Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 700 - Chương 700: Triệu Tập

Chương 700: Triệu Tập - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 700: Triệu Tập


"Chủ nhân sẽ không xảy ra chuyện gì chứ!"

Dạ Lưu Ba nôn nóng nói.

Dạ Lưu Tô trầm mặc không nói, bản thân thì đi dẫn dụ địch nhân còn để nô bộc chạy trốn, cái loại yêu quái này, không, cái loại người này nàng chưa từng gặp qua.

Trong biển hoa Lam Điệp, Lý Thanh Sơn mở mắt ra, nụ cười nhạo trên mặt còn chưa tan đi, phen ấy nếu như bản thể ở đó, nhất định phải đấu một trận với Huyết Ảnh kia.

Nhìn Tiểu An đang chuyên tâm luyện khí một cái rồi Lý Thanh Sơn lại nhắm mắt lại, tất cả đan dược trong bách bảo nang của Cô Phần lão nhân và Kim Kê lão nhân đều đã ở trong bụng của hắn , tích lũy nhiều năm ủa hai môn phái bị hắn quét phát hết sạch.

Sau khi hóa thân thành yêu tướng, năng lực tiêu hóa cũng càng trở nên mạnh hơn, đan dược chuyển hóa thành từng luồng linh khí, đánh vào tầng thứ ba của Linh Quy Trấn Hải quyết.

Lý Thanh Sơn chợt mở to mắt, vươn tay mò vào trong lòng, Xích Lang bài đang chớp động liên hồi.

Đây là, lệnh triệu tập gấp của Ưng Lang vệ!

Lý Thanh Sơn giơ ngón tay ra ấn nhẹ lên trên, Xích Lang bài khôi phục như cũ, nếu như không phản hồi thì, sẽ bị xử lý như đã hy sinh vì nhiệm vụ, cho nên Lý Thanh Sơn vẫn luôn đem theo bên người, đương nhiên, nó không hề có công năng định vị.

"Đến cùng là đã xảy ra việc gì, có liên quan đến Tam Sơn lão nhân không? Thôi, trước tiên phải tu thành Linh Quy Trấn Hải quyết đã rồi nói, còn phải chờ các nàng quay về nữa."

Lại một lần nữa đắm chìm vào suy nghĩ, không biết qua bao lâu, tất cả đan dược đã bị tiêu hóa hết, từng luồng linh khí càn quét ngang dọc trong cơ thể Lý Thanh Sơn. Nếu không nhờ thân thể của hắn đủ cường hãn, chỉ bằng cỗ lực lượng này đã đủ để cho hắn nổ banh xác.

Yêu đan Linh Quy chuyển động quay tròn cấp tốc, ở bên trên khí hải hình thành một vòng xoáy khổng lồ, cuốn lấy từng chút linh khí từ từ dung nhập vào trong.

Linh khí càng lúc càng ít, yêu đan Linh Quy lại càng lúc càng sáng. Khi rút hết một tia linh khí cuối cùng, yêu đan Linh Quy đã sáng chói như một mặt trời màu xanh, phóng thích ra quang mang trước giờ chưa từng có.

Quang mang kia cường liệt mà lại không chói mắt, tràn đầy khí tức tĩnh mịch, dường như có thể bất động cả vạn năm.

Trong hang động, cả người Lý Thanh Sơn chấn động, mái tóc đỏ vũ động như liệt hỏa, từng làn ánh sáng xanh như sóng nước đầy tràn cả hang động, một cỗ yêu khí khổng lồ vụt lên.

Tiểu An thu lại một viên niệm châu đã luyện xong, quay đầu lại. Mã Lục đang ngủ say cũng bị giật mình thức dậy.

Nếu như dùng cách phân chia của nhân loại, hổ ma và ngưu ma đều là luyện thể, Linh Quy mới là luyện khí, là cốt lõi thật sự của tu vi yêu quái như Lý Thanh Sơn.

Trong khí hải đan điền, yêu đan Linh Quy nổi bồng bềnh, trên mặt đột nhiên xuất hiện từng đường rạn nứt, phát ra tiếng rạn nứt, ầm ầm sụp đổ, hất lên sóng nước vạn trượng, khí hải cuồn cuộn.

Lý Thanh Sơn tự nhìn vào trong cơ thể mình, chỉ thấy yêu đan tròn trịa lại đã biến thành hình dáng mai rùa. Bên trên vì vồng lên như bầu trời, bên dưới bằng phẳng như mặt đất. Trên lưng rùa, núi cao nhấp nhô, vân đen xen kẽ, ngũ sắc rực rỡ, tứ thời vận chuyển.

Ở trong mai rùa, thấp thoáng có thứ gì đó muốn đột phá mà ra.

Hắn đột nhiên hiểu ra, đó là đầu đuôi và tứ chi của Linh Quy. Chẳng qua, vì tu vi của hắn không đủ, trong mai rùa vẫn là một mảnh hỗn độn, chưa ngưng tụ ra hình thể thực sự.

Chẳng qua dù là như thế, yêu khí của hắn cũng đạt đến một cảnh giới đỉnh phong trước chưa từng có.
Cảm tri càng tăng cường thêm vài lần, trong mắt hắn thế giới đã trở nên khác biệt rồi.

Rất nhiều những tin tức lộn xộn ập vào não hải một cách khó hiểu. Nhưng lại tỏ rõ cát hung biến hóa, vận mệnh chìm nổi trong màn đêm.

Tiểu An từng nói qua với hắn cảm nhận lúc bói toán. Hắn hiểu ra, bản thân đang ở trong trạng thái này.

Trong ống kính vạn hoa xoay chuyện vô tận kia, dường như có tồn tại một thế giới khác, một cái thế giới huyền diệu mà tu hành giả tầm thường khó mà chạm đến được.

Linh Quy giả, biết họa phúc, rõ cát hung, không nói mà tin.

Thoát ra khỏi trạng thái kia, Lý Thanh Sơn đột nhiên tin chắc rằng Vương Phác Thực triệu gấp hắn về chính là vì việc của Tam Sơn lão nhân.

Niềm tin không chút lý do này lại kiên định vô cùng.

Lý Thanh Sơn mỉm cười, cuối cùng bước về phía trước!
...

“Là yêu khí của chủ nhân."

Dạ Lưu Ba kinh hỉ nói.

Dạ Lưu Tô cảm thấy hơi kỳ quái, sao lại đến trước cả các nàng rồi, chẳng qua nghĩ đến các kiểu thủ đoạn của hắn, cũng chẳng để trong lòng nữa, cảm thấy yên tâm một cách khó hiểu, bước đi nhanh hơn.

"Chủ nhân!"

Dạ Lưu Ba bay đến nhào vào trong lòng Lý Thanh Sơn, Lý Thanh Sơn vỗ về lưng nàng:

"Các ngươi về rồi."

Dạ Lưu Ba vốn nghĩ muốn hôn lưỡi một cái, nhưng đối diện với đôi mắt trong vắt của hắn lại không dám lỗ mãng nữa, ngoan ngoãn nằm trong lòng hắn.

Dạ Lưu Tô càng mẫn cảm hơn, chỉ thấy Lý Thanh Sơn thiếu chút cuồng bạo và xốc nổi, nhiều thêm thành thục và khôn khéo, cảm giác áp bức mà nàng cảm thấy cũng bớt đi không ít, nhưng lại càng làm cho người ta không nhìn thấu được, không dám lạnh nhạt, còn có sự cường đại không thể chống lại được, cũng kêu theo một tiếng:
"Chủ nhân...Huyết Ảnh..."

Bình Luận (0)
Comment