Chương 805: Tiên Cơ - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 805: Tiên Cơ
Đôi cánh phong thần lúc ấy đã không giống hình dạng cánh nữa, mà càng giống là hai luồng gió lốc cuốn vù vù, đẩy Lý Thanh Sơn nhanh chóng tiến về động quật phía trước, cấp tốc lên xuống.
Nếu là trong quá khứ, phi hành trong lòng đất bằng tốc độ này thì e rằng hắn sẽ không khống chế nổi mà đập vào vách nham, nhưng hiện tại tâm niệm của hắn tỉ mỉ tinh tế, khống chế yêu khí càng là tuyệt diệu vô cùng, tốc độ cũng càng lúc càng nhanh.
Trong nháy mắt, tầm nhìn mở rộng ra, các Dạ Du nhân và Dạ Lưu Tô, còn có hai yêu tướng Cường Thạch Huyết Ảnh, toàn bộ đều xuất hiện ở trước mắt, thần thái khác biệt.
Ánh mắt Lý Thanh Sơn ngưng lại, tốc độ không hề giảm, ập xuống như chim ưng săn mồi.
Cường Thạch đứng vọt dậy, đấm ra một quyền, hóa thành những trụ đá lớn nhỏ, đánh xuyên không khí, tiếng như sấm rền.
Lý Thanh Sơn nhướn mày nắm quyền lại, Huyết Ảnh vọt đến bên cạnh chộp ra móng vuốt âm độc.
Đồng thời bị hai đại yêu tướng công kích, Lý Thanh Sơn không hề rồi loạn, chuyển ánh mắt nhìn về Huyết Ảnh.
Huyết Ảnh đối diện với đôi mắt tĩnh lặng trong suốt kia lại có một cảm giác bị nhìn thấu, còn chưa kịp phản ứng đã phát hiện cổ tay bị nắm chặt.
Lý Thanh Sơn như sớm đã đoán ra, tiện tay nắm chặt lấy cổ tay của Huyết Ảnh kéo hắn về phía trước.
Cự quyền của Cường Thạch toàn lực đập vào trên người Huyết Ảnh, Huyết Ảnh phun ra một ngụm máu tươi. Trông như hắn chủ động dâng bản thân lên làm lá chắn thịt cho Lý Thanh Sơn vậy.
Cánh phong thần vỗ mạnh, tốc độ của Lý Thanh Sơn không giảm, nghiêng người lướt qua cánh tay như trụ đá của Cường Thạch, năm ngón tay mở rộng chộp lấy đầu của Cường Thạch mà bay vυ"t đi.
Tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt, Dạ Lưu Tô cảm thấy có chút không kịp nhìn, chỉ hoảng hốt một lát. Hai đại địch bức bách nàng đến mức không biết nên làm gì lại bị hắn nhẹ nhàng đưa đi rồi.
Tiếng chấn động kịch liệt từ dưới lòng đất xa xôi truyền tới.
Lúc này, phân thân kính tượng của Lý Thanh Sơn vẫn còn ở trong động quật mở miệng:
"Bây giờ ta xuống lòng đất để diện kiến Chu hậu, Dạ Lưu Tô, ngươi nói cho ta nghe tình huống ba năm nay đi."
Khi tâm niệm của hắn đạt đến trình độ nhập vi, có thể cảm nhận được sự sinh diệt của một ý nghĩ trong bốn trăm ý nghĩ trong một cái búng tay kia. Nhất tâm nhị dụng đã không còn là một vấn đề khó nữa, hiện tại hắn có thể đồng thời thao túng bản thể và phân thân, hơn nữa cũng không ảnh hưởng lẫn nhau.
Dạ Lưu Tô và Dạ Lưu Ba dẫn đầu, chúng Dạ Du nhân xếp hàng phía sau, rần rần nói:
"Tham kiến chủ nhân!"
Dạ Lưu Tô liền bắt đầu kể lại tất cả mọi việc đã xảy ra trong ba năm nay, gồm cả chuyện nàng giao dịch với nhân loại.
Lý Thanh Sơn yên lặng mà nghe, cười nói:
"Bản lĩnh của ngươi thật sự không nhỏ."
"Đây đều là nhờ sự dẫn dắt chỉ điểm của chủ nhân."
Dạ Lưu Tô nói, nàng làm như thế chính là vì Lý Thanh Sơn đã bắt đầu sự giao dịch tài nguyên giữa nhân loại và lòng đất.
"Các tộc có cống nạp linh thảo đúng hạn không?"
Đối với cách làm của Dạ Lưu Tô, Lý Thanh Sơn không hề để tâm, ai lại không muốn sống một cuộc sống tốt đẹp chứ. Trước mắt, trừ linh thảo ra thì những tài nguyên khác đều không thể trực tiếp chuyển hóa thành tu vi của hắn, cầm lên mặt đất buôn bán thì dễ bị người khác nghi ngờ, lợi bất cập hại.
Thấy Lý Thanh Sơn không hề có ý truy cứu, Dạ Lưu Tô cũng yên tâm trong lòng, lập tức dâng lên một cái bách bảo nang, Lý Thanh Sơn mở ra xem thì sáng cả mắt, mỉm cười, lần này thì Như Tâm có việc để bận rồi.
Ở nơi càng sâu hơn dưới lòng đất, Cường Thạch bị Lý Thanh Sơn túm chặt, bạo nộ đấm một quyền vào người Huyết Ảnh.
"Mau cút ra, đây là cuộc chiến của ta!"
Bụp một tiếng, Huyết Ảnh bị đấm vỡ tan tành, hóa thành một trời huyết châu, vặn vẹo ở giữa không trung rồi biến thành một cái roi máu dữ tợn quất vào người Cường Thạch, bụi đá tung bay, để lại một vết hằn trắng rất sâu.
Cường Thạch càng thêm tức giận, chuyển hướng sang gϊếŧ kẻ thù cũ, Lý Thanh Sơn dứt khoát quăng họ đi, tiếp tục bay về Chu Võng thành, Huyết Ảnh và Cường Thạch nhìn nhau một cái rồi lại cùng nhào vào Lý Thanh Sơn.
Ba con yêu quái gần như là đang không chiến, không ngừng bay xuống dưới. Ba cỗ yêu khí cường đại va chạm làm lòng đất chấn động.
La Ti Chu hậu từ trong Chu Võng thành đi ra, đến trên đài cao, nhíu mày nhìn lên.
Hai tay Lý Thanh Sơn hợp lại, Linh Quy huyền giáp mạnh mẽ khuếch trương, đẩy Huyết Ảnh và Cường Thạch ra, vỗ cánh hạ xuống đài cao, đến trước mặt La Ti Chu hậu:
"Chu hậu đại nhân, ta quay lại rồi."
Cường Thạch và Huyết Ảnh theo sát tới, ở trước mặt Chu hậu cũng không dám làm càn.
La Ti Chu hậu đánh giá Lý Thanh Sơn một lúc.
"Yêu khí của ngươi quả nhiên tăng lên không ít, nếu ta không bảo Cường Thạch và Huyết Ảnh cùng nhau đi mời, phải chăng ngươi định bế quan mãi luôn hả?"
"Đương nhiên là không."
Chu hậu lạnh lùng nói:
“Hành động của những Dạ Du nhân thuộc hạ của ngươi trong mấy năm nay, ngươi có biết hay không?"
Huyết Ảnh nói:
"Đây là thông địch, xin Chu hậu đại nhân trừng phạt những Dạ Du nhân kia, tước bỏ quyền thống trị Dạ Du nhân của Lý Thanh Sơn."