Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 504 - Chương 504: Làm Ngược Lại

Chương 504: Làm Ngược Lại - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 504: Làm Ngược Lại


Hôm qua nghe nói Nhất Niệm đại sư không chỉ ban thưởng Linh khí cực phẩm Kim Cang Châu, mà còn truyền cả "Kim Cang Phục Ma Công" của bản thân. Giác Tâm thấy hơi bất bình. Kim Cang Châu là thứ hắn đã mong muốn từ lâu, đệ tử cấp cao như hắn đến giờ mà trong tay vẫn không có một món Linh khí cực phẩm nào. Còn "Kim Cang Phục Ma Công" trong Phật gia vốn chỉ có đệ tử cấp cao nhất như hắn có tư cách được tu luyện, điều này khiến hắn càng cảm thấy sự uy hϊếp lớn hơn.

Không nhịn được nên hắn có nói vài câu với Nhất Niệm đại sư, lại bị Nhất Niệm đại sư quở mắng một trận, bảo hắn làm tốt bổn phận gương mẫu của Đại sư huynh đi, đừng nên ỷ lại vào vật bên ngoài, vọng sinh tâm ghen.

Hắn nào dám tranh luận, ngoài mặt phải tỏ ra vô cùng hối hận một phen, tự phạt quay về diện bích hối lỗi mới được Nhất Niệm đại sư chấp thuận. Nhưng trong lòng hắn lại càng giận dữ hơn. Biết mình không thể trả thù Tiểu An, nếu không thì Nhất Niệm đại sư sẽ không tha cho hắn. Bây giờ, Lý Thanh Sơn lại tự mình đến cửa, có vẻ là rất quen biết Tiểu An, hắn lại tuân theo lệnh của sư phụ, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, phải xả ra một tiếng.

"Ngươi không dẫn ta đi thì ta sẽ tự đi tìm."

Lý Thanh Sơn cũng lười lắm lới với hắn. Cho dù Tiểu An có việc lớn bằng trời cũng sẽ không từ chối gặp hắn. Cho dù phải bế quan tu hành, nàng cũng phải thông báo cho hắn một tiếng mới được.

Giác Tâm lạnh mặt xuống, lách mình ngăn trước mặt Lý Thanh Sơn:

"Ngươi không nghe thấy ta nói gì hay sao? Phật môn là chốn thanh tịnh, há có thể để yên cho ngươi xông loạn vào?"

Lý Thanh Sơn buồn bực nói:

"Ta là đệ tử cấp cao nhất, cho dù đến đảo của các nhà khác cũng có thể tự do đi lại, ngươi nói xông loạn gì? Tên đầu tọc kia, ta nể mặt Nhất Niệm đại sư nên mới nể chút tình mọn với ngươi, ngươi đừng có không biết điều như thế!"

Giác Tâm chưa từng gặp đệ tử mới vào nào dám gào thét như thế với hắn. Hắn thân là đệ tử cấp cao nhất của Phật gia, quyền cao chức trọng, nói về thân phận cũng không thấp hơn nhân vật như Hoa Thừa Tán, sao có thể để người dưới ngỗ nghịch với mình? Đừng nói là đệ tử cấp cao nhất của Tiểu Thuyết gia, ngay cả gia chủ Tiểu Thuyết gia là Lưu Xuyên Phong có đến thì hắn cũng không để vào mắt.

"Ta chưa từng nghe nói Bách Gia Kinh viện có nhân vật như ngươi, ai biết bộ quần áo này có phải do trộm được hay không. Đến Phật gia ta, mưu đồ làm loạn, ta thân là đệ tử cấp cao nhất Phật gia, đương nhiên là phải tuân theo sư mệnh, hộ pháp cho Tiểu An sư muội. Nếu ngươi muốn gặp nàng thì phải vượt qua ải của ta trước!"

Lấy ra một thanh Phương Tiện Sạn lập lòe linh quang, nắm ngang giơ ra phía trước.

