Chương 568: Chuẩn Bị - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 568: Chuẩn Bị
Lý Thanh Sơn cất bước ra ngoài, mấy ngày qua cứ chép chép sửa sửa, cho dù có Tiểu An giúp đỡ thì đầu hắn vẫn bị choáng váng.
Sau khi sửa xong quyển “Xử Nữ Tọa” này của hắn, Tiểu An đã bị Nhất Niệm đại sư gọi về Vô Lậu tự nghe kinh, bảo là muốn chuẩn bị cho pháp hội sắp diễn ra.
Tiểu An chỉ nói sẽ nghĩ cách xin ít linh đan, sau đó vội vã rời đi.
Việc này cũng khiến Lý Thanh Sơn hơi xấu hổ, giải quyết việc của Tiểu Thuyết gia xong rồi thì nên cố gắng gom góp một phen, chuẩn bị cho bước cuối cùng kia.
Tuy nói là bước cuối cùng, nhưng Lý Thanh Sơn không dám xem thường chút nào, rất có thể độ khó của bước đi này còn lớn hơn tất cả các bước phía trước gộp lại.
Bên cạnh hắn đã có rất nhiều ví dụ sống sờ sờ như Lưu Xuyên Phong, Hoa Thừa Tán, Như Tâm...tất cả đều là Luyện Khí tầng thứ mười.
Còn có thiên kiếp nguy hiểm chen ngang ở đó, tuyệt đối không cho phép sơ ý dù chỉ một chút.
Tuy rằng số tài nguyên mà hắn thu thập được sau khi đại khai sát giới ở dưới lòng đất vẫn còn rất nhiều, nhưng linh thạch còn dễ nói, chứ muốn lấy linh khí và linh phù ra dùng thì lại không đơn giản như vậy.
Sau khi tới Bách Gia kinh viện, hắn cũng từng nghe ngóng từ chỗ Tôn Phúc Bách, rằng Tạp gia chuyên làm loại chuyện buôn bán này, vậy mà lại rất ít khi mua những thứ này, cho dù có mua thì cũng ép giá rất thấp.
Thiên hạ thái bình lâu như vậy, tranh đấu chém gϊếŧ trở nên cực kỳ ít, không có nhu cầu thì cũng không có thị trường. Ngược lại, vì số lượng Luyện Khí sĩ tăng vọt, thiếu hụt linh thảo nên giá cả đan dược cao cấp cũng không ngừng tăng cao.
Hơn nữa bản thân Lý Thanh Sơn cũng có rất nhiều nỗi băn khoăn, lai lịch của những thứ này không thể nói rõ, nếu mở bán những thứ này với quy mô lớn, khó bảo đảm sẽ không hấp dẫn sự chú ý của người có tâm.
Thông qua việc giao du với mấy người Tiền Dung Chỉ và Hoa Thừa Tán, Lý Thanh Sơn hiểu sâu sắc một điều rằng người thông minh trong thiên hạ rất nhiều, đối với một số người thì việc suy đoán thực sự là một loại bản năng. Hắn tự nhận mình không có năng lực như vậy, chỉ có thể hết sức cẩn thận, không để lại sơ hở.
Suy nghĩ chốc lát, ánh mắt Lý Thanh Sơn dần trở nên kiên định, bước từng bước một vậy!
Bước thứ nhất là nhiệm vụ được thông báo trong đại điện nhiệm vụ ở Tranh Minh đảo.
Ánh mắt Lý Thanh Sơn lướt một lượt trên bảng thông báo đang liên tục biến ảo lấp lóe, chẳng mấy chốc đã dính chặt lấy nhiệm vụ mà một người trong Nông gia phát ra, đó là nhiệm vụ tưới nước cho ruộng lúa mạch. Nghe thì đơn giản, nhưng phía sau nhiệm vụ viết rõ ràng, yêu cầu đệ tử biết Linh Vũ thuật.
Linh Vũ thuật là pháp thuật chữa trị trong phạm vi lớn, chẳng những có thể chữa trị vết thương, mà còn có thể khôi phục linh lực, nếu trong chiến tranh thì sẽ là pháp thuật mang tính quyết định. Vì độ khó của việc học nó cũng rất cao, cho nên rất ít người dò hỏi về nó ở thời đại này.
Nếu không phải Lý Thanh Sơn có Linh Quy Trấn Hải Quyết, có thể hạ bút thành văn đối với bất kỳ loại pháp thuật hệ Thủy nào thì cũng sẽ không lãng phí thời gian học loại pháp thuật này, có lẽ vì như vậy nên phần thưởng của nhiệm vụ này cũng khá là phong phú.
Nông gia Trường Sinh đảo, rõ ràng đang là trời đông giá rét, nhưng ở trên Trường Sinh đảo lại là một vùng dồi dào sức sống.
Hoàng Thổ Ông ngồi ở trên bờ ruộng, rít một điếu thuốc, sau đó vẽ một vòng hư ảo trên ruộng lúa mạch màu vàng óng bạt ngàn ở trước mắt.
“Mảnh đất này, mưa rơi ba hào mỗi tấc, sai một hào thì trừ một viên linh thạch, biết chưa?”
Hoàng Thổ Ông vẫn chưa có sự đối xử đặc biệt nào với Lý Thanh Sơn dù biểu hiện nổi bật gần đây của Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn kính cẩn nói:
“Biết rồi ạ.”
Hắn nhắm mắt chuẩn bị trong chốc lát, một tia linh quang tuôn ra từ tay hắn rồi bay về phía không trung, hóa thành một mảnh linh vũ lớn từ trên trời rơi xuống. Vốn là những cây lúa mạch non héo úa lại lập tức ưỡn thẳng thân cây, tựa như đang hấp thu linh vũ vậy.
Hoàng Thổ Ông hơi kinh ngạc, một mảnh lúa mạch lớn như vậy, vốn cho là phải thi triển Linh Vũ thuật mấy lần thì mới tưới xong xuôi được, nhưng Lý Thanh Sơn chỉ cần thi triển một lần mà đã làm linh vũ rơi xuống diện tích lớn đáng kinh ngạc, hơn nữa nếu tỉ mỉ tính toán thì không sai một ly nào, chính là ba hào một tấc.
“Làm không tệ.”
Lý Thanh Sơn khẽ mỉm cười rồi nhận lấy linh thạch, kiếm linh thạch này đúng là dễ dàng, chỉ cần thi pháp một lần là được. Ngoài tưới nước ruộng lúa mạch, hình như trong đại điện nhiệm vụ còn có nhiệm vụ tưới nước cho vườn dược của Y gia.
…
“Ngươi muốn theo ta học luyện đan?”
Như Tâm dùng ánh mắt kỳ dị đánh giá Lý Thanh Sơn, chỉ thấy vẻ mặt hắn chân thành, trong tay còn cầm một trái dưa hấu.
“Đây chỉ là lễ bái sư, nếu ngươi đồng ý thì ta có thể trả linh thạch cho ngươi. Đương nhiên, giá cả không thể quá mức.”
Đây chính là bước thứ hai của Lý Thanh Sơn, mau chóng nắm chắc luyện đan thuật. Còn trái dưa hấu này là phần quà mà Hoàng Thổ Ông lấy từ trong ruộng bên cạnh rồi đưa cho hắn, vì hắn hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ.
“Y gia có khóa học luyện đan, không tốn một viên linh thạch nào.”
“Quá lãng phí thời gian.”