Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 617 - Chương 617: Một Chiêu

Chương 617: Một Chiêu - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 617: Một Chiêu


Hắn đang làm gì? Trong lòng mỗi một đệ tử Binh gia đều xuất hiện một câu hỏi này, hắn đang muốn chạy trốn sao?

Không, họ lập tức xua tan suy nghĩ này, dù Lý Thanh Sơn rất đáng ghét nhưng cũng không phải kẻ yếu đuối!

Khi họ bình tĩnh lại từ trong cơn mừng như điên sau thắng lợi lần trước, không cần một ai giải thích thì họ biết rõ lần đó họ vốn không thắng được, nên họ càng thêm phần kính trọng Lý Thanh Sơn hơn, tên này thực sự là một dũng sĩ chân chính, một đối thủ đáng để tôn kính, người này chiếm được trái tim của Hàn sư tỷ cũng không phải là chuyện ngẫu nhiên.

Nhưng càng như vậy thì họ càng phải đánh bại một cách quang minh chính đại, không thể làm mất thể diện Binh gia, không thể làm mất mặt Hàn gia. Đại xa ngẩng đầu lên, lưỡi rắn phun ra nuốt vào liên tục.

Sau khi bày trận xong, Hàn Thiết Ý đứng chắp tay nhìn về phía Hàn Quỳnh Chi ở xa xa, chỉ thấy nàng nắm chặt tay nhìn lên bầu trời, sắc mặt hồng hào, đôi mắt sáng tỏ, tươi cười rạng rỡ cứ như biến thành một người khác, có thêm chút dịu dàng của nữ tử.

Sau đó hắn cũng nhìn lên phía bầu trời, yên lặng nói:

“Làm tốt lắm.”

Như Tâm đang mắc lều che nắng cũng ngóng nhìn, thực sự là một cách ngu ngốc!

Gió lớn gào thét, Lý Thanh Sơn đã tới chỗ cực cao trên bầu trời, thu hết chư đảo của Bách gia vào trong mắt, hàng loạt hòn đảo chi chít như sao trên trời tựa như những chiếc thuyền lớn trôi lững lờ trên hồ nước xanh biếc.

Hắn chợt xoay người, trời đất bỗng điên đảo trong nháy mắt này, tầng mây xám xịt liên tục trải rộng ở dưới chân hắn, ở trên đỉnh đầu, áng mây màu xanh lục trôi nổi giữa bầu trời xanh biếc, sau đó hắn bắt đầu trèo lên từ một bên khác.

“Hắn đến rồi!”

Không biết là ai hét lên một tiếng, làm muôn người ngóng trông. Chỉ thấy điểm đen kia lấy màn mây màu xám làm nền và đang nhanh chóng bành trướng, dần trở nên rõ ràng. Đó là một quả cầu ánh sáng màu xanh.

Một quả cầu nước xoay tròn với tốc độ khủng khϊếp, sau đó bao bọc xung quanh Lý Thanh Sơn, dòng nước bên ngoài chuyển động thành từng vòng tròn hỗn loạn, tạo thành một lực hút khiến những giọt mưa trôi nổi giữa không trung đều bị hút vào, làm cho quả cầu nước nhanh chóng trở nên lớn hơn.

Bác Thương Hải? Hoàn Oa Thức.

Đây là chiêu thức có khả năng phòng ngự duy nhất trong Bác Thương Hải, phương thức phòng ngự hoàn toàn khác so với Linh Quy Huyền Giáp, không tạo ra một kết cấu chắc chắn đến mức không thể phá hủy được mà cứ như một vòng xoáy vậy, nó làm lệch hướng và đánh tan đòn tấn công của kẻ địch.

Nước, dù muốn tấn công hay phòng thủ đều phải di chuyển, càng nhanh càng tốt. Chiêu này giống như Đạp Lãng Thức vậy, có yêu cầu cực kỳ cao đối với việc khống chế chân khí, nhưng lại không quá quan trọng lượng chân khí sử dụng, phải như vậy Lý Thanh Sơn mới có thể thi triển.

Dựa vào Đạp Lãng Thức, hắn không ngừng tăng tốc độ lên nhanh hơn, giống như một ngôi sao màu xanh rơi xuống đất, không hề lệch hướng mà rơi thẳng về phía đầu rắn.

Tiếng nổ vang lên, vang vọng bên tai, quả cầu nước trở nên cực lớn, ở trên trời mà tỏa ra khí thế, khiến lòng người kinh hãi.

Tất cả đệ tử Binh gia đều không hề sợ hãi, dốc toàn lực để vận chân khí, một lòng hét lên giận dữ.

Trong nháy mắt khi đầu rắn và quả cầu nước va chạm với nhau, quả cầu nước tan ra, để lộ ra vị trí quan trọng của Lý Thanh Sơn, bên người vẫn còn dòng xoáy chân khí màu xanh vờn quanh. Đầu rắn không hề bị tổn hại chút nào, chỉ là có hơi mờ nhạt đi một chút, hoàn toàn không sao.
Cú va chạm thực sự xảy ra trong giây tiếp theo, Lý Thanh Sơn đâm thật sâu vào trong đầu rắn như một lưỡi khoan, xoay tròn xuyên vào bên trong.

Bùm!

Mặt đất rung lên, làn khói bụi từ bốn phương tám hướng cuốn vào nhau, cự xà bị xuyên thấu, từ từ tiêu tan.

Cuối cùng Lý Thanh Sơn đã đạt được ước nguyện của mình mà ngã xuống dưới đất, hắn cảm giác như bầu trời trên đỉnh đầu có màu vàng xám vậy, đầu váng mắt hoa. Nếu không phải có dòng xoáy chân khí hộ thể, nếu không phải đã tu thành Ngưu Ma tầng thứ ba, sự cường hãn của thể phách đạt tới một tầm cao mới thì lúc này chắc chắn sẽ bị trọng thương.

Lý Thanh Sơn lảo đảo đứng lên, phát hiện mình đang đứng trong một cái hố lớn, chân khí trong cơ thể bị tiêu hao không còn một giọt nào. Hắn đi ra khỏi cái hố to, lại phải dùng thân thể để nghênh đón kẻ địch rồi.
Ra ngoài mới phát hiện các đệ tử Binh gia đều bị hôn mê, không còn ai đứng lên được. Hóa ra binh trận biến hóa ra đại xà là do chân khí và ý chí của họ tụ lại, kết quả trực tiếp bị đánh tan tác nên bị phản phệ. Trời đất rung chuyển, cát bụi cuộn vào nhau, tất cả đều bị ngất xỉu.

Như Tâm khẽ vỗ tay, đến lúc làm ăn rồi! Dù là phản phệ chân khí hay phản vệ ý chí, chỉ cần có Y gia của nàng ở đây thì đều có thể chữa trị được.

Lý Thanh Sơn đứng ở miệng hố mà cười lớn. Điều hắn muốn chính là đánh bại họ như thế này, như vậy mới coi như sảng khoái!

Bình Luận (0)
Comment