Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 663 - Chương 663: Thỏa Hiệp

Chương 663: Thỏa Hiệp - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 663: Thỏa Hiệp


Trả lời hắn là dây mây xanh nhanh chóng mở rộng dưới chân, từng ngọn từng ngọn cứ nhanh chóng chui ra khỏi mặt đất.

Lý Thanh Sơn nhảy lên, lại nghe trên đầu có tiếng gáy của Kim Kê, Kim Kê lão nhân vung cánh lên liền đánh hắn rơi xuống đất, lập tức bị dây leo quấn lấy.

“Tên yêu nghiệt, chỉ biết làm ô uế lỗ tai ta.”

Lý Thanh Sơn vận Linh Quy Huyền Giáp, ngăn cản dây mây xanh đang thắt chặt, đảo mắt hắn đã bị quấn thành một quả cầu mây, không thể động đậy.

Tam Sơn lão nhân nhất thời nhớ lại tình hình đại điển hái thuốc Tam Sơn có một con yêu ma màu đen có hình người đã để lại ấn tượng cực sâu cho bọn họ.

Một màn hôm nay như khắc lại tình cảnh khi trước.

“Thì ra là ngươi!”

Thanh Đằng lão nhân cười nói, hắn vốn còn có chút lo lắng, cảm thấy thắng có chút quá dễ dàng, hiện tại lại đập tan tia nghi ngờ cuối cùng, yêu quái này vừa mới vượt qua thiên kiếp bèn trở nên cuồng vọng, cảm thấy không gì mà bản thân không làm được, muốn báo thù báo rửa hận, lại không rõ khoảng cách giữa bản thân với họ.

Trong ba người bọn họ, yếu nhất cũng là Trúc Cơ trung kỳ, đơn đả độc đấu cũng không có khả năng thua.

Mà lúc này, thậm chí Cô Phần lão nhân còn không có xuất thủ, hắn ở một bên thờ ơ lạnh nhạt.

Lý Thanh Sơn kinh hãi kêu lên:

“Không thể nào, sao mà ta có thể thua những nhân loại như các ngươi được! Ta phải tự bạo yêu đan, để cho các ngươi cùng ta đồng quy vu tận!”

Tam Sơn lão nhân lập tức căng thẳng hẳn lên, bọn họ vẫn còn nhớ như in uy lực khi Mã Lục tự bạo yêu đan, Kim Kê lão nhân nhịn không được mà muốn lui về sau, Cô Phần lão nhân cũng triệu Cổ Đồng Thi Tướng ra chắn ở trước mặt.

Lý Thanh Sơn dường như biến thành một quả bom có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

“Chờ một chút, nếu ngươi chịu giao yêu đan ra, chúng ta sẽ tha cho ngươi một con đường sống.”

Thanh Đằng lão nhân vội vàng nói.

“Không thể nào, nhân loại đều là tên bịp bợm giảo hoạt, ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng các ngươi!”

Lý Thanh Sơn phóng ra yêu khí mãnh liệt, cứ như tùy thời đều có thể kích nổ yêu đan.

Thanh Đằng lão nhân nghe ra một chút buông lỏng trong đó thì từng bước dụ dỗ nói:

“Chúng ta sẽ không lừa ngươi đâu, thế này đi, trước tiên ta sẽ cho dây mây xanh tản đi để bày tỏ thành ý, để cho ngươi trở về trong động!”

Hắn đồng thời trao đổi ánh mắt với Cô Phần lão nhân cùng Kim Kê lão nhân, chỉ cần con yêu quái ngu xuẩn này lộ ra một chút sơ hở thôi là bọn họ sẽ cùng nhau ra tay chém chết nó. Nếu bẩm báo việc này cho Tru Yêu Minh, có khi còn được ban thưởng khác.

Dây leo rậm rạp rút ra khỏi Linh Quy Huyền Giáp, ngoài dự liệu của Tam lão, Lý Thanh Sơn xoay người vọt ra bên ngoài.

“Ngăn hắn lại!”

Thanh Đằng lão nhân lấy ra một cây gậy Thanh Đằng chỉ về hướng Lý Thanh Sơn, từng cây dây mây phá đất mà ra, lay động vặn vẹo đầy ma mị.

Lý Thanh Sơn dừng bước chân, nhẹ nhàng lướt qua một cây dây mây suýt nữa quấn lấy mắt cá chân hắn, thân hình chuyển biến nhanh chóng, không hề có quy luật mà không ngừng chuyển hướng, để lại phía sau một lối nhỏ do dây mây kéo dài ra.

Mắt thấy đại môn đang ở trước mắt, Cổ Đồng Thi Tướng từ trên trời giáng xuống với luồng thi khí cuồn cuồn đen kịt, ầm ầm một tiếng nện ở trước cửa, giang hai tay đánh về phía Lý Thanh Sơn.

Lý Thanh Sơn muốn lui nhưng bốn phương tám hướng đã bị dây mây vây quanh, hắn giương mắt nhìn lại, móng vuốt sắc bén của Kim Kê phủ xuống.

“Còn muốn chạy à?”

Cô Phần lão nhân chỉ tay một cái, bắn ra một luồng ánh sáng đen kịt, xuyên qua khe hở dây leo, đánh chuẩn xác lên người Lý Thanh Sơn.
Cả người Lý Thanh Sơn mềm nhũn bị Kim Kê đạp ở dưới móng, kim quang sán lạn chiếu sáng cả đại điện đen tối, hắn nheo mắt lại, chỉ thấy cái mõm sắc nhọn của Kim Kê hung hăng mổ tới.

Thanh Đằng lão nhân vừa mới nở nụ cười yên tâm, nguy hiểm mà hắn cảm nhận được mấy ngày nay bỗng nhiên tăng lên đến cực hạn, vô thanh vô tức, một thanh băng đao hẹp dài từ phía sau xuyên qua thân thể hắn.

“Nhân loại đều là kẻ lừa đảo xảo quyệt.”

Lý Thanh Sơn cầm chuôi đao cười nói để lộ ra răng nanh sắc bén.

Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, với tính tình của Lý Thanh Sơn thì sao có thể vì sau khi vượt qua thiên kiếp mà sơ suất, không để ba Trúc Cơ tu sĩ vào trong mắt đây?

Ngay từ đầu đã vạch ra chiến lược đánh lén, vốn định gϊếŧ từng người một, nhưng không nghĩ tới bọn họ lại tụ tập cùng một chỗ, hơn nữa vì có pháp trận nên không đánh lén được. Không có cơ hội liền tạo cơ hội, Lý Thanh Sơn để gương phản chiếu ra mặt quấy nhiễu địch trước tiên, sau đó chợt gây khó dễ, tập sát Thanh Đằng lão nhân phiền toái nhất.
Thanh Đằng lão nhân cúi đầu nhìn lưỡi đao, lại quay đầu nhìn Lý Thanh Sơn, hắn lộ ra vẻ mặt không thể tin, vừa mới có ý đồ thúc dục linh khí, mũi đao liền chuyển ngang vung về phía sau Lý Thanh Sơn, chỉ lưu lại một vết sáng trên không trung làm đau đôi mắt của Cô Phần lão nhân cùng Kim Kê lão nhân.

“Thanh Đằng!”

Lưỡi đao hẹp dài tạo cuồng phong cuốn về phía bốn phía, còn có thêm đường đao trong đó, bất kể là cột cung điện thật lớn chống đỡ cung điện, hay là vô số dây mây xanh đang mở rộng lan tràn, đều bị một đao chặt đứt.

Thân thể Thanh Đằng lão nhân đã biến thành hai đoạn, rơi trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment