Chương 656: Sợ Là Không Được - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 656: Sợ Là Không Được
Lý Thanh Sơn lập tức nhặt xác, thi thể một tu sĩ Trúc Cơ tương đương với một viên đan dược cực lớn đối với Tiểu An, lợi ích của nó không phải thứ mà thi thể phàm nhân có thể sánh được, còn túi Bách Bảo trong tay Ngụy Trung Nguyên thì rơi vào trong tay hắn.
Thu Hải Đường vẫn còn hơi mờ mịt, không thể tin được Ngụy Trung Nguyên cứ thế chết rồi, chết một cách dễ dàng như thế. Ngày đó, Tiền Dung Chỉ tìm tới cửa nói là có thể giúp nàng gϊếŧ chết Ngụy Trung Nguyên đạt cảnh giới Trúc Cơ một cách im hơi lặng tiếng, mà nàng còn không tin. Dù là ba tu sĩ Trúc Cơ bắt tay muốn gϊếŧ một tu sĩ Trúc Cơ cũng không đơn giản như vậy, chứ đừng nói là một Luyện Khí sĩ.
Nhưng sự thật bày ở trước mắt, dù cho không có nẩng tay, e rằng ba người này cũng có thể gϊếŧ chết Ngụy Trung Nguyên. Ba Luyện Khí sĩ gϊếŧ chết tu sĩ Trúc Cơ.
“Sư phụ, ta làm được.”
Tiền Dung Chỉ hành lễ với Thu Hải Đường và nói, trong mắt không có chút trung thành nào, không thể không nói, chuyện Bạch Liên giáo đã quấy nhiễu rất nhiều kế hoạch của nàng.
Tiền Dung Chỉ làm gián điệp cho đôi bên, mà Thu Hải Đường lại không phải đứa ngốc, sao không phát hiện Tiền Dung Chỉ căn bản không chịu sự khống chế của mình cho được, các biểu hiện phục tùng trước đây đều là giả, uổng công mình còn yên tâm dạy các loại công pháp của Vân Vũ môn cho nàng, bị nàng coi như một con rối nghe lời.
Nhưng lúc đó Tiền Dung Chỉ đã bám được chỗ Cố Nhạn Ảnh, phải giúp Cố Nhạn Ảnh hoàn thành kế hoạch, dù cho Thu Hải Đường tràn đầy lửa giận thì cũng không dám trả thù. Nếu bị xem như cùng một phe với Bạch Liên giáo, vậy thì chắc chắn là họa diệt môn. Cố gắng dùng Mị Hoặc thuật khống chế Ưng Lang vệ lại càng là chuyện không thể nào.
Từ đó về sau hai người không còn gặp mặt, mãi đến mấy ngày trước, Tiền Dung Chỉ bỗng tới cửa và nói có thể diệt trừ một mối họa lớn cho nàng...
---
Thu Hải Đường cầm hai viên Chân Linh đan ra đặt vào tay Tiền Dung Chỉ, đây là mức thù lao ban đầu tốt nhất rồi. Liếc Lý Thanh Sơn một cái, chỉ có thể ép xuống ý nghĩ muốn gϊếŧ người diệt khẩu.
Lý Thanh Sơn sẽ giao món đồ vô dụng có liên quan đến Vân Vũ môn trong bách bảo nang cho Tiền Dung Chỉ. Lúc bắt đầu hắn không nghĩ đến ở trong kế hoạch này lại sẽ có một vòng của Thu Hải Đường.
Tiền Dung Chỉ lại nói đây là kế sách vẹn toàn, dù sao người mà họ muốn đối phó cũng là một Trúc Cơ tu sĩ, ai cũng không dám chắc rắn độc Địa ngục của nàng có thể có tác dụng lớn thế nào, một kích không trúng, gặp phải phản phệ sẽ vô cùng đáng sợ, không nắm chắc tám phần thắng thì nàng tuyệt đối sẽ không lấy tính mạng của bản thân ra để mạo hiểm.
Mà Thu Hải Đường chắc chắn không dám để lộ ra bí mật họ gϊếŧ chết Ngụy Trung Nguyên, không thì chức Vân Vũ môn chủ này nàng cũng không làm tiếp được nữa, gϊếŧ chết đồng môn của mình, bất kể ở thời đại nào cũng là không được phép, nàng tuy là Vân Vũ môn chủ nhưng trong môn phái vẫn còn có đại trưởng lão.
Tiền Dung Chỉ nhận lấy đồ vật của hai bên, thấy họ đều đang nhìn mình:
"Các ngươi đừng nhìn ta như thế, Ngụy Trung Nguyên là tử địch của bọn ngươi chứ không phải tử địch của ta, hắn lại không biết rằng ta gϊếŧ con trai hắn, ta đã phải mạo hiểm cả tính mạng tới giúp hai bên các ngươi, lấy chút lợi ích cũng là đương nhiên thôi."
Lý Thanh Sơn nói:
"Ngươi lo rằng bất kể bên nào trong chúng ta không chịu nổi áp lực của Ngụy Trung Nguyên thì bí mật của ngươi sẽ bị bạo lộ chứ gì!"
Tiền Dung Chỉ nói:
"Cũng may, tương lai này sẽ không thể xảy ra nữa rồi, hy vọng đây là bí mật chung của chúng ta."
Đột nhiên hơi nhíu mày, nắm lấy cổ tay:
"Cũng sắp đến lúc rồi, chúng ta tạm biệt tại đây đi!"
Khẽ cười với Tiểu An rồi rời đi đầu tiên.
Lý Thanh Sơn đang muốn đi thì Thu Hải Đường nói:
"Đợi đã."
Lý Thanh Sơn không hề quay đầu lại:
"Ta nhớ là ngươi từng nói không muốn gặp lại ta."
"Đưa thi thể của Ngụy Trung Nguyên cho ta."
Lý Thanh Sơn nói:
"Yên tâm đi, cái thứ này sẽ không bao giờ xuất hiện trên đời nữa đâu."
Ánh mắt âm trầm của Thu Hải Đường lướt từ trên người Lý Thanh Sơn đến trên người Tiểu An, rồi lại quay về phía Lý Thanh Sơn, một người là luyện khí tầng tám một người là luyện khí tầng mười, tiền đồ của bọn họ thật sự là không thể tưởng tượng được, Ngụy Trung Nguyên, người từng khơi lên sự thù địch của họ đã chết rồi, mà tiểu An đã được Tịch Quang thiền sư, thủ tọa Bồ Đề viện của Thiên Long thiền viện thu làm đệ tử, trọn cả Như Ý quận cũng chẳng còn mấy người dám có ý gì với nàng nữa.
Tất cả mâu thuẫn đã không còn nữa, Thu Hải Đường làm ra một vẻ mặt tươi cười:
"Sau này nhớ tới chơi nhé. Nói không chừng tương lai ngươi còn phải gọi ta một tiếng tẩu tử đấy."
Lý Thanh Sơn bật cười khanh khách:
"Ngươi tự tin quá đấy."
Thu Hải Đường chống eo mà cười, vô cùng tự tin, dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, dáng người thướt tha yêu kiều, tu vi hạng nhất, có nam tử nào mà lại không động tâm kia chứ?
"Chỉ mong sẽ có một ngày như vậy!"
Lý Thanh Sơn nói, theo như hắn thấy, biểu hiện của Hoa Thừa Tán tuyệt đối không phải là từ bỏ Cố Nhạn Ảnh, mà là nhận phải kíɧ ŧɧíɧ quá lớn, nguyện vọng của vị Thu chưởng môn này chỉ sợ là sẽ không thể thực hiện được.