Chương 779: Tỉnh Ngộ - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 779: Tỉnh Ngộ
“Sư phụ cái rắm, uổng công ta tâm huyết một phen để ngươi đạt tới cảnh giới Trúc Cơ, ngươi lại lãng phí nguyện lực đi làm loại chuyện hạ lưu này.”
“Nàng nàng nàng là người thật, tới từ Vân Vũ lâu, không phải do nguyện lực biến thành đâu!”
Lưu Xuyên Phong chỉ cảm thấy hai vai đau đớn như muốn nứt ra, nào còn dám sĩ diện, cuống quít nói.
Lý Thanh Sơn lại nhìn nữ tử kia, thấy vẻ mặt nàng ngạc nhiên, chưa từng gặp qua, một luyện khí sĩ “khi dễ” một tu sĩ Trúc Cơ như vậy.
Đuổi nữ nhân kia đi xong. Lý Thanh Sơn ngồi xuống với Lưu Xuyên Phong.
“Khi nào ngươi Trúc Cơ thành công?”
“Có hơn hai năm.”
“Tiểu Thuyết gia thế nào rồi?”
“Thanh Sơn à. Tiểu thuyết gia đã kết thúc rồi! Hiện giờ yêu ma đi khắp nơi, đạo phỉ hoành hành, lòng người hoảng sợ, ai còn có tâm tư đọc những chuyện xưa kia, còn muốn mạo hiểm đi gϊếŧ yêu, nói không chừng đã bị làm thịt từ lúc nào rồi, Thanh Sơn, ngươi tha cho ta đi!”
Một phen tâm huyết cứ như vậy mà buông xuôi sao? Nếu là trước hôm nay, Lý Thanh Sơn nhất định sẽ thổn thức cảm khái một phen. Nhưng lúc này, hắn nắm lấy cổ áo của Lưu Xuyên Phong rồi nâng lên:
“Dù thế nào ngươi cũng phải viết cho ta, lúc này, chính là lúc cần những câu chuyện đó của ngươi để vực lại tinh thần!”
“Được được được!”
Lưu Xuyên Phong luôn có ba phần khϊếp sợ với đệ tử này. Siêu thoát tu vi bản thân. Lý Thanh Sơn trừng mắt, trong lòng hắn liền chột dạ, nào dám nói khác.
“Ngươi hiểu là tốt rồi!”
Lý Thanh Sơn bỏ Lại Lưu Xuyên Phong, trước khi ra khỏi cửa, hắn còn quay đầu lại nói một câu:
“Sẽ luôn có thể chuyển biến tốt. “
...
“Luyện khí tầng mười, Thanh Sơn, tốc độ tu hành của ngươi thật sự là quá kinh khủng!”
Chạng vạng, Hoa Thừa Tán vội vàng trở về, đi tới Vân Hư đảo, thấy Lý Thanh Sơn liền sáng mắt, đột phá luyện khí tầng chín tầng mười vốn là tốn thời gian nhất, hắn thế mà hắn lại có thể đột phá trong vòng ba năm, đúng là khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa. Có lẽ không bao lâu nữa, hắn liền có thể Trúc Cơ thành công, trở thành một cường viện.
“Cũng tạm thôi, ngươi cũng thay đổi rồi, xem ra thời gian ba năm ta bỏ lỡ không ít thứ.”
Lý Thanh Sơn đánh giá Hoa Thừa Tán, chỉ thấy trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, cũng có thêm vài phần tang thương thành thục.
“Thứ nên thấy ngươi cũng đã thấy hết rồi. Kế hoạch tiếp theo là gì?”
Sắc mặt Hoa Thừa Tán trầm xuống.
“Đương nhiên là góp một phần sức lực vì Bách gia kinh viện rồi.”
Câu trả lời của Lý Thanh Sơn không chút do dự.
“Đi, hôm nay chúc mừng ngươi một phen, đợi ta gọi lên Thiết Y, những người khác đều không nhàn rỗi, cho dù có gọi tới chưa chắc ngươi đã muốn gặp, có ba người chúng ta chúc mừng ngươi là được. Cũng không tính là vô lễ đâu nhỉ!”
Ba Trúc Cơ tu sĩ ăn mừng vì một luyện khí sĩ, có thể coi là đãi ngộ cực kỳ hiếm có rồi, nếu không phải trọng tình trọng nghĩa, căn bản không thể làm được như vậy.
Nhưng Lý Thanh Sơn lại lắc đầu cự tuyệt:
“Không cần.”
“Chẳng lẽ là chê ít người quá à?”
“Ta nghĩ tạm gác lại đến khi ta Trúc Cơ rồi ăn mừng luôn thể.”
Lý Thanh Sơn mỉm cười, trong lòng đã có ý định, hắn lập tức muốn đột phá cửa ải cuối cùng này.
“Trúc Cơ?”
Hoa Thừa Tán nhướng mày, hắn cũng tự coi mình là thiên tài, nhưng vì để thành công trúc cơ mà cũng tốn không biết bao tâm tư, không dám dễ dàng đặt ở bên miệng như vậy.
Lưu Xuyên Phong ở một bên cũng ngạc nhiên ngẩng đầu lên, đệ tử của mình, đúng là ăn nói mạnh miệng.
“Ngươi muốn bế quan thêm ba năm nữa à?”
Hoa Thừa Tán thăm dò nói, hắn cho rằng Lý Thanh Sơn thấy thế cục nguy hiểm hiện tại, mà nảy sinh ý muốn tránh né, loại ý nghĩ này cũng không hiếm thấy, cho nên hiện tại Bách gia kinh viện có khống chế cực kỳ nghiêm khắc với đệ tử có ý định bế quan. Nhưng hắn lại cảm thấy Lý Thanh Sơn không phải loại người này.
“Đương nhiên lúc này không thể dùng mất nhiều thời gian như vậy.”
Lý Thanh Sơn khẽ lắc đầu.
Lúc này, Hàn Thiết Y từ trên trời giáng xuống, không nói hai lời, trực tiếp nhét một phong thư nhét vào trong tay Lý Thanh Sơn.
Lý Thanh Sơn có chút kỳ quái mở phong thư ra, trong đó chỉ có chín chữ:
“Khốn kiếp khốn kiếp, trả lời thư cho ta!”
“Ngươi đã thông báo cho nàng rồi.”
Lý Thanh Sơn cười khổ, hắn lại nhìn chín chữ kia thêm mấy lần, trong lòng ấm áp. Dung nhan của nàng chợt trở nên rõ ràng, cứ như đang lớn tiếng mắng mỏ ngay bên tai hắn:
“Dù sao nàng cũng là tỷ tỷ của ta.”
Hàn Thiết Y nói, tuy rằng ngày thường ở chung hoàn toàn không giống một cặp tỷ đệ, thoạt nhìn còn có chút bất hoà, nhưng thân tình máu mủ tình thâm lại không thể dứt bỏ cho được.
“Ta thường quên mất điều đó.”
Lý Thanh Sơn cất thư vào lòng.
“Có muốn trả lời thư không?”
“Đương nhiên rồi.”
Lý Thanh Sơn mỉm cười, trong lòng không còn mê mang nữa, đủ loại tâm tư trốn tránh cũng biến mất, đây là trách nhiệm làm đàn ông của hắn.
Hàn Thiết Y lại giao một viên ngọc giản cho Lý Thanh Sơn.
“Đây là cái gì?”
“Ngươi nhìn một chút là biết liền.”
Lý Thanh Sơn mở ngọc giản ra, lập tức nói không nên lời, trên ngọc giản ghi lại một bộ công pháp tu hành…Đại Hải Vô Lượng Công.