Chương 871: Khôi Lỗi - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 871: Khôi Lỗi
Rũ mắt nhìn thì thấy hình dạng của bóng đen như là một quả trứng lớn, nhưng cũng có tứ chi và chúng thì buông thõng ở bên cơ thể to lớn, da dẻ phát sáng và cứng rắn tựa như được đánh bóng tỉ mỉ bằng kinh Phật, trông giống sắt đó hơn là thân thể máu thịt.
Chỉ có các vị trí nối liền tứ chi mới tương tự như cơ thể, nhưng lại giống như những cái ống to lớn xoắn lại với nhau hơn, thậm chí còn có thể thấy thấp thoáng dòng chất lỏng dịch chuyển ở bên trong khi nó bị ánh mặt trời chiếu rọi, cũng không biết có phải là máu hay không.
Nó không có cái đầu lộ rõ, chỉ có hai điểm sáng nhỏ lạnh lẽo lập lòe tựa như là mắt của nó, nhìn tổng thể thì thấy nó khổng lồ chứ không mập mạp, tựa như một tòa pháo đài đang tiến lên, khí thế phi phàm.
Tiếng nổ vang ầm ầm kia chính là tiếng bước chân nặng nề của nó. Nó bước qua thi thể báo săn, liên tục bước đi về phía phần cuối của cánh đồng hoang vu, nơi đó có một tòa thành lẻ loi.
Trên mặt đất, một khối đá kỳ lạ hình tròn và gồ ghề bỗng hơi chấn động, vỏ ngoài của khối đá kỳ lạ tách ra để lộ kết tinh ở bên trong, nó xoay trong một vòng 360 độ tựa như biến thành một tròng mắt to như bánh xe, khóa chặt quả trứng khổng lồ tựa như quái vật đang tiến về phía trước kia.
Quái vật trứng lớn hồn nhiên không phát hiện mà lướt ngang bầu trời.
Mặt đất nứt ra tạo thành một khe hở lớn tựa như một chậu máu đầy răng nanh, một thân thể cao lớn nhảy ra từ trong đất, đó là một con con thằn lằn một sừng có thân hình dài tới hơn mười trượng. Con thằn lằn bổ nhào về phía quái vật khổng lồ này rồi phun ra chất nhầy kịch độc.
Quái vật trứng lớn giơ cánh tay phải, giang hai tay ra rồi nhắm về phía trái tim của thằn lằn, phóng một đốm sáng lớn bằng vại nước, nhưng chùm sáng dần lại gần rồi không thể điều chỉnh thành góc độ tốt nhất.
Thân thể cao lớn linh hỏa của thằn lằn một sừng uốn một cái sượt qua chùm sáng, cái miệng lớn đầy răng nanh hung ác cắn vào cổ tay của quái vật trứng lớn, sau đó ra sức đung đưa chiếc đầu lâu rồi xé rách cả cánh tay xuống.
Chất lỏng màu đỏ sậm bắn tung tóe ra xa, dường như quái vật trứng lớn không hề biết đau, chỉ tung nắm đấm trái lên đầu thằn lằn.
Hai con quái vật đánh nhau kịch liệt trên cánh đồng hoang, buông mắt nhìn thì không thể nào nhận biết đâu là chính nghĩa và tà ác, chỉ có cuộc chiến giữa của sức mạnh nguyên thủy nhất.
Đôi mắt của quái vật trứng lớn liên tục lấp lóe, nhưng từ lúc bắt đầu đến giờ vẫn không phát ra một tiếng gào thét nào, tựa như một cái máy chiến đấu không biết mệt mỏi. Nhưng thế yếu do mất một cánh tay đang dần mở rộng, dần dần không chở nổi.
Nọc độc dính khắp thân ăn mòn lớp da để lộ ra bên trong, nhưng lại không phải là lục phủ ngũ tạng mà là máy móc cơ quan đang nhanh chóng chuyển động.
Ở bộ phận ngực bụng nhô lên có một vị trí tựa như cái khoang . Hách Bình Dương đang ngồi trong đó, hai mắt hằn lên tia máu, miệng vô thức gầm lên:
“Đi chết đi!”
Hắn chính là người điều khiển quái vật trứng khổng lồ này chiến đấu. Đây là con rối mới nhất mà gần đây Mặc gia nghiên cứu phát minh. Kết hợp nó với pháp môn luyện thi thuật thì có thể nắm giữ sức mạnh to lớn tựa như Trúc Cơ, nhưng lại không có năng lực tự chiến đấu như những con rối bình thường.
Khôi Lỗi thuật truyền thống của Mặc gia là con rối cấp Trúc Cơ, hoặc là là con tối cấp Kim Đan, hay thậm chí là Nguyên Anh trong truyền thuyết. Chẳng qua là để điều khiển những con rối này thì cũng cần có thực lực tương ứng, ít nhất đó không phải cái để Luyện Khí sĩ đùa giỡn.
Mà loại con rối kiểu mới này thì có thể để Luyện Khí sĩ sử dụng, Hách Bình Dương đảm nhiệm đại não của con rối này. Hắn đến đây để chấp hành nhiệm vụ, vốn định trảm yêu trừ ma nhưng không ngờ ra quân bất lợi, lại còn bị yêu tướng mai phục.
Yêu tướng thằn lằn đặt con rối lên mặt đất, khi cảm nhận được sự tồn tại của Hách Bình Dương thì bộ vuốt sắc bén liên tục đào về phía khoang, đốm lửa bắn tung tóe, vun gỗ bay tán loạn, trong tiếng ma sát khiến người ta ghê răng, chỉ nghe một tiếng “xẹt xẹt” vang lên.
Yêu tướng thằn lằn đào được khoang rồi, đang chuẩn bị thưởng thức xem mùi vị của tu sĩ nhân loại có ngon theo kiểu khác không.
Hách Bình Dương ôm Hoàng Long Thôn Quang pháo ở trước ngực, gầm lên rồi phóng một vệt sáng ra, thế mà yêu tướng thằn lằn còn mở miệng lớn.
Khoang miệng yếu đuối của yêu tướng thằn lằn bị thương nhưng không phải vết thương lớn gì, trái lại còn nổi giận hung ác hơn ư, lập tức táp về phía Hách Bình Dương.
Mùi màu tanh đập vào mặt, trong lòng Hách Bình Dương biết e rằng lần này sẽ bỏ mạng ở đây.
Đột nhiên yêu tướng thằn lằn như phát hiện ra điều gì đó, nó buông Hách Bình Dương ra, hai con mắt lồi đảo một vòng 360 độ rồi nhìn chằm chằm vào một chỗ hư không, đột nhiên một thanh trường kiếm đen như mực bay ra..
Yêu tướng thằn lằn cũng cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ thanh kiếm này, một luồng kiếm ý đáng sợ khóa chặt nó, tấn công như bão táp, trong khoảng cách gần thế này thì không thể tránh khỏi được,
Thân hình của nó kịch liệt thu nhỏ lại nên tốc độ cũng nhanh hơn, nó vòng qua mặc kiếm nhanh như chớp, sau đó đánh về phía vùng hư không kia vì người đánh lén ở chỗ đó!