Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 683 - Chương 683: Thuần Phục

Chương 683: Thuần Phục - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 683: Thuần Phục


Nếu không phải tính tình hắn không hung bạo giống yêu quái thông thường, chỉ sợ đến hiện tại ngay cả Dạ Lưu Tô đại vương cũng không thể duy trì sự kiêu ngạo của nàng. Nhiều lúc, nàng cảm thấy hắn chỉ là một nhân loại, chính vì thế nàng mới có can đảm đàm phán với hắn. Hơn nữa, trải qua sự thăm dò lúc này thì nàng chắc chắn có cảm giác với nữ nhân, như vậy nên nàng cảm thấy mình nắm không ít phần thắng.

Đây không phải là chuyện cười, rất nhiều yêu tướng sau khi hóa hình ở dưới lòng cũng không đột nhiên thay đổi khiếu thẩm mỹ, thích sinh vật bước đi bằng hai chân, vẫn chỉ cho rằng đó là thức ăn biết đi lại như cũ mà thôi.

“Cuối cùng cũng nói đến lời ta muốn nghe.”

Lý Thanh Sơn mỉm cười khẽ, hiện tại điều hắn muốn biết nhất chính là tình hình của Dạ Du nhân và La Ti Chu Hậu, chỉ cần nắm giữ được đại cục thì mấy âm mưa nho nhỏ của Dạ Lưu Tô nhằm vào ảnh trong gương của hắn có đáng là gì?

“Vậy ngươi đồng ý sao.”

Dạ Lưu Ba vui mừng nói.

“Tôi tớ có thể đòi hỏi với chủ nhân sao?”

Lý Thanh Sơn nghiêm nghị nói.

“Ngươi!”

“Có điều, chủ nhân sẽ suy xét đến tâm trạng của tôi tớ.”

Lý Thanh Sơn cười cười, sờ mặt nàng:

“Nói mau đi, nếu không ta còn muốn cân nhắc việc từ chối sự thành tâm cống hiến sức lực của ngươi.”

“Tỷ tỷ ta muốn hại ngươi…”

Dạ Lưu Ba bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng hắn. Hắn vốn có thể dùng thủ đoạn dữ dội để ép hỏi, hoặc là hung ác sỉ nhục Dạ Lưu Tô, nhưng hắn không làm thế.

“Chẳng ngạc nhiên chút nào, nàng gần như viết chuyện này lên mặt vậy.”

Lý Thanh Sơn bĩu môi.

“...Dẫn ngươi vào lãnh địa của kẻ địch.”

Nhưng cuối cùng lời nói tiếp theo của Dạ Lưu Ba lại làm hắn kinh ngạc.

“Chờ đã, ngươi nói là kẻ địch? Ở dưới lòng đất này, ai có thể trở thành kẻ thù của nàng,”

Nàng có thể được La Ti Chu Hậu phong làm lãnh chủ, chắc chắn những yêu ma khác không thể tùy ý gϊếŧ hại.

“Đương nhiên là Dạ Du nhân của thị tộc khác.”

Hóa ra, Dạ Du nhân ở dưới lòng đất cũng không gắn kết bền chắc như thép mà chia thành mấy thị tộc lớn. La Ti Chu Hậu không cho phép chiến tranh ở mặt ngoài, nhưng cũng tôn trọng sự rối loạn và ám sát, hơn nữa tranh cướp tài nguyên, lợi ích và tranh đấu trong thị tộc còn vô cùng kịch liệt.

Mọi người ám sát, hạ độc, gài bẫy lẫn nhau, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào cũng được, chỉ cần không để lại chứng cứ trực tiếp thì có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Mà những kẻ vô dụng để lại chứng cứ thì sẽ bị phán quyết thành tế phẩm của Chu Hậu.

