Chương 767: Ban Thường - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 767: Ban Thường
Đôi mắt Dạ Lưu Tô sáng lên, như vậy không phải chính là chờ mong bao lâu nay của nàng sao, có thể khiến Dạ Du nhân tạm dừng việc tự ý gϊếŧ nhau, lại đoàn kết một lần nữa. Hắn...Thật sự có thể thay đổi tất cả?
"Mệnh lệnh thứ ba, kể từ hôm nay, tất cả các thị tộc đều phải cống hiến linh thảo cho ta, không quan tâm phẩm loại, niên đại càng lâu càng tốt. Ba mệnh lệnh này, các ngươi có dị nghị gì không?"
Dưới con ngươi đỏ sẫm của Lý Thanh Sơn, các chủ mẫu đều nói không có dị nghị gì. Ba mệnh lệnh này có vẻ nghiêm khắc nhưng đối với các nàng mà nói thì cũng không phải là không thể tiếp nhận. Điều thứ nhất là phái cao thủ, không có quy định như thế nào mới là cao thủ, hoàn toàn có thể ứng phó cho qua. Điều thứ hai lại càng đơn giản, không gϊếŧ nhau là được rồi.
Điều cuối cùng mới hơi phiền toái, chẳng qua đối với Dạ Du nhân không thiên về luyện đan mà nói, linh thảo cũng không có ý nghĩa quá lớn. Trừ khi loại này có thể dùng trực tiếp như trái cây thì mới có giá trị. Lễ vật hôm nay các nàng đưa tới đều là loại này.
Mà Lý Thanh Sơn cũng không hạn chế điểm này, mỗi thị tộc đều tích lũy một chút linh thảo bình thường. Thậm chí còn có linh thảo sinh trưởng rộng rãi ở bên trong lãnh thổ, không có ai biết lợi ích của chúng nên không ai hái, niên đại đều vô cùng lâu, góp đủ số lượng cũng rất đơn giản.
"Chư vị đều rất phối hợp, ta rất vui mừng, mà ta lại không làm gì thì hơi bất lịch sự. Đây là một nghìn viên ngưng khí hoàn, là loại nhân sĩ tu hành sử dụng hàng ngày, năm vị chủ mẫu chia đều đi!"
Ngưng khí hoàn là đan dược thường thấy nhất, giá trị vô cùng thấp, một viên linh thạch có thể đổi được rất nhiều. Nhưng bất kỳ môn phái nào, bất kỳ người Luyện Khí nào cũng không thể thiếu được.
Lý Thanh Sơn tìm được mấy vạn ở trong túi Bách Bảo của Thanh Đằng lão nhân. Đối với một người am hiểu điều chế dược thảo, với môn phái luyện chế đan dược mà nói, tích lũy như vậy là chuyện rất bình thường.
Tuy rằng Lý Thanh Sơn vốn đã không cần, hắn ngồi xuống tùy tiện phun ra nuốt vào một luồng thiên linh khí là có thể thay thế được hơn mấy trăm nghìn viên ngưng khí hoàn. Nhưng vừa khéo nếu dùng để ban thưởng thì cũng xem như là lợi dụng rác rưởi.
Các chủ mẫu đều có biểu cảm khác nhau, đương nhiên các nàng đều đã nghe qua danh tiếng của "ngưng khí hoàn", cũng có năng lực tiến hành luyện chế. Nhưng trong đó có rất nhiều vị cây thuốc chỉ có ở trên mặt đất nên căn bản không có cách nào luyện chế. Bây giờ ngẫu nhiên được một ít nên có vẻ rất quý giá, chỉ dùng để bồi dưỡng tộc nhân có thiên phú.
Hai trăm viên ngưng khí hoàn là một con số rất lớn đối với các nàng, có thể duy trì đầy đủ một năm tu hành cho mười mấy Dạ Du nhân, có thể có thêm một đội chiến sĩ tinh anh. Tuy rằng không thể so sánh được với giá trị lễ vật của các nàng, nhưng có thể nhận được loại quà đáp lễ này vẫn khiến các nàng có hơi mừng rõ, cảm thấy vị Bắc Nguyệt đại nhân nói đạo lý này không giống yêu quái.
"Dạ Minh Châu."
"Vâng, đại nhân."
Dạ Minh Châu đang động tâm, nghe được tên của mình thì vội đi ra ngoài, ánh mắt tràn đầy chờ mong.
"Chuyện này ngươi làm không tệ, khiến cho chư vị chủ mẫu hợp thành một. Viên chân linh đan này là ban thưởng cho ngươi, ngươi cho ứng viên phù hợp ăn vào, hắn sẽ nhanh chóng có thể đột phá cảnh giới, bắt đầu Độ Kiếp."
Không cần Lý Thanh Sơn giải thích, tai mắt của mỗi thị tộc đều rất nhạy cảm, sau khi Dạ Lưu Ba trở về khoe khoang, các chủ mẫu lập tức biết được có một loại đan dược thần kỳ như vậy tồn tại. Giờ khắc này tất cả mọi người đều mở to hai mắt, nhìn chân linh đan trong tay Lý Thanh Sơn, hận không thể ra tay cướp giật. Vượt qua Thiên kiếp cường giả là điều quan trọng nhất, sức mạnh quý giá nhất ở trong bất kỳ thị tộc nào.
"Đa tạ Bắc Nguyệt đại nhân ban thưởng."
Mặt mày Dạ Minh Châu tươi cười, dịu dàng cúi đầu, nhận lấy chân linh đan.
"Khống chế Khôi Lỗi và đại pháo bánh lái kia tạm thời do ngươi tiếp tục khống chế, hy vọng ngươi có thể duy trì tốt trật tự ngọn ngành."
Lời tiếp theo của Lý Thanh Sơn càng làm cho Dạ Minh Châu mở cờ trong bụng, vội hỏi:
"Nhất định không phụ sự mong đợi của đại nhân."
Chỉ cần có nguồn sức mạnh này, nàng có thể vững vàng ngồi trên ghế đệ nhất chủ mẫu, ánh mắt nhìn Lý Thanh Sơn quyến rũ như sắp chảy ra nước.
Sắc mặt các chủ mẫu khác vô cùng khó coi, Dạ Minh Châu từng diễu võ giương oai biểu diễn uy lực của những Khôi Lỗi kia quá mức. Nếu chính diện là địch, dù cho có thể tiêu diệt được đại quân của con Khôi Lỗi này thì cũng phải trả giá cực kỳ nặng nề. Mà uy lực của những đại pháo kia lại càng khủng bố hơn, những người vượt qua Thiên kiếp cường giả cũng bị thương vì một đòn của nó.
Những bánh lái nhỏ nhỏ kia rất giống quyền trượng, để Dạ Minh Châu nắm trong tay có thể tiêu diệt bất kỳ sức mạnh của thị tộc nào. Lúc này họ mới bừng tỉnh, hóa ra cái này cũng là hắn ban tặng.
"Không được, không thể tiếp tục như vậy được."
Các chủ mẫu trao đổi ánh mắt, cùng lóe lên một ý nghĩ.