Chương 539: Tiếp Tục Thôi - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 539: Tiếp Tục Thôi
Quá trình này cũng không dễ như vậy, không biết bao nhiêu tu hành giả đã mắc kẹt ở Luyện Khí tầng thứ mười mười năm cũng không thể tiến một bước này. Cũng không biết có bao nhiêu yêu quái đã chết trong thiên kiếp, hắn phải cực kỳ cẩn thận, tích trữ nhiều tài nguyên hơn để hoàn thành một bước cực kỳ quan trọng trong nhân sinh, à không, trong yêu sinh.
Lý Thanh Sơn không cần thử mà cũng có thể cảm nhận được rằng, hiện tại dù có là tu sĩ Trúc Cơ nhưng chỉ cần không phải là người có dị bảo như Phó Thanh Khâm, hay là tu vi cao đến mức như lôi thôi đạo nhân thì cũng rất khó có thể đánh vỡ Linh Quy Huyền Giáp của hắn.
Mà tu vi càng cao thì uy lực của Ngưu Ma Đại Lực Quyền cũng càng ngày càng đáng sợ, một thân thể và hôn phách cường hãn chính là tấm thẻ đánh bạc quan trọng nhất để chống lại thiên kiếp.
Lúc này, Tiểu An mới nhắc Lý Thanh Sơn chuyện quyết đấu.
Bây giờ Lý Thanh Sơn mới bừng tỉnh và tính thời gian, hiện tại ở bên ngoài đã là mùa hè rồi! Càng ngày hắn càng cảm nhận được quan niệm về thời gian của tu hành giả là “trong núi không có mặt trời mặt trăng, không biết tháng năm không biết đông hạ” tuyệt đối không phải nói ngoa.
Tuy rằng cảm thấy rất tiếc nhưng cũng không để trong lòng mấy, bỏ lỡ thì bỏ lỡ, trước hết cứ để tiểu tử kia đắc ý một lần, còn sợ rằng tương lai không đòi lại được sao?
Dù sao cũng đã bỏ lỡ rồi, cũng không cần vội.
“Vậy ta tiếp tục đi!”
Lý Thanh Sơn vừa nhìn vào trong góc đã thấy Mã Lục cũng cuộn thân thể mình thành một hình cầu, dẫn dắt và nạp linh lực trong động phủ, hình như còn chuyên tâm tu hành hơn hắn. Tất nhiên ở nơi này thích hợp để Mã Lục tu hành và hồi phục hơn là ở trong túi trùng.
Mã Lục từng là một vị có tu vi cao nhất ở đây, cho nên Mã Lục càng cảm nhận sâu sắc cảm giác “trong núi không biết ngày tháng” hơn hắn.
Tiểu An cũng gật đầu, trong khoảng thời gian này, nàng đã có sự lĩnh ngộ sâu sắc hơn một bậc về Chu Nhan Bạch Cốt Đạo nhờ việc tu hành Kim Cương Phục Ma Công. Mà Vân Cấp Thất Thiêm cũng đòi hỏi nàng phải tốn nhiều thời gian hơn để suy luận và tu hành.
Lý Thanh Sơn lại lấy cuốn Thảo Tự Kiếm Thư thượng phẩm kia ra lần nữa, tuy trong khoảng thời gian này hắn chuyên chú về yêu tu hơn, tu vi Luyện Khí vẫn là Luyện Khí tầng thứ sáu.
Thế nhưng lần này, trong lòng hắn đã có niềm tin tuyệt đối.
Có kinh nghiệm luyện hóa Thảo Tự Kiếm Thư lần trước, cùng với sự lĩnh ngộ về kiếm đạo, hắn tin lần luyện hóa này không cần tốn quá nhiều thời gian, một lần là thành công rồi.
Sau đó mới là giây phút nguy hiểm nhất, kiếm khí bật ngược lại, hung dữ hơn lần trước gấp mười lần.
Cùng lúc ấy, trong đầu hắn lại xuất hiện thanh trường kiếm đen kịt như mực lần nữa, nó vẫn khua múa giống lần trước, nhưng kiếm ý khủng bố mà nó phóng ra lại giống như vô số cây kim mỏng tựa lông bò, phóng loạn ra ngoài.
Kiếm ý phóng ra lần trước chỉ như để tâm Lý Thanh Sơn ngộ ra và có cảm xúc kích động muốn mua kiếm. Nhưng lần này nó lại khiến Lý Thanh Sơn cảm thấy như đầu bị đâm đau nhói một trận, gần như không thể tập trung tinh thần.
Có thể tưởng tượng được trong tình huống trước sau đều có địch, thần trí vốn đã mê loạn mà kiếm khí còn đột kích ngược lại, gần như không có bất kỳ Luyện Khí sĩ nào có thể sống sót tiếp.
Nhưng Lý Thanh Sơn quát khẽ một tiếng, Linh Quy Trấn Hải!
Linh Quy Trấn Hải, không trấn áp khí hải trước mà lại là thức hải trước.
Một con linh quy to lớn vô biên hình thành ở trong đầu Lý Thanh Sơn, nó đè lên chuôi thanh trường kiếm đen như mực, làm cho kiếm ý khủng bố kia bỗng ngừng lại.
Sức mạnh của linh quy là chúa tể của tất cả, đây chính là sự bảo đảm to lớn nhất để Lý Thanh Sơn có can đảm luyện hóa quyển Thảo Tự Kiếm Thư này.
…
Thần trí Lý Thanh Sơn sung sướиɠ, đồng thời linh quy cũng trấn áp được toàn bộ kiếm khí tập kích ngược trong khí hải.
Dù như vậy nhưng vẫn có vài kinh mạch có xuất hiện dấu vết nứt vỡ, đau nhói từng cơn. Nếu là Luyện Khí sĩ thông thường thì loại tổn thương này là vô cùng nghiêm trọng, cần phải tìm đến Y gia để tiến hành chữa trị.
Nhưng Lý Thanh Sơn chỉ cần hơi hóa thành yêu hình, thi triển yêu khí để gột rửa kiếm khí còn sót lại, chẳng mấy chốc mà những vết thương kia đã dần khép lại. Là một đại yêu quái đã tiến đến rất gần cảnh giới yêu tướng, năng lực tự chữa lành của hắn đã vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần cho hắn thời gian thì gần như vết thương kiểu gì cũng đều có thể khép lại.
Chữa trị vết thương xong, Lý Thanh Sơn lập tức bắt đầu lĩnh ngộ kiếm đạo trong quyển Thảo Tự Kiếm Thư này, hắn thả những kiếm ý kiếm thế kia từng chút một dưới sự kiểm soát của linh quy, để có thể chậm rãi cảm thụ và lĩnh ngộ.
Chẳng qua, điều hiển nhiên là độ khó của lần này đã tăng vọt không ít, Lý Thanh Sơn há miệng nói:
“Tiểu An, đến dạy ta kiếm pháp đi.”
Tiểu An lập tức dừng tu hành, cùng nghiên cứu với hắn.
Thời gian trôi cực nhanh, không ai để ý.
Lần này còn tốn nhiều thời gian hơn lần trước nhiều, mới nháy mắt đã qua ba tháng.