Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 749 - Chương 749: Yêu Cầu

Chương 749: Yêu Cầu - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 749: Yêu Cầu


“Ta theo dõi tới đó thì phát hiện một tên Trúc Cơ trong số họ mang theo một chiếc thuyền lớn từ trên trời giáng xuống, sau đó lại rời đi trước. Ta biết chiếc thuyền kia tên là Phi Thiên Long Hạm, đó là một máy móc mạnh mà nhân loại tạo ra. Thế là ta lặng lẽ đuổi theo, trên thuyền lại có hai tu sĩ Trúc Cơ…”

Lý Thanh Sơn kể một mạch những chuyện đã xảy ra, toàn điện yên lặng một hồi. Dựa vào sức một người mà cướp chiếc thuyền mạnh của nhân loại, công phá đại trận của Thanh Đằng sơn, gϊếŧ chết Thanh Đằng lão nhân. Chuỗi thành tựu này làm lòng người rung động cỡ nào chứ. Nếu không có trí dũng song toàn thì sao có thể làm được.

“Tiểu tử ngươi tài giỏi đấy! Cuộc đời lão tử khâm phục cường giả nhất, ngươi vừa mạnh mà lại vừa tàn nhẫn!”

Cường Thạch cười to, vỗ mạnh lên vai Lý Thanh Sơn, yêu khí đột nhiên truyền xuống lòng bàn tay, sau đó vỗ mạnh xuống với sức mạnh vạn quân.

Ầm! Lý Thanh Sơn dừng tại chỗ, khác cái có thêm một lỗ thủng to.

“Lão tử càng muốn giao đấu với ngươi hơn.”

Cường Thạch ngửa đầu cười lớn, con ngươi lóe lên tia sáng.

“Rồi sẽ có cơ hội này thôi.”

Lý Thanh Sơn lắc mình sang bên cạnh, gối lên cánh tay và nói.

“Ngươi sợ ta sẽ bán ngươi sao?”

La Ti Chu Hậu đứng dậy, nhìn thẳng vào Lý Thanh Sơn mà nói.

“Đây chẳng phải là niềm yêu thích của ngài sao?”

Lý Thanh Sơn cười nói. Phản bội, đố kị, hỗn loạn, đau đớn, La Ti Chu Hậu đã phô bày tất cả bản tính của nàng ra ngoài, không giữ lại chút gì, khoe khoang sự ác độc tựa như phàm nhân khoe vẻ lương thiện. Thay vì nói cuộc chém gϊếŧ giữa Dạ Du nhân là vì cân bằng thì nói là vì lấy lòng nàng còn đúng hơn.

“Ngươi có ý kiến gì sao?”

“Không, đây chính là sức hấp dẫn của ngài.”

“Ngươi cũng rất có sức hấp dẫn, thực sự khiến ta muốn giao hoan với ngươi, sau đó cắn nuốt từng miếng một của ngươi.”

La Ti Chu Hậu từ từ đi xuống khỏi vương tọa, xoa xoa gò má của Lý Thanh Sơn rồi liếʍ đôi môi đỏ tươi, sau đó cất tiếng với giọng nói trầm thấp tràn ngập sự khủng bố mê hoặc.

Con ngươi Dạ Minh Châu lóe lên vẻ khϊếp sợ.

Lý Thanh Sơn cũng thầm rùng mình, hắn đã nghe Dạ Lưu Ba nói về một vài tập tục ở dưới lòng đất, một trong số đó là việc hàng năm mỗi gia tộc đều sẽ hiến tế một Dạ Du nhân nam cho Chu Hậu, còn Chu Hậu sẽ ăn mỗi một đối tượng cùng giao hoan với mình, không có ngoại lệ.

Nếu như có ai dám xuất hiện ý nghĩ đó với nàng thì nàng sẽ là người yêu trí mạng nhất. Có điều, cũng may là bị quy tắc không được tàn sát lẫn nhau của yêu quái ngăn cản, nên nàng cũng sẽ không ép buộc yêu tộc.

