Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 556 - Chương 556: Đến Binh Gia

Chương 556: Đến Binh Gia - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 556: Đến Binh Gia


"Hà Dịch Thế, ngươi cũng không cần vờ như không thấy, người đánh ngươi là Lý Thanh Sơn ta đây. Ban đầu ta cứu mạng của ngươi, ngươi lại nảy sinh ý đồ xấu. Hôm nay muốn để ngươi biết sự lợi hại, Lý Thanh Sơn ta cũng không phải kẻ mà ai cũng làm hại được. Nếu sau này còn tơ tưởng muốn làm loạn thì chắc chắc ta sẽ gϊếŧ không tha! Chúng ta đi thôi!"

Nghe tiếng bước chân đi ra ngoài, Hà Dịch Thế mới từ từ dịch chăn ra. Mặt sưng phù như cái đầu heo, mắt cũng sắp không mở ra nổi. Thoát khỏi nỗi sợ cái chết, cảm giác toàn thân kịch liệt đau nhức, xương cốt hình như cũng gãy mất mấy cây.

Hắn chưa từng ăn khổ như thế, mắng Lý Thanh Sơn, mắng Hách Bình Dương, mắng Trương Lan Thanh, mắng mệt rồi thì ngã xuống giường, lại cảm thấy lòng nhẹ nhõm hẳn. Cuối cùng cũng không cần treo tim lên họng, có thể yên tâm ngủ một giấc ngon. Nếu như Lý Thanh Sơn biết mình đánh một trận lại khiến Hà Dịch Thế thấy như được đại xá, không biết sẽ cảm giác thế nào, dù sao bây giờ hắn cảm thấy không tệ, muộn phiền mấy ngày qua cũng vơi đi nhiều.

Cũng không sợ Hà Dịch Thế đi tố cáo. Hắn không có chứng cứ, mà có chứng cứ đi chăng nữa, xác nhận là họ đánh hắn thì nhiều nhất cũng chỉ chịu chút trách phạt thôi. Nhưng Hà Dịch Thế cũng không thể ở Bách Gia Kinh Viện nổi nữa, một tên lấy oán trả ơn, loại người vong ân phụ nghĩa, dù có ở đâu cũng sẽ không được người khác hoan nghênh.

Lý Thanh Sơn vốn muốn mời đám Hách Bình Dương đến Bách Vị lâu ăn điểm tâm, Trương Lan Thanh lại khăng khăng muốn dẫn họ về nhà, rồi mời vị "đạo lữ" kia ra. Dù không phải giai nhân tuyệt sắc gì, nhưng cũng dịu dàng động lòng người.

Vị nữ tu sĩ thấy hai đệ tử cấp cao đến, đều là nhân vật nổi tiếng trong Bách Gia Kinh Viện, oán trách trong lòng cũng mất tăm, vui vì Trương Lan Thanh có thể để mình kết giao với những người bằng hữu thế này nên tự mình xuống bếp chuẩn bị điểm tâm phong phú cho họ.

Nhìn Trương Lan Thanh hỗ trợ bên cạnh, hai người có vẻ cầm sắt hòa mình, Lý Thanh Sơn cũng cảm khái không thôi. Mỗi người đều có đường tu hành riêng của mình, đại đạo mênh mông, cũng chưa chắc cô độc là tu được. Mà thế này thì dù cuối cùng không có kết quả gì, nhưng khi quay đầu nhìn lại cũng sẽ không cảm thấy tiếc nuối chút nào.

Mấy bát cháo, mấy đĩa đồ ăn được bưng lên, dù hương vị bình thường nhưng Lý Thanh Sơn vẫn khen Trương Lan Thanh có phúc. Đây là lời thật lòng.

Sắc trời sáng lên, đã bắt đầu một ngày học tập và tu hành.

Hách Bình Dương nói:

"Ngươi đã bỏ qua không ít phần học luyện khí."

Lý Thanh Sơn đang không biết nên viết tiếp hay không, làm gì có tâm tư đi học luyện khí:

"Ta đến Binh gia có việc. Chuyện luyện khí hoãn trước đã!"

Gia chủ Binh gia Hàn An Quân tự mình mời, về tình hay về lý, hắn cũng nên đến một chuyến.

Hàn An Quân cũng khiến hắn để ý. Hắn chưa trải qua huấn luyện đấu võ bài bản, thuần từ ngộ đạo, chiêu thức khó tránh khỏi còn non nớt. Dù dựa vào thiên phú chiến đấu siêu cường thì mỗi lần chiến đấu đều có thể phát huy ra thực lực mười phần, đạt đến trình độ "đánh trúng người là chiêu hay", nhưng nếu có thể được đại sư chiến đấu đẳng cấp như Hàn An Quân chỉ bảo vài câu, tôi luyện một phen, tất nhiên sẽ có thu hoạch. So với pháp thuật, thể thuật mới là gốc rễ của hắn. Đặc biệt là khi hắn biến hình yêu ma.

Mà với kinh nghiệm của hắn, tiêu chút mồ hôi, vận động một phen thì tâm trạng cũng tốt hơn.

Khi đệ tử nhà khác còn đang biếng nhác rời giường, tất cả Binh gia đệ tử đều đã bắt đầu tiến hành huấn luyện. Tất cả đều ở trần, đứng trong băng thiên tuyết địa, mỗi người giội một thùng nước lạnh trước, sau đó vào hồ Băng Phong Long Xà, bơi quanh một vòng.
Hình thức quản lý như doanh trại quân đội nhưng không ai cau mày lấy một cái, chỉ cần khi nhảy xuống hồ băng, nếu có ý chùn bước, huấn luyện viên phía sau, cũng là giáo sư, sẽ đến đá cho một phát, hoàn toàn không có sự tôn trọng luyện khí sĩ.

Nhưng từ khi mở thi viện đến bây giờ, đã qua hơn nửa năm, dù là đệ tử mới vào cũng không còn biểu hiện như thế nữa.

Nếu không chịu được cuộc sống này đã rời khỏi Binh gia từ lâu. Trong Bách Gia Kinh Viện, Binh gia là nhà duy nhất có đệ tử chủ động rời nhà, cũng là nhà duy nhất không có nữ đệ tử.

Luyện thể không thể so với luyện khí, không thể không chịu khổ để tôi luyện gân cốt, tôi luyện thể phách, chỉ có nam mới có thể vào hoàn cảnh này, trong hình thức huấn luyện này, cảm nhận được cảm giác tự hào và tình huynh đệ sục sôi nhiệt huyết.
Trong Bách Gia Kinh Viện, Binh gia đệ tử cũng là những người đoàn kết nhất.

Hàn Thiết Y dẫn đội bơi ở đầu, chợt nghe tiếng huýt sáo phía trên, ngẩng đầu thì thấy Lý Thanh Sơn ngồi trên đám mây, cười híp mắt nói:

"Vóc dáng khá lắm, dù tửu lượng hơi kém một chút, ha ha ha!"

Hắn lại nhớ đến chiến tích huy hoàng chuốc say Hàn Thiết Y.

Hàn Thiết Y nghe Lý Thanh Sơn đến, lập tức lệnh đội lên bờ, sau đó bảo Lý Thanh Sơn chờ ở ngoài một lát.

Lý Thanh Sơn đi vào tòa trung tâm của Binh gia, ngoài diễn võ đường, mấy trăm bậc thang rộng lớn, mấy trăm đệ tử Binh gia chia thành hai bên, mỗi người đều cởi trần đứng nghiêm, mặt vô cảm, không chớp mắt.

Bình Luận (0)
Comment