Trong Bách Gia, trừ Binh gia ra thì Phật gia có nhiều thể thuật, thể khí song tu, danh xưng là võ tăng. Triển khai tư thế thế này cực kỳ có chương pháp, khí thế hùng hồn, khuấy động cuồng phong, lá cây rơi xuống xơ xác.

Lý Thanh Sơn bỗng cảm giác được một luồng bức bách mãnh liệt, ở trung nguyên, Phật gia dù giảng cứu lòng dạ từ bi, nhưng cũng không thiếu thủ đoạn hàng yêu trừ ma. Cùng là luyện khí tầng mười, nhưng lực chiến không phải dạng môn phái không lấy chiến đấu làm chủ lực như Vân Vũ môn có thể so sánh được.

Nhưng Lý Thanh Sơn bình sinh không sợ nhất là áp bức, mày rậm nhếch một cái, đang định phát hỏa. Nhưng nghĩ lại thì đây cũng là địa bàn của Phật gia, Tiểu An sau này còn phải tu hành ở đây, đắc tội với đệ tử cấp cao nhất của Phật gia, sợ rằng họ sẽ không đối xử tốt với nàng, nên thu chân khí lại.

Giác Tâm thấy Lý Thanh Sơn sợ lại càng khinh miệt hơn. Còn tưởng ngươi có can đảm ra tay với ta, thì ra cũng chỉ là một tên hèn nhát làm bộ:

"Đất Phật thanh tịnh, không phải nơi mà Tiểu Thuyết gia hạ lưu như ngươi có thể giương oai. Nếu ngươi thức thời thì mau chóng rời đi đi, đừng đến đây nữa."

Lý Thanh Sơn cắn răng, gõ gõ lên nhẫn của mình:

"Tiểu An, ngươi ở đâu?"

Trong đó lập tức truyền ra âm thanh ngạc nhiên của Tiểu An. Hai người trao đổi vài câu. Thì ra Tiểu An cũng đang không ở Vô Lậu tự. Trong chùa toàn là chỗ cho tăng nhân tu hành, ở phía Nam Vô Lậu tự có một cái Tịnh Nguyệt am, do một lão ni cô mang thân phận giáo sư làm am chủ, phụ trách dạy bảo những nữ ni.
Lý Thanh Sơn nói:

"Nếu ngươi muốn tu hành thì cứ tu hành đi, mấy ngày nữa ta lại đến tìm ngươi cũng được."

Tiểu An chỉ nói:

"Chờ ta."

Lý Thanh Sơn nói với Giác Tâm:

"Ngươi không cho ta đến tìm nàng, nàng đến tìm ta thì ngươi không nói gì nữa đúng không!"

Giác Tâm dựng đôi mày lên, khuôn mặt mập mạp phúc hậu lập tức hiện ra ba phần dữ tợn, Phương Tiện Sạn trĩu nặng hung hăng vung xuống:

"Nghiệt chướng, cút ra ngoài cho ta!"

...

Đảo Tranh Minh, các gia chủ các nhà tạm thời gác lại công việc, tụ họp lần nữa, thảo luận chuyện của Tiểu Thuyết gia. Vẫn là trong căn phòng lần trước, tia sáng hình như lờ mờ hơn, bầu không khí hơi âm trầm.

Liễu Trường Khanh là người phiền lòng nhất. Nho gia theo đuổi tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ. Toàn bộ Bách Gia Kinh Viện thường đều ngầm thừa nhận Nho gia gia chủ phụ trách toàn bộ mọi việc, ký một lá đơn yêu cầu phế bỏ Tiểu Thuyết gia, lúc trước là do hắn dẫn đầu.
Mấy cái tiểu thuyết phóng túng hạ lưu của Lưu Xuyên Phong đã khiến hắn không nhịn nổi từ lâu rồi. Tiểu Thuyết gia luân lạc đến mức ngay cả đệ tử cấp cao nhất cũng không nhận nổi. Hắn đương nhiên phải xử lý mạnh, thấy lần mở thi viện này Tiểu Thuyết gia sẽ bị phế luôn không phải nghi ngờ, ai ngờ lại phát sinh biến cố như vậy.

Bình Luận (0)
Comment