Chương 750: Đánh - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 750: Đánh
“Ba người họ đều là tiền bối của ngươi, tuổi tác và kiến thức đều hơn xa ngươi. Nếu như có hai người ủng hộ ngươi thì ta sẽ đồng ý. Hiện tại, đã có một người phản đối ngươi.”
La Ti Chu Hậu cười nói.
“Ta ủng hộ! Ngươi phản đối thì ta ủng hộ!”
Cường Thạch lập tức lên tiếng, còn khỉnh bỉ liếc nhìn Huyết Ảnh một cái.
“Cường Thạch!”
Giọng điệu Huyết Ảnh lạnh như băng.
“Chẳng qua có một điều kiện, ngươi nhất định phải chiến một trận với ta bằng bản thể. Nếu như ngươi thất bại thì vị trí này do ta làm, thế nào?”
Cường Thạch giơ tay nhắm thẳng vào Lý Thanh Sơn.
“Không thành vấn đề!”
Lý Thanh Sơn nở nụ cười tự tin, chung quy giữa yêu quái với nhau vẫn phải nói chuyện bằng thực lực.
Lúc này, chỉ còn dư lại mỗi Long Oa, thân hắn cong như vòng cung, cúi thấp đầu như đã ngủ rồi. Hắn là yêu tướng có trí tuệ nhất và thần bí nhất dưới trướng La Ti Chu Hậu, không một ai có thể đoán được quyết định của hắn sẽ ra sao.
“Cường Thạch, tuy ngươi mạnh nhưng cũng không có năng lực chỉ huy.”
Long oa chậm rãi lên tiếng.
‘Nếu như ngươi muốn thì tặng cho ngươi là được.”
Cường Thạch rên một tiếng.
“ta cũng không có loại tinh lực đấy, Huyết Ảnh, ngươi thấy sao?”
“Ta cũng ủng hộ chuyện này, nhưng điều kiện giống Cường Thạch.”
Huyết Ảnh lập tức đổi ý, nếu như Long Oa cũng ủng hộ, vậy thì tình hình vô cùng bất lợi đối với hắn, hay là cứ tận dụng cơ hội trời cho này đi.
----
"Lão già giảo hoạt!"...
Lý Thanh Sơn thầm mắng trong lòng, như vậy, nếu hắn muốn giành được vị trí này thì trước tiên bắt buộc phải đánh bại hai yêu tướng cường đại, Long Oa lại có thể đứng ngoài cuộc. Nếu hắn thất bại, Huyết Ảnh với Cường Thạch hiển nhiên là không phục lẫn nhau, chỉ dựa vào sức mạnh cũng khó phân thắng thua. Đến lúc đó, nói không chừng còn phải để Long Oa ra mặt chủ trì cục diện.
"Được, vậy cứ quyết định như thế đi. Bắc Nguyệt, ngươi tính lúc nào tiến hành?"
La Ti Chu hậu nhếch miệng, lúc nào cũng rất hứng thú với tranh chấp.
"Nội trong ba ngày nữa, nhất định sẽ tới diện kiến Chu hậu đại nhân, và cùng hai vị "Tiền bối" quyết đấu một phen!"
Lý Thanh Sơn chắp tay, trải qua một phen thăm dò, cơ bản đã xác định được La Ti Chu hậu là chủ chiến phái cực đoan trong yêu tộc, sẽ không hề cố kỵ chư vương chi minh mà giao ra chính bản thân mình.
Đương nhiên, quyền quyết định cuối cùng, vẫn là trong tay người thống trị cả thế giới yêu ma Thanh Châu là Mặc hải Long vương kia, nhưng thiết nghĩ tất cả mọi người đều đã nhìn ra được rằng chiến tranh là không thể tránh được, khả năng Mặc hải Long vương lâm trận trảm tướng nhỏ đến không thể phát sinh được.
