Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 530 - Chương 530: Thiên Nhân Chuyển Thế

Chương 530: Thiên Nhân Chuyển Thế - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 530: Thiên Nhân Chuyển Thế


Lý Thanh Sơn cười nói:

“Đi thôi, ăn cơm đã.”

Tuy rằng bốn chữ “thiên nhân chuyển thế” thực sự khiến hắn hơi để ý.

Ở trên Bách Vị lâu, ngắm nhìn khung cảnh Long Xà hồ dưới nắng chiều và uống đến say, khi trời nhá nhem tối thì trở về Vân Hư đảo.

Lưu Xuyên Phong đang cắn bút trầm tư suy nghĩ, trên bàn có một chiếc đèn tỏa ra ánh sáng chói lọi, chiếu rọi khắp cả căn phòng.

“Ngươi muốn quyết đấu với người ta sao?”

Lý Thanh Sơn đứng dưới hành lang cởi giày, ngồi xuống ghế:

“Đúng vậy, cho ta xem chút với, viết đến đâu rồi?”

Lưu Xuyên Phong đang chuẩn bị cho tiểu thuyết mới của mình, đương nhiên sẽ không có phần liên quan đến tìиɧ ɖu͙ nữa, thích hợp để truyền bá ở các loại kênh.

“Mới bắt đầu viết thôi, hầy da, quyết đấu có gì tốt chứ? Chẳng bằng ở nhà viết lách còn hơn.”

Lưu Xuyên Phong vội vàng lấy lại bản thảo.

“Thắng thì được hai ngàn viên linh thạch.”

“Xử hắn!”

“À đúng rồi, ngươi biết cái gì gọi là thiên nhân chuyển thế không?”

Lưu Xuyên Phong trả lời:

“Ngươi hỏi cái này để làm gì?”

“Hình như tên Sở Thiên kia chính là thiên nhân chuyển thế.”

Lý Thanh Sơn lấy một khúc gỗ tùng ra rồi truyền chân khí vào, tiếp tục đại nghiệp luyện khí của mình.

“Cái gì, vậy tuyệt đối đừng đồng ý.”

“Lý do.”

“Ngươi biết thiên ngoại hữu thiên đúng không, cái gọi là thiên nhân cũng chính là người thiên ngoại. Bởi vì rất nhiều nguyên nhân mà chết đi. Nhưng một trong số những linh hồn không tiêu tan lại chuyển thế đến đây, khi sinh ra sẽ có cảnh tượng kì dị, gân cốt thuần khiết, phước báo nồng hậu, hơn nữa một khi trí thông minh được kích phát thì càng lợi hại hơn.”

“Thiên nhân chuyển thế, vậy cũng không có gì kỳ lạ.”

Lý Thanh Sơn trầm ngâm nói. Hắn cũng được tính là đã gặp kha khá Luyện Khí sĩ, có có cả địch cả bạn, nhưng người như Sở Thiên lại là lần đầu tiên.

Dựa vào tính cách và trí thông minh đó của Sở Thiên, mà có thể tu luyện được đến Luyện Khí tầng thứ sáu vào lúc thiếu niên thì thật sự là khó mà tin nổi, hóa ra tên kia cũng là người “xuyên không” giống hắn. Thiên hạ này rộng lớn như vậy, số người có được cơ duyên kỳ ngộ nhiều đếm không xuể, cũng không phải chỉ có mỗi hắn. Thậm chí thế giới thiên ngoại này cũng không dành riêng cho hắn.

Lưu Xuyên Phong nói:

“Ngươi cũng không cần sợ mất mặt, đệ tử hai gia quyết đấu cần phải được gia chủ đồng ý, chỉ cần ta khăng khăng không đồng ý là được.”

“Không, ngươi phải đồng ý.”

Lý Thanh Sơn bóp nát khúc gỗ tùng trong tay.

“Ngươi…”

“Yên tâm, ta sẽ thắng!”

Lý Thanh Sơn lấy một khúc gỗ tùng ra, hắn không tin mình không thắng nổi một con chim ngốc, bất kể tên kia có là người nào chuyển thế.

