Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 819 - Chương 819: Hỏi Diêm Vương

Chương 819: Hỏi Diêm Vương - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 819: Hỏi Diêm Vương


Tay hắn bấm kiếm quyết rồi chỉ tay vào không trung, chỉ thấy một loạt cái chuôi của Thanh Khư kiếm bay đến không trung, trôi nổi ở đó rồi cùng xoay đầu lại, mũi kiếm chỉ về phía Lý Thanh Sơn rồi hóa thành một trận mưa kiếm, thanh âm ngân dài, gào thét mà nhanh chóng lao xuống.

Lý Thanh Sơn hơi nhướng mày, thân hình nhanh chóng quay ngược lại, múa Huyết Đao như tạo thành chiếc bánh xe đao để đẩy lùi mưa kiếm, tiếng kim loại kịch liệt va chạm vang lên bên tai không dứt.

Nhưng mà mưa kiếm tựa như vô cùng vô tận. Lấy Lý Thanh Sơn làm trung tâm, vô số thanh Thanh Khư kiếm xếp thành từng vòng kiếm trận ngay ngắn, chúng bay vυ"t đến từ mọi phương hướng và mọi góc độ, dù bị đánh bay ra ngoài thì cũng chỉ thay đổi phương hướng rồi xếp lại một lần nữa.

Phó Thanh Khâm nở nụ cười hờ hững, chỉ thấy thân hình Lý Thanh Sơn dần bị Thanh Khư kiếm bao phủ.

Bỗng một tiếng thét dài của Hổ Ma vang lên, âm thanh át cả tầng mây, khiến kiếm trận chợt khựng lại. Lý Thanh Sơn thi triển cánh Phong Thần phá trận mà ra, sau đó lắc mình đi tới Phó Thanh Khâm ở trên bầu trời, lập tức chém một đòn phủ xuống đầu.

Không đợi ánh đao hạ xuống, Phó Thanh Khâm đã hóa thành ánh sáng xanh, hòa vào trong những thanh Thanh Khư kiếm kia. Vô số thanh Thanh Khư kiếm tụ thành một con rồng dài, lóe lên ánh sáng màu xanh trong trẻo rồi gào thét lao tới.

Tên kia ký thác ánh sáng xanh ở trong kiếm, cho dù Lý Thanh Sơn có Huyết Đao trong tay thì cũng khó có thể làm hắn bị thương được. Mà ở trong Thanh Khư ảo cảnh, có thể nói sức mạnh của Phó Thanh Khâm được bổ sung cuồn cuộn không ngừng. Nhưng mối liên hệ với linh khí thiên địa với Lý Thanh Sơn lại bị ngăn cách hoàn toàn, cứ dùng chút yêu khí nào là sẽ thiếu đi phần đó.

Từ lúc mới bắt đầu Phó Thanh Khâm đã đứng ở bên phía không thể thất bại, vì thế hắn mới dễ dàng nói chuyện với Lý Thanh Sơn, tựa như thợ săn nhìn con mồi trong bẫy của mình. Mà Lý Thanh Sơn thì ở giữa không trung, còn chẳng sử dụng được thần thông của đại địa thần thực, đúng là giống như rơi vào trong bẫy.

Trong lúc nguy cấp, con ngươi Lý Thanh Sơn bỗng trở nên trong vắt. Hắn lấy lại Huyết Đao đang giao chiến với Thanh Khư kiếm rồi buông xuống, tựa như từ bỏ giao chiến với Phó Thanh Khâm. Vậy mà hắn lại bất ngờ đánh ra một quyền, sau khi tung mỗi một quyền ra hay tiến lên một tấc thì đều khựng lại một chốc, buông mắt nhìn mà như thể cảm nhận được cả sự chậm chạp kia.

Phó Thanh Khâm cười thầm, dùng thân thể máu thịt chống lại Thanh Khư kiếm sao, đây coi như là sự chống cự điên cuồng cuối cùng sao?

