Chương 777: Tự Do - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 777: Tự Do
“Ngươi còn không hiểu rõ sao! Hiện tại toàn bộ yêu quái đều là do Thạch Ma cùng Huyết Ma thống lĩnh. Đều là vô số yêu ma quỷ quái hại dân hại chúng, những thành bị Thạch Ma, Huyết Ma tàn sát thì trong cơ thể người chết khắp thành đều không còn một giọt máu tươi. Bất luận là Bách gia kinh viện hay là Tru Yêu Minh, người có thể giao thủ với họ căn bản cũng chẳng có được mấy người.”
“Vậy bây giờ chúng ta đến đây làm gì. Nơi này có gì để điều tra chứ?”
“Dọn xác.”
“Dọn xác?”
“Đúng là nhiệm vụ tốt, có thể thấy, Hoa Thừa Tán rất chiếu cố ngươi, ngươi xem, đó là cái gì?”
Tiền Dung Chỉ chỉ về phía trước.
Dưới ánh tà dương, một bóng dáng lảo đảo đứng dậy.
Những người còn sống sót! Lý Thanh Sơn trong lòng vừa động, lập tức phủ định loại ý nghĩ này. Bóng dáng kia là một nông phu tráng kiện, hai mắt trắng bệch, răng nanh mọc lên, thân thể đã xanh đen, cả người vương vít thi khí, đột nhiên hắn quay đầu lại, tập trung vào khí tức của người sống, gào thét đánh về phía Lý Thanh Sơn, một chiếc xe gỗ ngăn ở trước mặt lập tức bị hắn đập vỡ.
“Đây là cương thi!”
Lý Thanh Sơn bất ngờ hiểu ra.
Tiền Dung Chỉ lắc mình nghênh đón, một cái vòng đồng bay từ trong tay ra nện lên đầu cương thi, cương thi liền biến mất, vòng đồng chợt lóe, trở lại trong tay, phía trên có thêm một vết máu nhàn nhạt, đã sắp phủ đầy toàn bộ vòng đồng.
“Người chết có oán khí cực lớn, chỉ cần luyện chế qua một chút là có thể hóa thành thi binh xung phong hãm trận. Thành bị Thạch Ma tàn sát đều sản xuất thi binh, chất lượng cực kỳ tốt, sát khí sát khí kéo dài không tan, thậm chí có thể trực tiếp hóa thành cương thi, luyện chế ra thi tướng.”
Tiền Dung Chỉ Ngữ cười thản nhiên.
Từng thi thể đã chết đứng dậy từ trên mặt đất, tiên thiên gào thét dưới ánh hoàng hôn, phảng phất như đang tâm sự nỗi oán hận vô tận.
Lý Thanh Sơn cũng bị cảnh tượng này khiến khϊếp sợ, lời định chỉ trích Tiền Dung Chỉ đến bên miệng bỗng hóa thành không nói nên lời. Tất cả những điều trước mắt này đều có một phần trách nhiệm của hắn.
Dĩ nhiên hắn có thể biện bạch cho bản thân, kẻ khơi mào tất cả chính là Tru Yêu Minh, nhân yêu đại chiến là điều khó tránh khỏi, tác dụng của hắn chẳng qua cũng chỉ như tốt thí, nhưng đứng trước cảnh tượng trước mắt này, tất cả lý do đều trở nên vô nghĩa, ngay cả một phần vạn trách nhiệm cũng nặng nề như núi.
Không thèm để ý tới suy nghĩ của Lý Thanh Sơn, bước chân Tiền Dung Chỉ nhẹ nhàng, thu phục những cương thi kia, Tiểu An kéo kéo ống tay áo của Lý Thanh Sơn lộ ra vẻ mặt sầu lo quan tâm.
Lý Thanh Sơn sờ sờ đầu nàng, yên lặng hành động, thu thi.
...
Một con yêu quái như li miêu đi qua những con hẻm nhỏ, không ngừng thay đổi hướng, tránh được từng ngọn lửa đang cháy rực mãnh liệt.
Mấy sợi lưu hoả bay lượn trên khắp vùng trời trên thành trì, chiếu sáng đêm tối, là mấy đệ tử Hỏa Vân môn mặc xích y ngự hỏa cấp tốc đuổi theo, phóng ra từng luồng liệt hỏa, dấy lên từng mảnh hỏa diễm.
Trong thành khói bụi bốc lên bốn phía, ngọn lửa lan rộng, tiếng ồn ào kêu rên, như lang yên ngút trời.
Lý Thanh Sơn nhìn xuống từ một nơi xa xa trên không trung, kinh ngạc không hiểu, dưới góc nhìn của hắn thì điều này thật giống như mấy tu sĩ đang phóng hoả ở khắp nơi.
Còn chưa hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, đã có nhiệm vụ thứ hai truyền đến, thành thị này xuất hiện tung tích của yêu quái, muốn họ ra tay diệt trừ. Lúc chạy tới, lại chỉ nhìn thấy cảnh tượng như này.
“Có người đến trước một bước, là người của Hỏa Vân môn.”
Tiền Dung Chỉ nói.
“Họ đang làm gì vậy?”
“Đương nhiên trảm yêu trừ ma, không sao, chờ họ thành công, chúng ta gϊếŧ chết họ là xong, còn có thể có được mấy cái bách bảo nang. Đừng nhìn ta như thế, họ mà có cơ hội, họ cũng sẽ không nương tay. Bách gia kinh viện chết mất nhiều đệ tử như vậy, cũng không phải chỉ chết trong miệng yêu quái. “
Sự uy hϊếp của yêu tộc cũng không khiến nhân loại đoàn kết một lòng, ngược lại càng phá vỡ trật tự vốn có, khiến mọi cuộc tranh đấu trở nên càng thêm bén nhọn. Tuy rằng không có sát sinh thạch mê hoặc, nhưng việc tự chém gϊếŧ lẫn nhau cũng là chuyện bình thường, có thể ở trong tình huống không hề nguy hiểm, đạt được mấy trăm túi bảo, cũng sẽ không có ai để ý, dù sao ở trong thời loạn thế như này cũng sẽ không có ai truy cứu.
Tiền Dung Chỉ còn chưa dứt lời, Lý Thanh Sơn phi thân xuống.
“Sư huynh ơi nguy rồi, để nó trốn thoát mất rồi!”
Con yêu quái như li miêu kia cực kỳ linh hoạt, nó lượn qua một góc tường thì lập tức biến mất không còn dấu vết. Đệ tử Hỏa Vân môn đi theo, chỉ thấy góc tường có một cái hốc nhỏ, vẻ mặt không khỏi có chút uể oải, đấy là một viên yêu đan đấy!
Lúc này, Lý Thanh Sơn từ trên trời giáng xuống, vẻ mặt của mấy đệ tử Hỏa Vân môn lập tức trở nên đề phòng, chỉ thấy Lý Thanh Sơn phất tay, huyễn hóa ra mấy con rồng nước nhào về phía mấy đám cháy, dập tắt đám cháy đang lan tràn.
Một chiêu thức này khiến sắc mặt của mấy đệ tử Hỏa Vân môn lập tức đại biến, người này tuyệt đối không phải người mà họ có thể đối phó được.
“Không biết là vị sư huynh nào giá lâm, sao chưa từng gặp bao giờ.”
Cầm đầu là một đệ tử Hỏa Vân môn luyện khí tầng tám, to gan tiến lên bái kiến, thấy Lý Thanh Sơn xuất hiện trước mặt mọi người, cũng không phải là muốn lập tức động thủ gϊếŧ người cướp của.