Chẳng qua, hắn sẽ không qua quýt, nâng cao tu vi là điều quan trọng nhất, hơn nữa, hắn còn có một chiêu đòn sát thủ.

Lưu Xuyên Phong cũng không khuyên được hắn, chỉ đành đồng ý rồi lại nói thêm vài câu, sau đó Lý Thanh Sơn mượn lấy yêu bài của Lưu Xuyên Phong. Sau khi vào trong trận pháp tu hành, linh quang mờ nhạt lập tức chiếu sáng quanh người hắn.

Hắn lấy quyển Thảo Tự Kiếm Thư linh khí cực phẩm ra, đây chính là con át chủ bài mạnh nhất mà hắn có thể sử dụng khi ở trong hình thái nhân loại, vào lúc hắn vẫn chưa ngưng tụ được khí hải, uy lực của quyển Thảo Tự Kiếm Thư cực phẩm này đã mạnh đến đáng sợ, đủ để tạo thành mối uy hϊếp đối với Luyện Khí sĩ.
Hiện tại hắn đã ngưng tụ khí hải, đó là sự biến đổi về chất vô cùng quan trọng đối với Luyện Khí sĩ, chân khí trong cơ thể không chỉ dồi dào hơn trước gấp mười lần thôi đâu. Nếu như thực sự có thể luyện hóa được nó, hắn tin rằng thật sự không có một ai trong giới Luyện Khí sĩ có thể cản được “một chiêu kiếm nhẹ nhàng” của hắn.

Cần gì quan tâm cái tên Sở Thiên kia có át chủ bài gì, hắn chỉ cần sử dụng Thảo Tự Kiếm Thư là cũng có thể cho tên kia đẹp mặt rồi.

Vốn dĩ tuyệt đối không thể để Thảo Tự Kiếm Thư xuất hiện trước mặt người khác, như vậy chẳng khác gì một hài tử cầm vàng trên tay rồi chạy nhảy trong chợ.

Nhưng mà hiện tại, thực lực của hắn đã tăng lên, hơn nữa hoàn cảnh ở Bách Gia kinh viện cũng an toàn, tỷ lệ gia chủ các gia đến cướp đoạt là không cao, cho dù họ có ý nghĩ đó thì cũng sẽ nghĩ đến hậu quả, dù sao hiện tại hắn cũng là một trưởng đệ tử, Tiểu An lại còn là trưởng đệ tử Phật gia - thiên tài tuyệt thế được gia chủ các gia thừa nhận.
Như thể cuối cùng hài tử cũng trưởng thành thành thiếu niên, đi từ phố xá sầm uất lên tới trường học, hệ số an toàn tăng lên rất nhiều, đã có chút sức mạnh để so với người ta.

Lý Thanh Sơn mở Thảo Tự Kiếm Thư ra, lập tức nhìn thấy những nét vẽ chiêu kiếm chằng chịt khắp nơi, ngón tay phải chập lại như kiếm, sau đó cũng làm theo thế kiếm trong sách theo bản năng rồi múa may mấy cái, tuy không thể lĩnh ngộ được kiếm ý ẩn chứa trong đó chỉ trong chốc lát như Tiểu An, nhưng cũng dần cảm thấy như đã gặt hái được điều gì đó.

Hiện tại, tầm nhìn và kinh nghiệm của hắn không chỉ tăng gấp mười lần so với lúc mới đoạt được quyển Thảo Tự Kiếm Thư ở trong tay ỏ sơn tặc, hắn cũng dần hiểu rõ rất nhiều thứ khó lý giải.

Lý Thanh Sơn khoa tay múa chân một lúc, quyết định làm chuyện nghiêm chỉnh trước. Hai tay hắn nắm lấy hai bên quyển sách, Quý Thủy chân khí trong khí hải bỗng cuồn cuộn dâng về phía hai cánh tay, tràn vào trong Thảo Tự Kiếm Thư.
Các loại nét bút hất dọc móc ngang trong Thảo Tự Kiếm Thư lần lượt lóa sáng lên, nhiều và sáng hơn so với bất kỳ lúc nào trước đây.

Bình Luận (0)
Comment