt Bạch Cốt được ngưng luyện ra dựa vào Chu Nhan Bạch Cốt đạo dưới thân thể phù phiếm này hơi chấn động, nó sinh ra một sự cảm ứng huyền diệu với linh khí Phật gia hiếm thấy này.
Chỉ thấy linh quang trên Kim Cương châu lóe lên, lập tức có một lực sĩ Kim Cương thân cao tám trượng hiện ra trên người nàng, bất kể là pháp quan trên đầu hay là Kim Cương chày trong tay thì đều cực kỳ tinh xảo, trên mặt là biểu cảm uy phong mà nén giận, trông rất sống động, khiến người ta vừa thấy đã khϊếp sợ hết hồn.
Lý Thanh Sơn thầm nói, uy lực của linh khí cực phẩm này quả nhiên đáng kinh ngạc.
Nhất Niệm đại sư lại sửng sốt nửa ngày, bởi vì linh khí cực phẩm cần phải luyện hóa thì mới sử dụng được, sao có thể vừa vào tay đã sử dụng ngay được. Mà với tu vi Luyện Khí tầng thứ ba của Tiểu An thì hoàn toàn không làm được việc này.
Hơn nữa, tuy rằng hắn đã xóa đi dấu ấn của mình để lại, nhưng cũng chưa hết sạch, vẫn còn sự cảm ứng mơ hồ, Tiểu An cần phải loại bỏ nó triệt để thì mới có thể sử dụng viên Kim Cương châu này như ý.