Có thể tưởng tượng được, thiên tài thị tộc Dạ Lưu Tô này trở lại địa vực u ám thì sẽ phải chịu sự “hoan nghênh” như thế nào từ các lãnh địa thị tộc khác. Mà vì để diệt khẩu, Lý Thanh Sơn là người chứng kiến cũng sẽ trở thành đối tượng bị đuổi gϊếŧ.

“Biện pháp này thật sự quá ngu ngốc.”

Lý Thanh Sơn lắc đầu một cái, Dạ Lưu Tô này cũng thật tàn nhẫn, vậy mà không tiếc đồng quy vu tận, thật sự cho rằng như vậy thì có thể đối phó hắn sao?

“Tỷ tỷ cũng hết cách rồi, vì tranh cướp mảnh lãnh địa kia mà Chu Ảnh tộc của bọn ta đã trở thành mục tiêu công kích của mấy thị tộc lớn, chịu tổn thất nặng nề. Nếu lại dẫn kẻ địch là ngươi đến thì e rằng gặp tai họa diệt tộc, dùng biện pháp này, dù không hại được ngươi thì cũng đủ cho mấy thị tộc kia bị trọng thương.”

Nếu Lý Thanh Sơn trốn thoát được, vậy thì mấy thị tộc lớn kia chắc chắn phải nhận tội danh gϊếŧ chết lãnh chúa, công kích yêu tướng. Nếu hắn chết thì chắc chắn sẽ kéo theo một đống người làm đệm lưng, Chu Ảnh tộc thì có thể phái người khác đi tiếp nhận mảnh lãnh địa này.
Nghĩ thông suốt đoạn mấu chốt này, Lý Thanh Sơn mới thật sự khâm phục Dạ Lưu Tô:

“Thực sự là tinh thần hi sinh ghê gớm, chắc Lưu Ba ngươi kém nhiều lắm ha?”

“Ta còn ước rằng toàn bộ Dạ Du nhân chết sạch, vậy nên Chu Ảnh tộc diệt vong thì có liên quan gì đến chúng ta?”

Dạ Lưu Ba cười khẩy, không ngờ lại tràn ngập thù hận đối với thị tộc của mình. Sau đó nàng dùng ánh mắt mong đợi nhìn Lý Thanh Sơn, nắm lấy tay hắn mà kêu lên:

“Chủ nhân!”

Lòng Lý Thanh Sơn cũng tê rần theo tiếng kêu của nàng, người bình thường không thể nào học được cảm giác dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ kia đâu, nếu không phải nghĩ đến Hàn Quỳnh Chi ở phương xa thì thực sự hắn cũng muốn làm chút chuyện đấy.

“Suy xét đến tâm trạng và lòng trung thành của ngươi, nếu tỷ tỷ ngươi không tự tìm chết thì ta sẽ không gϊếŧ nàng. Thực ra, nàng còn chút tác dụng đối với ta.”
Dạ Lưu Ba lộ ra vẻ vui mừng, trong lòng lại thấy hơi là lạ, vốn muốn để tỷ tỷ bắt giữ hắn cho mình đùa giỡn một phen, giờ lại thành tôi tớ của hắn.

Có điều, hắn của lúc nàng lại có thêm sức hấp dẫn phi phàm, không chỉ mỗi khuôn mặt hoàn mỹ kia hấp dẫn nàng nữa. Dựa vào thực lực của hắn, tương lai nhất định là nhân vật tùy ý lộng hành dưới lòng đất, suy cho cùng thì làm tôi tớ của hắn cũng tốt hơn bị thị tộc ép buộc nhiều, nghĩ như thế làm nàng lại cảm thấy nước đi này cũng không tệ lắm.

Thế giới dưới lòng đất là cá lớn nuốt cá bé, có nhan sắc tuấn mỹ thì chẳng qua cũng chỉ là món đồ chơi, chỉ có sức mạnh to lớn mới có thể góp nhặt lòng người, làm chúa tể tất cả. Mạnh mẽ chính là một loại sức hấp dẫn.

Bình Luận (0)
Comment