Chương 558: Phá Vây - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 558: Phá Vây
Trên bậc thang, đệ tử Binh gia vây quanh Lý Thanh Sơn, quyền đấm cước đá, nhưng không thể dừng bước chân Lý Thanh Sơn lại được, còn không chậm đi chút nào, mà họ còn bị chấn động đến đau nhức tay chân. Lòng họ thầm hãi hùng, đây là sức phòng ngự ghê gớm cỡ nào chứ.
Lý Thanh Sơn đã nhìn ra, không phải cứ đi đến vị trí tương ứng mới có đệ tử Binh gia mạnh hơn ra tay.
Hàn Thiết Y từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt họ giao nhau.
Lý Thanh Sơn mỉm cười, thân thể bỗng nhiên nghiêng về phía trước, hai tay rủ xuống tự nhiên, thềm đá dưới chân được pháp thuật gia cố cũng xuất hiện từng vết đạn.
Đệ tử Binh gia bỗng chẳng thấy bóng dáng Lý Thanh Sơn đâu.
Lý Thanh Sơn đã như mũi tên, xông qua đám đệ tử Binh gia ngăn trước mặt mình, vọt thẳng lên nấc thang cao nhất.
Hổ ma leo núi, thế không thể đỡ.
Không ai ngờ, Lý Thanh Sơn vừa vọt lên đã sở hữu tốc độ nhanh như vậy, chỉ chớp mắt đã đến đỉnh bậc thang, cách Hàn Thiết Y còn mỗi mười bước.
Đám đệ tử Binh gia nháo nhào hét to:
"Ngăn hắn lại!
Nhưng không một đệ tử Binh gia nào có thể bình yên đứng vững, mấy trăm người đồng thời kinh động, nếu để Lý Thanh Sơn xông lên bậc cao nhất thì họ thật sự sẽ trở thành trò trò cười.
"Nhận một quyền của ta đi!”
Lý Thanh Sơn nhe răng cười nói, xương cốt toàn thân phát ra tiếng bang, điều động toàn bộ chân khí trong đan điền, không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã dốc hết sức.
Trước mắt bỗng nhiên tối đi, đám người vây kín trước mặt trước mặt Hàn Thiết Y như một tường thành.
Cự Mộc Nhân Mộc Khôi gầm lên một tiếng, hai tay vung lêи đỉиɦ đầu hắn, nện xuống như búa công thành.
Hắn là dị nhân từng đấu sức với Lý Thanh Sơn, thần lực trời sinh, không thể địch nổi, qua hơn nửa năm dày công tu luyện, thực lực đã cao hơn một bậc, lần này muốn rửa sạch nhục nhã.
Ầm, đài cao hình như cũng chấn động.
Đấm và búa chạm nhau.
Mộc Khôi cực chấn động, thân thể cao lớn liên tiếp lui về phía sau dưới sức mạnh kinh khủng không thể nào địch nổi, cuối cùng ngồi phệt xuống luôn.
Lý Thanh Sơn duy trì động tác ra quyền, không lui bước nào.
Ngưu Ma giao cho hắn sức mạnh khủng khϊếp, Hổ Ma giao cho hắn lực bộc phát không gì bì được, hai thứ hợp nhất lại, cho dù là Cự Mộc Nhân có thần lực trời sinh cũng phải lui.
Nhưng có Mộc Khôi chặn lại, khiến đám đệ tử Binh gia đang ngăn cản hắn có cơ hội xông đến từ bốn phương tám hướng, vây lên Lý Thanh Sơn.
Một tên đệ tử tầng tám mạnh nhất đã đến trước mắt, siết tay, đốt lên ngọn lửa hừng hực mãnh liệt, hóa luyện thể và luyện khí làm một, dù là Lý Thanh Sơn cũng không thể khinh thường.
Xa hơn một chút, mười tên luyện khí sĩ tầng bảy đều thi triển thân thủ, xả đủ loại chiêu thức, xa hơn nữa là mấy nam nhi binh gia, cả đám người nhốn nháo như đàn sói thấy con mồi, bổ nhào đến.
Trên con đường trước mặt, Mộc Khôi lại giang hai cánh tay, ra vẻ không khoan nhượng.
"Thế này mới đúng chứ, lên cả đi!"
Lý Thanh Sơn cười một tiếng, quay người gϊếŧ vào trong đám người, như mãnh hổ đứng trên đỉnh, quay lại phản công.
Hổ Ma xuất sơn!
Kẻ đứng mũi chịu sào là một luyện khí tầng bảy, hắn ra chưởng như đao, chân khí Canh Kim ngưng tụ thành lưỡi đao, thế đao nhanh như sấm chớp, phá tan chân khí hộ thể.
Đường binh gia không có pháp thuật hoa lệ, ngưng hết uy lực ở một điểm, hình thành nên những sát chiêu rất đơn giản, tự nhiên, nhưng có thể khắc chế sát chiêu của địch.
Kế hoạch trong lòng hắn là chỉ cần ép Lý Thanh Sơn ngừng nửa bước, họ có thể kết thành trận, cùng tấn công Lý Thanh Sơn, đến lúc đó dù Lý Thanh Sơn có bản lĩnh lớn bằng trời cũng không thể thoát khỏi, chỉ đành bó tay chịu trói.
Lý Thanh Sơn chỉ công không thủ, mặc cho trường đao Canh Kim chém xuống, cười hằn, chỉ ra một quyền.
Lúc này, nếu ai đó lui lại thì khí thế sẽ giảm mạnh.
Đã như vậy, thì phải để ngươi nếm mùi khổ, đệ tử Binh gia nọ cắn răng, vung đao thật mạnh.
Dính một đao và ăn một quyền, cái nào tổn thương mạnh hơn, đến tên ngốc cũng hiểu.
"Ầm" một tiếng, đệ tử Binh gia kia như diều đứt dây, ngã văng ra khỏi bậc thang, đập vào một tên đồng minh. Hai mắt trợn tròn, chỉ thấy đầu vai Lý Thanh Sơn có một vệt trắng, đảo mắt đã mất tăm, không còn gì nữa.
Rốt cuộc hắn đã tu luyện thể thuật gì? Trong lòng hiện lên suy nghĩ cuối cùng như thế, rồi ngất đi,
Quý Thủy chân khí của Lý Thanh Sơn cực kỳ tinh thuần, dù không thể hoàn toàn ngăn được đao khí Canh Kim, nhưng cũng có thể ngừng nó một lát, đao khí chưa được thi triển hoàn toàn đã bị Lý Thanh Sơn đánh gãy chỉ bằng một đòn, nhưng dư uy lại phá được "Ngưu Ma Luyện Bì" của hắn.
Cùng là luyện khí tầng bảy, sức mạnh của ta hơn ngươi, tốc độ hơn ngươi, ngay cả chân khí cũng tinh thuần hơn ngươi, thì sao ngươi so được với ta!
Lý Thanh Sơn trái đột phải xông, như hổ lạc vào bầy dê, chỉ cần bóng người lọt vào tầm mắt, sẽ không cân nhắc chiêu thức gì, chỉ tay đấm chân đá, từng đệ tử Binh gia đều sợ hãi văng xa.
Trên đài cao, trừ Hàn Thiết Y ra còn có mấy giáo quan của Binh gia. Họ có thể nhìn ra, Lý Thanh Sơn chắc chắn không phải kẻ lỗ mãng đánh loạn. Từ đầu đến cuối hắn đều không để những đệ tử Binh gia có cơ hội vây lấy mình, đồng minh của chúng lại thành trở ngại của chúng.