Lý Thanh Sơn hơi ngẩng đầu lên, cất giọng khi nàng vẫn đang gần trong gang tấc:

“Tương lai có lẽ sẽ có cơ hội này!”

“Ồ? Lúc nào?”

“Lúc ngài không thể ăn ta.”

“Ngươi rất dũng cảm đấy!”

“Dù sao cũng chỉ là phân thân. Nếu như là bản thể ở đây thì nói không chừng ta đã bị người dọa sợ đến mức tè đầy mông rồi.”

Lý Thanh Sơn nhùn vai một cái.

“Muốn ban thưởng gì cứ việc nói.”

Thân hình La Ti Chu Hậu lóe lên rồi trở lại vương tọa.

“Ta muốn làm vương của Dạ Du nhân!”

Lý Thanh Sơn đáp không chút do dự.

“Lá gan của ngươi không khỏi to quá rồi đấy!”

Sắc mặt La Ti Chu Hậu đột ngột thay đổi, sát khí tràn ngập. Dạ Du nhân là món đồ chơi quan trọng nhất của nàng, vậy mà có người lớn mật dám đòi từ chỗ nàng.

Sắc mặt Dạ Minh Châu cũng thay đổi, hiểu rõ ý trong lời của Lý Thanh Sơn: Thứ ta muốn, ta sẽ tự mình lấy. Nàng có dã tâm bừng bừng, nhưng cũng chỉ là muốn Chu Ảnh tộc trở thành gia tộc mạnh nhất của Dạ Du nhân, so sánh với dã tâm của hắn thì có vẻ quá nhỏ bé.
“Nếu như ngài không chịu đồng ý, vậy ta cũng chỉ đành vứt bỏ lãnh địa, đi tha hương lánh nạn.”

“Ngươi đang uy hϊếp ta?”

Hai mắt La Ti Chu Hậu nheo lại đầy nguy hiểm.

“Đương nhiên không phải, nếu ngài không chịu giao ta ra, chẳng mấy chốc Tru Yêu minh sẽ đến trả thù, vị trí của ta là đứng mũi chịu sào, cao thủ Tru Yêu minh nhiều như mây, chỉ còn cách tập hợp đủ sức mạnh mới có thể cùng quyết một trận tử chiến. Hoặc nói, ngài chỉ thỏa mãn với loại trò đùa của bọn con nít thôi sao?”

“Chiến tranh sắp bắt đầu, sức mạnh của Dạ Du nhân là nguồn sức mạnh rất quan trọng dưới trướng của ngài, thế nhưng hiện tại vẫn chia rẽ không đoàn kết. Đến lúc ngàn cân treo sợi tóc thì không thể dùng, quay đầu lại chỉ còn kết cục bị đánh tan. Ta sẽ tập hợp họ lại, trở thành thanh kiếm sắc chân chính trong tay ngài, chẳng lẽ đối phó với Tru Yêu minh không thú vị hơn tự gϊếŧ lẫn nhau sao?”
Lý Thanh Sơn tiến lên một bước, giọng nói rõ ràng. Đây chính là mục đích của hắn, chỉ cần tập hợp tất cả sức mạnh của Dạ Du nhân thì đó sẽ là một nguồn sức mạnh to lớn không hề kém Tru Yêu minh Thanh Hà phủ, như thế sẽ có thẻ đánh bạc để giao chiến với Phó Thanh Khâm. Hoàn toàn không cần bất kỳ giao dịch gì, đám Dạ Du nhân sẽ phải hiến các loại linh thảo cho hắn.

La Ti Chu Hậu trở nên trầm tư, bởi vì lời của Lý Thanh Sơn thật sự có lý, trước lúc chiến tranh thì việc tập hợp sức mạnh là điều vô cùng tất yếu.

“Chu Hậu đại nhân, chuyện này không thể được!”

Huyết Ảnh vội nói, nếu thật sự để hắn thành công thì quyền thế của hắn ở dưới lòng đất này sẽ hoàn toàn vượt qua họ, trở thành yêu tướng mạnh nhất dưới trướng La Ti Chu Hậu.

Bình Luận (0)
Comment