Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 858 - Chương 858: Đại Hội

Chương 858: Đại Hội - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 858: Đại Hội


Tiểu An thị uy lần này đã dẫn đến sự hoài nghi của Chu hậu. Mà Long Oa đi lại một lần này đã trôi qua ba ngày.

Hôm nay Vân Vũ lâu lại trông có chút vắng vẻ, phàm nhân đều bị từ chối ở bên ngoài, chỉ có người tu hành mới có thể đi vào trong đó.

Bất kể là tu dưỡng cao thâm thật, hay là ra vẻ cẩn thận, tất cả mọi người đều nhỏ giọng thầm thì, chỉ có đệ tử của Vân Vũ môn xen kẽ trong đó mới hiện ra chút nhiệt náo của quá khứ.

"Lưu gia chủ, ngài đã lâu không đến rồi, có phải đã Trúc Cơ rồi hay không, đã xem thường bọn nô gia rồi."

Mấy nữ tử diễm mị, quấn quanh người Lưu Xuyên Phong, làm hắn lúng túng ra mặt, vô lực trách mắng:

"Tránh ra, tránh ra!"

"Buông hắn ra, có gì thì nói với ta này!"

Lý Thanh Sơn từ sau lưng Lưu Xuyên Phong đi ra, thấp giọng quát.



Mấy nữ tử diễm mị nhìn thấy Lý Thanh Sơn thì đều sáng bừng cả mắt, Trúc Cơ tu sĩ trẻ tuổi như thế này cũng không thấy nhiều, điều này có nghĩa là thiên tài và tiền đồ. Lập tức bỏ qua Lưu Xuyên Phong, cả đám quây vào.

"Vị đệ đệ này trông quen mắt ghê, hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải?"

"Sao lớn lên lại cường tráng thế này chứ."

Có người thì nhẹ nhàng động chạm, có người thì vuốt nhẹ bộ ngực của Lý Thanh Sơn, mỗi người tuy không phải tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng cũng là dung mạo bất phàm, ai cũng ngực nở mông cong, ăn mặc lộ liễu, vô cùng mê người.

Làm Lý Thanh Sơn vốn đã lâu chưa được ăn thịt cũng có chút ý tưởng .

"Đều lui xuống đi."

Thu Hải Đường đi qua nói.

Mấy nữ tử lập tức lui sang bên cạnh, hành lễ nói:

"Môn chủ."

Thu Hải Đường khẽ cười, uyển chuyển thi lễ:

"Chờ hai vị đã lâu, xin mời đi với ta."

Lại thấy Lý Thanh Sơn cũng phải khẽ lau mắt mà nhìn, tuy không phải kiểu mỹ nam tử như Hoa Thừa Tán kia, nhưng lưng hổ eo vượn, mày đậm mắt lớn, đứng ở đó lại trông rất mạnh mẽ rắn rỏi. Mới khi nào thiếu niên không biết trời cao đất dày, hay gây gổ với mình kia đã trưởng thành đến như thế này rồi.

Thu Hải Đường cười truyền âm nói:

"Nếu Thanh Sơn có ý, ta cũng có thể thay ngươi sắp xếp, đương sẽ không bị Quỳnh Chi biết được."

Lý Thanh Sơn bế quan ba năm, tuổi đời vẻn vẹn chỉ mới hơn hai mươi đã tấn thăng đến cảnh giới Trúc Cơ, lại liên tiếp chém chết hai yêu tướng, hiện đã là một trong những nhân vật quan trọng trong tu hành đạo ở Thanh Hà phủ, vượt qua những tu sĩ trẻ tuổi cùng thời, thậm chí còn hơn cả bọn Hoa Thừa Tán, ân ẩn đã có danh hiệu đệ nhất tuấn kiệt.

Thu Hải Đường cũng không dám xem thường hắn nữa, nghĩ đến hắn từng có chút trải nghiệm không vui vẻ lắm với Vân Vũ môn, nếu như không xử trí tốt mối quan hệ này, làm hắn ghi hận trong lòng thì đối với nàng hay thậm chí cả Vân Vũ môn đều là một mối lo không nhỏ.

Chẳng qua Lý Thanh Sơn cũng từng ra tay giúp nàng tru sát Ngụy Trung Nguyên, hai người ân oán lằng nhằng. Trái lại cũng không phải là chuyện xấu. Thu Hải Đường tin tưởng dựa vào bản lĩnh của mình có thể làm hắn quên đi thù cũ. Rồi lại thân cận thêm một chút thì sẽ không có vấn đề gì cả.

"Trừ phi là chính Hải Đường, không thì không đáng để mạo hiểm đâu!"

Lý Thanh Sơn quan sát đánh giá Thu Hải Đường, thấy nàng cả người trang điểm lộng lẫy, như hoa hải đường nở rộ, dung nhan không khác gì ba năm trước, trên mặt cũng đã tan bớt u sầu, giống như đã hoàn toàn thả lỏng tâm tình, cảm thấy công lao của bản thân rất không nhỏ.

Thu Hải Đường có chút kinh dị mà nhìn Lý Thanh Sơn một cái, cảm thấy lời này của hắn có chút quá thân mật, trong lòng có chút kỳ quái. Vẫn cảm thấy hắn ở trước mặt có chút khác Lý Thanh Sơn trong quá khứ.

Trong ký ức của Lý Thanh Sơn, hắn đã có những hiểu biết thâm sâu về Thu Hải Đường, cùng nàng bắn “pháo hoa”, cũng thấy qua một mặt yếu đuối nhất của nàng, nghe nàng giãi bày tâm sự, quan hệ của hai người thậm chí còn hơn cả bằng hữu bình thường. Sự thân mật này là biểu lộ một cách tự nhiên.
"Đùa thôi đùa thôi."

Lý Thanh Sơn tự biết sự tự tu dưỡng trong vai trò là diễn viên của mình không đủ, không chú ý một chút là sẽ lộ ra đầu mối, liền vội vàng kìm chế lại.

"Thanh Sơn là thiếu niên kỳ tài, anh hùng khí khái, gọi ta là tỷ tỷ lại có cảm giác không xứng lắm."

Thu Hải Đường cũng khéo léo mà kéo quan hệ gần lại, nhưng vẫn duy trì khoảng cách. Cảm thấy biểu hiện của Lý Thanh Sơn đại khái là do sự ngông nghênh đắc ý của tuổi trẻ.

Tuổi còn trẻ thế này đã có tu vi cao như vậy, sinh ra một vài ý nghĩ quá phận trước kia chưa từng có thì cũng là có thể hiểu được. Chẳng qua nàng đối với Lý Thanh Sơn không hề có bất kỳ cảm tình đặc biệt nào.

Nghĩ đến đây, trong lòng nàng hiện lên lại là một bóng hình khác. Tuy chỉ có hai lần gặp mặt ngắn ngủi, nhưng ấn tượng mà hắn để lại cho nàng lại sâu sắc khó quên đến vậy.
Đương nhiên, giờ phút này, hắn đã là một nhân vật đáng sợ được gọi là "Nguyệt ma". Người và yêu không thể chung đường, giữa hai người đã không thể tồn tại bất kỳ khả năng nào nữa rồi. Chẳng qua nếu có thể gặp lại, hắn sẽ không hạ sát thủ với nàng, nàng có sự tự tin này.

Bình Luận (0)
Comment