Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 748 - Chương 748: Lộ Tẩy

Chương 748: Lộ Tẩy - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 748: Lộ Tẩy


“Ngươi cười cái gì?”

“Kể từ hôm nay, ai cũng không thể mang một cọng lông của hắn tới nữa. Bởi vì hắn đã đã biến mất cùng với Thanh Đằng sơn rồi.”

“Biến mất rồi?”

La Ti Chu Hậu tỏ ra hơi khó hiểu.

“Ngươi đang nói bậy bạ gì thế?”

Huyết Ảnh nhíu mày.

“Hết cách rồi, ra tay hơi nặng một chút.”

Lý Thanh Sơn xòe tay nói.

La Ti Chu Hậu ngoắc ngón tay, một mặt gương hình bầu dục xuất hiện nơi góc điện, tỏa ra ánh sáng chói lòa.

Đây là một món pháp khí! Lý Thanh Sơn thầm ngạc nhiên, chỉ thấy cảnh tượng hiện lên trên tấm gương, xuyên qua rất nhiều lớp đất đá dày dặn nối thẳng lên mặt đất, chiếu sáng Thanh Sơn Đằng đã trở thành hố trời.

Trong thoáng chốc, Huyết Ảnh cũng không thốt lên lời, hắn mới hiểu ra “biến mất” mà Lý Thanh Sơn vừa nói là có ý gì. Phản ứng đầu tiên chính là không thể nào, dù hắn có dốc hết sức lực ra tay, cũng không thể khiến cả một ngọn núi biến thành như vậy, trừ khi tự nổ yêu đan!

La Ti Chu Hậu cong khóe miệng, tiếng cười dần lan rộng, xinh đẹp mà tàn nhẫn, khiến người ta ớn lạnh, như thể một sợi tơ nhện tinh tế xuyên qua óc. Dạ Minh Châu đứng canh ở ngoài cửa, trong lòng run rẩy, cúi đầu thấp hơn. Nàng lại biết được sức mạnh của Lý Thanh Sơn một lần nữa.

Đúng lúc này, hai yêu tướng cường đại Long Oa và Cường Thạch cũng chạy vội tới. Nghe thấy tiếng cười của Chu Hậu, họ đều vô cùng ngạc nhiên.

“Cái hố này là gì thế?”

Hành lễ xong, Cường Thạch cau mày khi nhìn thấy cảnh tượng trong gương.

“Thanh Đằng sơn.”

Long Oa chậm rãi nói, giọng điệu còn thong thả hơn trước rất nhiều. Hắn cũng đang nghi ngờ suy đoán của mình, nhìn Lý Thanh Sơn chằm chằm.

“Là ngươi làm à?”

Giọng của Cường Thạch như tiếng sầm rền, tràn đầy kinh ngạc.

“Ngươi làm rất tốt, kể từ hôm nay, ta cho phép ngươi có thể trực tiếp gặp mặt ta, không cần phải thông báo.” Giọng La Ti Chu Hậu càng hòa nhã và thân thiết hơn nhiều. Chẳng ai sẽ ghét bỏ khi thu được thủ hạ cường đại và hợp ý cả.

Dạ Minh Châu thay đổi sắc mặt, đây là đặc quyền mà chỉ có Long Oa, Cường Thạch và Huyết Ảnh mới có. Liệu điều này có phải kể từ hôm nay, ba vị đại yêu tướng dưới trướng của La Ti Chu Hậu lại tăng thêm một vị nữa không?

“Tới đấu đi!”

Cường Thạch liếʍ môi, trên người dâng lên ý chí chiến đấu cuồng nhiệt, nhưng lại không hề lên tiếng phản đối. Nếu đây thật sự là do hắn làm, thế thì hắn thật sự đủ tư cách có được quyền lực này.

Huyết Ảnh bèn nói:

“Chu Hậu đại nhân, hắn đang nói dối! Bắc Nguyệt, ta không tin ngươi có thể làm được điều này. Ngươi có dám so tài cùng ta một trận, lần này, ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi.”

Huyết Ảnh tin tưởng vào thực lực của mình, chỉ cần được Chu Hậu đồng ý ra tay thỏa thích, hắn sẽ khiến Chu Hậu nhận ra Bắc Nguyệt hoàn toàn không xứng xếp ngang hàng với họ.

“Dừng tay!”

La Ti Chu Hậu quát ngăn họ lại:

“Lẽ nào các ngươi muốn so tài với một phân thân ư?”

Phân thân?

Ngoài Long Oa ra thì tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Dạ Minh Châu chợt hiểu ra, ngày trước vì sao khi hắn đối mặt với toàn bộ Chu Ảnh tộc lại có thể không hề sợ hãi, và càng cảm thấy may mắn vì sự lựa chọn của mình vào hôm đó.

“Từ trước đến nay, ngươi chỉ đối phó với chúng ta bằng phân thân thôi ư?”

Vẻ mặt Huyết Ảnh ngày càng âm trầm, nhớ tới cuộc đuổi gϊếŧ không hồi kết lần trước, hắn đột ngột biến mất ở trong động với cách thức khó mà tưởng tượng nổi. Hóa ra là do phân thân, khiến hắn bị chơi xoay mòng mòng.

“An toàn là trên hết, chắc hẳn Chu Hậu đại nhân có thể thông cảm cho sự lo lắng của ta. Nếu nghe xong diễn biến câu chuyện, chưa biết chừng ngay cả hai vị lão huynh Long Oa và Cường Thạch cũng sẽ lượng thứ. Thật ra, dù Chu Hậu đại nhân có để ta đi gánh tội thay, ta cũng không thấy lạ.”
“Nói thử xem ngươi đã làm chuyện gì mà ta phải đưa ngươi ra gánh tội thay thế? Ta cũng rất tò mò, ngươi làm như thế nào vậy?” La Ti Chu Hậu bị khơi lên lòng hiếu kỳ, bừng bừng hứng thú hỏi.



“Sau khi ta gặp Chu Hậu thì lập tức lên Thanh Đằng sơn để chém Thanh Đằng lão nhân, nhưng lại sập bẫy của Phó Thanh Khâm Tàng Kiếm cung nên tổn thất phân thân. Từ đó về sau, Thanh Đằng sơn bị Lưỡng Nghi Vi Trần trận bao phủ, không thể tiến vào.”

“Lưỡng Nghi Vi Trần trận! Ngươi đánh vỡ Lưỡng Nghi Vi Trần trận?”

Cuối cùng, khuôn mặt bình tĩnh kia của Long Oa cũng dậy sóng, tốc độ nói cũng nhanh hơn nhiều.

“Long Oa lão huynh cũng biết sao? Thẳng thắn mà nói, ta không thể đánh vỡ trận pháp kia, tin rằng ngoài trừ Chu Hậu đại nhân thì không một ai trong số chư vị ở đây có thể làm được, nên ta vẫn luôn nghĩ đối sách. Mãi đến tận đêm qua, thành viên của Tru Yêu minh tụ tập ở một phủ đệ khác bên ngoài Thanh Hà phủ.”
“Tru Yêu minh?”

Cường Thạch cau mày, cái tên này thật là, nói vậy hoàn toàn là trào phúng yêu quái một cách tột độ.

“Không sai, cái gọi là Tru Yêu minh chỉ một nhóm các môn phái lấy Tàng Kiếm cung cầm đầu. Hình như Tru Yêu minh đời thứ nhất của Thanh Hà phủ được kẻ tên là Phó Thanh Khâm không chế.”

“Ngươi nói tiếp đi.”

La Ti Chu Hậu suy nghĩ rồi nói.

Bình Luận (0)
Comment