Cường Thạch hưng phấn ra mặt, ánh mắt của Huyết Ảnh hiểm ác, Lý Thanh Sơn khẽ cười, ba yêu tướng cường đại, kịch liệt đấu mắt, sau đó quay người cáo từ rời đi.
Rời khỏi đại điện vương tọa, về đến thành trì của Chu Ảnh tộc, trên sân thượng của một tòa nhà cao cao, Lý Thanh Sơn cúi nhìn trọn cả Chu Võng thành.
"Bắc Nguyệt đại nhân, ngài cảm thấy nắm chắc được mấy phần?"
Dạ Minh Châu thăm dò nói.
"Năm phần."
Lý Thanh Sơn đã không cuồng vọng tự đại, nhưng cũng không tự coi thường bản thân, càng thể hiện ra một sự tự tin siêu nhiên:
"Nếu mà ngươi chịu giúp đỡ thì có lẽ có thể tăng thêm một hai phần đấy."
"Nhất định sẽ làm Bắc Nguyệt đại nhân hài lòng!"
Dạ Minh Châu hơi cúi đầu, phần thắng này đã cao đến kinh người rồi.
"Nếu dã tâm của ta mà thực hiện được, dã tâm của ngươi thì lại có gì khó đâu?"
...
"Lão bá, vị tiểu huynh đệ kia của các ngươi thật sự rất phiền hà đó! Lần này ta không có cách nào rồi."
Trong thành Như Ý quận, Cố Nhạn Ảnh nắm lấy Mặc Long phù trong tay, bất lực nói.
Sau khi nhận được tin tức của Thanh Đằng sơn, nàng hận không thể lập tức tóm lấy Lý Thanh Sơn, kẹp lấy cổ hắn mà hỏi chuyện này rốt cục là như thế nào. Thật sự coi lời của nàng là gió thoảng bên tai ư?
Mặc Long bàn quay mấy vòng, mở miệng phun ra một câu nói:
"Vậy thì đánh đi!"
Cố Nhạn Ảnh giật mình, một câu nói của Mặc hải Long vương thắng cả vạn câu của người thường. Chỉ một câu nói đã quyết định đại thế của cả Thanh Châu cũng như hướng đi của cả thiên hạ.
"Hòa bình vài ngàn năm, cuối cùng cũng sắp bị phá vỡ rồi ư?"
"Hạn định trong phạm vi Thanh Hà phủ, người có tu vi Thiên kiếp lần hai trở xuống."
"Cái gì! Vì sao?"
Trong Chu Võng thành, cũng có một con rồng đen nhỏ như mây như mực, bay múa lượn vòng, truyền mệnh lệnh của Mặc hải Long vương xuống. La Ti Chu hậu trước vui sau giận, chiến tranh mong mỏi đã lâu cuối cùng đã...bắt đầu, nhưng lại bị hạn chế không thể ra tay.
"Học cách sử dụng thuộc hạ của ngươi đi!"
Rồng nhỏ nói xong câu này liền tan biến vô ảnh vô tung.
Cùng lúc ấy, Phó Thanh Khâm nhận được mệnh lệnh tới từ Tàng Kiếm cung. Từ hôm nay trở đi, Tru Yêu minh của Thanh Hà phủ do hắn toàn quyền phụ trách. Có thể trong phạm vi Thanh Hà phủ tùy ý ra tay, chỉ cần đừng quá qua đi sâu vào lòng đất, đến nơi gọi là Chu Võng thành thì La Ti Chu hậu sẽ không ra tay với hắn. Nhưng mà đồng thời, hắn sẽ không có được bất kỳ sự viện trợ nào của tu sĩ Kim Đan kỳ.
Cẩn thận suy ngẫm lại, là tính đem Thanh Hà phủ ba ngàn dặm này làm bàn cờ ư?
Thanh Hà phủ giống như là hình ảnh thu nhỏ của Thanh Châu. Sự xích mích giữa thế lực ba phương gần như là giống hệt nhau.