Trong nháy mắt quyền và kiếm va chạm, một cảnh tượng ngoài dự đoán của mọi người đã xảy ra. Từng thanh Thanh Khư kiếm nát tan, thậm chí mũi kiếm còn không chạm đến được nắm đấm của Lý Thanh Sơn thì đã bị một nguồn sức mạnh vô hình đánh nát, trong nháy mắt khi thân kiếm vỡ tan thì ánh sáng màu xanh được ký thác bên trong cũng tắt ngấm.

Các vết nứt nhanh chóng lan rộng, đi tới chỗ nào là chỗ đó đổ nát thê lương, vỡ tan thành một mảnh ánh sáng màu xanh. Tiếng nổ vang rền truyền ra ngoài trăm dặm, còn dữ dội hơn cả tiếng Hổ Ma điên cuồng gào thét, tựa như một chiếc chuông lớn vô hình được gõ vang vậy.

Lý Thanh Sơn nhếch miệng lên, hắn vẫn chưa dùng đến lực xung kích có tính phá hoại mạnh nhất là vì chờ cơ hội này. Dựa vào Nhập Vi cảnh, hắn sẽ dồn lực xung kích thành tầng tầng lớp lớp, đến lúc đó một tòa núi cũng sẽ phải sập thôi.
Lý Thanh Sơn thừa thế xông lên phá tan hoàn toàn con rồng được hình thành từ kiếm, trong phút chốc khi vạn kiếm bị phá hủy thì bản thể Thanh Khư kiếm hiện ra. Lý Thanh Sơn cười gằn một tiếng, chuyển hóa toàn bộ yêu khí thành lực xung kích, hung ác trút xuống Thanh Khư kiếm.

Thanh Khư kiếm run rẩy rồi vòng trở lại trong tay Phó Thanh Khâm, bộ thanh sam cũ trên người hắn đã rách tùm lum, không hề tiêu sái và khuôn mặt cũng chẳng hồng hào chút nào. Nguyên Khí đại thương rồi. Hắn phân tán bản thể thành hàng loạt điểm sáng màu xanh nhỏ ở trong Thanh Khư ảo cảnh, vốn là để tránh bị thương, vậy mà lại để lực xung kích phá hoại của Lý Thanh Sơn phát huy triệt để.

Hơn nữa, tổn thương mà Thanh Khư kiếm phải chịu trực tiếp liên quan đến tâm thần bên trong, điều này càng khiến hắn khϊếp sợ và tức giận hơn, nên hắn nhìn chăm chú mà hỏi:
“Đây là sức mạnh gì?”

“Đi hỏi Diêm Vương đi!”

Lý Thanh Sơn mãnh liệt nhào tới, hóa thành nguyên hình hơn mười trượng với đầu đồng trán sắt, răng nanh vuốt sắc, tựa như một con Hổ Ma đang điên cuồng gào thét ầm ĩ. Đuôi hổ cong lên cuốn lấy Huyết Đao, hóa thành một cái bóng mờ nhạt rồi chém về phía eo Phó Thanh Khâm. Vuốt hổ tấn công, lực xung kích sẵn sàng, khắp toàn thân nó đều là vũ khí sắc bén để gϊếŧ người.

“Yêu nghiệt!”

Phó Thanh Khâm quát một tiếng chói tai, bốn phía đổ nát thê lương vặn vẹo hóa thành một mảnh ánh sáng xanh, toàn bộ Thanh Khư ảo cảnh hóa thành một biển kiếm khí mãnh liệt vây quanh lại phía Lý Thanh Sơn.

**…**

**…**

Trận chiến trên mặt đất đã kết thúc từ lâu. Mấy tu sĩ Trúc Cơ đến giải cứu đều đã bị xóa sổ. Những tu sĩ Trúc Cơ khác của Tru Yêu minh định cứu trợ khi nhìn thấy cảnh này thì cũng không dám đến gần nữa. Bọn họ bay trong không trung, chỉ có thể quan sát từ xa.
Bình Luận (0)
Comment