Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 583 - Chương 583: Bất Lực

Chương 583: Bất Lực - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 583: Bất Lực


Bạch Liên Thánh Mẫu bỗng nhiên thu tay. Trên Vân Hư đảo, linh quang phóng lên tận trời, Long Xà Đại Trận bắt đầu vận hành lại từ đầu. Trận pháp mà nàng ta phá để vào lại trở thành nơi vây khốn nàng ta.

Chuyện gì thế này? Rốt cuộc là vấn đề ở đâu? Tiền Dung Chỉ bị nàng ta truyền giáo nghĩa không thể phản bội được!

Cố Nhạn Ảnh vỗ vai Tiền Dung Chỉ, xem như khen ngợi. Với tu vi luyện khí sĩ mà có thể giữ tâm vững trước "Thánh Liên Trạc Tâm Thuật" của Bạch Liên Thánh Mẫu, đúng là hiếm có. Mà thời cơ hiếm có như thế, đương nhiên không thể không tận dụng rồi.

Chẳng biết từ bao giờ, một đám tu sĩ áo trắng xuất hiện trong rừng trúc, đứng lặng im sau lưng nàng, đợi mệnh lệnh của nàng.

Nàng chập hai ngón tay lại như đao, khẽ vung lên.

"Vâng!"

Gió mát lay động đóa sen.

Trong Cổ Phong Thành thành một đám phế tích, phủ đệ của Tiền gia đã thành cát bụi

Chỉ còn hồ nước trồng sen đen là vẫn còn giữ được dáng vẻ ban đầu, trong đàn cá chép thung thăng bơi lội, phản chiếu chiếc bóng trầm tư nhíu mày của Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn đứng bên hồ nước, lòng ngổn ngang trăm mối.

Thế sự như bàn cờ, nào ai có thể nắm chắc.



Thời gian chiến đấu rất ngắn, hơn nữa còn là một bên áp đảo. Các gia chủ ở đây lại không ép nổi một đàn chủ, sẽ thành trò cười thiên hạ mất.

Khi cuộc chiến đi đến cao trào, Hắc Liên đàn chủ đã chuẩn bị đến bước liều chết, kéo theo một hai gia chủ làm đệm lưng, nhưng lại như cảm nhận được gì đó. Hắn tự tay chặt đứt sen đen, hái vài hạt sen từ đài sen sinh ra đóa sen đen nọ, chợt nói số kiếp ta chưa tận, rồi mờ mịt rời đi.

Các gia chủ sợ bị hắn chuẩn bị chiêu cuối trước khi chết nên đều tản ra, chừa cho hắn chút hy vọng sống.

Lạp Tháp đạo nhân và Ma Bố Y hợp lực truy sát. Tuy Hắc Liên đàn chủ thoát được nhưng đã tự tay chặt đứt pháp khí bản mệnh, bị thương không nhẹ, chỉ cần tìm được hắn là có thể cắt đứt chút hy vọng sống cuối cùng của hắn.

Hai người truy sát là đủ rồi, gia chủ những nhà khác về Bách Gia Kinh Viện.

Ban đầu Lý Thanh Sơn không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy hoàn toàn khó hiểu. Trận đại chiến này do hắn mà ra, nhưng mọi thứ ẩn sau đó, hắn đều mơ hồ khó hiểu.

Cuối cùng nhớ Hàn Quỳnh Chi khó chịu đi hỏi thăm Hàn An Quân, hắn mới biết đại khác ngọn nguồn.

Nếu xem đây là ván cờ giữa Ưng Lang Vệ và Bạch Liên giáo, hay nói là bàn cờ của Cố Nhạn Ảnh, vậy thì tác dụng của hắn hình như còn chẳng bằng một con cờ.

Vì hai bên đều biết nhiệm vụ này cũng chỉ mang ý nghĩa tượng trưng mà thôi, vốn không phải mấu chốt của vấn đề, thậm chí ngay việc cả hắn và Hàn Quỳnh Chi nhận nhiệm vụ này cũng chỉ là ngẫu nhiên mà thôi. Nếu Hoa Thừa Tán nghĩ thêm một chút, không chừng sẽ phái hai Ưng Lang Vệ khác đến đây chứ không cần ai khác đến.

Cũng không quan trọng nguy hiểm hay phải hy sinh, họ cũng không bị xem như mồi nhử hay con rối. Vương Phác Thực không thể lấy con gái của Hàn An Quân, đệ tử đứng thứ hai của Pháp gia ra làm vật hy sinh được.

Nhóm các gia chủ xuất hiện ngay khi tấm màn đen được mở ra. Không ra tay ngay, ngoài việc đợi sen đen hoàn toàn đâm rễ, phần lớn lý do là vì Hàn An Quân muốn cho con gái mình chút thử thách. Thấy biểu hiện của nàng, hắn tin rằng, kinh nghiệm này, với một Hàn Quỳnh Chi chưa từng chịu quá nhiều thử thách, là một thứ cực kỳ quý giá.
Cả nhóm gia chủ ở đó, dẫu sao cũng không thể để mặc họ bị gϊếŧ. Nếu Hắc Liên đàn chủ thật sự ra tay, gia chủ các nhà ắt sẽ có cách bảo vệ họ.

Sau khi Hàn An Quân rời đi, Hàn Quỳnh Chi tất nhiên là chửi ầm lên vì cái sắp xếp này. Lý Thanh Sơn thì lại trầm mặc. Thì ra nguy hiểm lớn nhất mà hắn gặp là biến thành yêu quái trước mặt các gia chủ.

Nghĩ lại mà sợ. Sau đó, hắn lại cảm thấy bức bối trong lòng, không xả ra không chịu nổi. Thay vì phải đối mặt với tình huống này, hắn thà thay đổi yêu thân rồi quyết chiến với Hắc Liên đàn chủ một trận sống chết đến cùng.

Hàn Quỳnh Chi không suy nghĩ quá nhiều. Cái kiểu "thử thách" này nàng đã trải qua không chỉ một lần, mắng xong thì không để bụng nữa. Thấy Lý Thanh Sơn ngẩn ngơ bên hồ lại thấy hơi lạ.

Nàng tiến lên, hỏi:
"Ngươi sao thế? Đang lo cho Tiểu An sao? Nàng ta không sao đâu."

Hàn An Quân nói hết mọi chuyện cho nàng qua linh khí truyền âm sau khi trở về Bách Gia Kinh Viện.

Lý Thanh Sơn cười tự giễu:

"Dạo này nổi tiếng trong Bách Gia Kinh Viện quá, lại tưởng mình là ông to bà lớn gì!"

Nếu như bị sỉ nhục, hắn có thể nằm gai nếm mật, đợi cơ hội báo thù. Nếu bị lợi dụng, hắn cũng có thể tìm người lợi dụng hắn để đòi một câu trả lời hợp lý. Nhưng hiện giờ cả bụng bất bình lại khống biết tìm đối thủ đâu để phản pháo.

Hắc Liên đàn chủ khách khí với hắn vô cùng, có thể gọi là có ăn học đàng hoàng, hoặc bị điên. Nhưng nguyên nhân cơ bản nhất là Lý Thanh Sơn hắn không là gì cả. Ngươi nói ta sẽ chết hôm nay, cũng được, có khi ta chết thật. Nói chuyện phiếm vài câu, cảm giác các gia chủ đã muốn ra tay, nhân tiện nói:
"Ngươi đi trước đi, người của chúng ta tới rồi."

Bình Luận (0)
Comment