Chương 872: Đi Ngay - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 872: Đi Ngay
Huyễn Thủy Vô Hình Kiếm như ẩn như hiện, tạo thành một độ cong bằng nửa vòng cung rồi phá hư không mà ra, dường như quỹ tích tiến lên của yêu tướng thằn lằn đã được tính chính xác nên thanh kiếm đã chém chuẩn vào lưng nó, một kiếm khí cũng sắc bén và khủng bố tương tự thanh mặc kiếm kia cũng theo đó mà ra.
Yêu tướng thằn lằn hét thảm một tiếng, thân thể biến thành hai đoạn nhưng cũng không phải từ phần eo mà là từ chỗ cái đuôi, tựa như chiêu kiếm kia không phải chém vào lưng nó vậy.
Đây chính là thần thông thiên phú của nó, bất kể chỗ nào bị tổn thương thì cũng có thể trút xuống đuôi, mà thằn lằn đứt đuôi thì còn có thể sống lại. Khi cảm nhận được nguy hiểm, nó xoay người chui xuống mặt đất không chút do dự, nhưng một thanh kiếm vẫn đâm thủng đôi mắt lồi lên và đâm xuyên qua đầu lâu nó.
Lúc này, chẳng biết mặc kiếm bay ra đã xoay đầu lại từ lúc nào.
Thân hình Lý Thanh Sơn hiện lên, tên yêu tướng này thật sự gian xảo, nếu không phải hắn đã hoàn toàn luyện hóa Thảo Tự Kiếm Thư, đã có thể sử dụng kiếm khí theo ý mình thì gần như đã để nó tránh được một kiếp.
Nếu không có hai đạo kiếm khí này thì sẽ không thể nào thay đổi yêu thân, chỉ dựa vào cảnh giới Trúc Cơ sư kỳ của hắn mà muốn gϊếŧ yêu tướng không phải là chuyện dễ.
Dù Đại Hải Vô Lượng Công là một bộ công pháp không tệ, nhưng lại thiếu năng lực gϊếŧ đối phương trong một đòn, dù chiếm thế thượng phong, ép yêu tướng đến bước đường cùng, nhưng nếu nó tự bạo yêu đan thì vẫn là giỏ tre mức nước thôi.
Lý Thanh Sơn cất toàn bộ con thằn lằn vào trong túi Bách Bảo, cố ý nhìn viên yêu đan kia một chút, trong lòng cũng không nhịn được mà vui mừng, thuộc tính của viên yêu đan này cũng là độc, cuối cùng cũng tìm được một viên yêu đan thích hợp cho Mã Lục dùng rồi.
“Thanh Sơn!”
Khuôn mặt Hách Bình Dương đầy vẻ mừng rỡ mà bò ra khỏi con rối, trông hắn có chút chật vật sau giây phút ngàn cân treo sợi tóc.
“Lâu rồi không gặp.”
Lý Thanh Sơn quay đầu lại, mỉm cười khẽ.
Hai người hàn huyên một lúc bên dưới xác con rối, sau đó Hách Bình Dương mới biết Lý Thanh Sơn tới nơi này không phải là ngẫu nhiên, mà là bị phái đi giúp đỡ hắn.
Con rối kiểu mới này mới gia nhập chiến trường không lâu, niềm tin của mọi người về nó cũng không cao lắm, biểu hiện trong thực chiến cũng thực sự không bằng con rối cấp Trúc Cơ.
Mà đây cũng không phải lần thứ nhất Lý Thanh Sơn làm việc thế này.
Ánh tà dương dần lặn xuống, ánh sao đầy trên cánh đồng hoang trông vô cùng chói mắt.
“Đi thôi, ta cho ngươi đi nhờ một đoạn, về Bách Gia kinh viện…”
Lý Thanh Sơn còn chưa nói hết lời thì ngọc bội bên hông đã nhấp nhánh ánh sáng, không giống với Xích Lang bài, đây là thứ để liên lạc được thống nhất phân phát cho mỗi một tu hành giả.
Chỉ nghe giọng nói lạnh lùng của Hàn An Quân truyền ra từ bên trong:
“Lý Thanh Sơn, báo cáo tin tức.”
“Gϊếŧ một con yêu tướng, con rối bị hư hao, Hách Bình Dương không việc gì.”
“Đi chi viện cho Phương Đình phố ở hướng Tây Nam.”
Hàn An Quân cũng không có ý định khích lệ, trực tiếp ra lệnh.
“Vâng, ta sẽ đi ngay đây.”
“Không phải sẽ đi ngay, lập tức đi đi!”
Lý Thanh Sơn bất đắc dĩ nhún vai một cái, Hách Bình Dương thì nói:
“Ngươi đi đi, ta muốn sửa cái này.”
“Trở về sẽ mời ngươi uống rượu ngon!”
Hách Bình Dương nhìn thân hình Lý Thanh Sơn biến mất, nghĩ đến các loại tin đồn mình nghe được về hắn, sau khi cảm kích thì còn lại sự khâm phục.
“Đây là yêu tướng thứ năm mà hắn gϊếŧ nhỉ!”
Từ lúc chiến tranh bắt đầu cho đến hiện tại đã hơn nửa tháng, sau khi thăm dò lúc ban đầu thì ngọn lửa chiến tranh đã bùng cháy ở khắp nơi.
Ngay cả Lý Thanh Sơn cũng kinh ngạc không ngờ dưới lòng đất lại giấu nhiều yêu quái như vậy, chúng tấn công các thành chỗ, đi đến chỗ nào là chỗ đó thành đống phế tích, hoàn thành nhiệm vụ tàn sát các tòa thành của Chu Hậu. Bởi vì dù có tu sĩ Trúc Cơ ngăn cản thì dư âm của cuộc đấu cũng đủ để hủy diệt tòa thành.
Không một ai có thể quan tâm đến sự sống chết của phàm nhân khi đang trong trận chiến kịch liệt. Mà chiến tranh cũng không kết thúc, trái lại còn càng ngày càng kịch liệt, chỉ trong vòng mười mấy ngày mà số lượng tu sĩ Trúc Cơ ngã xuống đã hơn mười người.
Ngay cả Lý Thanh Sơn cũng gặp nhiều nạn, trong đó có một lần còn nguy hiểm trí mạng. Tuy yêu tướng kia không sánh được với Thạch Ma và Huyết Ma, nhưng lại có huyết thống đặc thù nên thực lực mạnh kinh người, hoàn toàn không phải đối tượng mà Trúc Cơ sơ kỳ có thể chống đỡ. Nếu hắn không có lá bài tẩy lớn nhất là yêu thân, dù không chết thì cũng đã bị thương nặng rồi.
Có điều, liên tiếp đông chinh tây thảo nên thu hoạch cũng khá dồi dào, cộng với ba yêu tướng mà hắn mới gϊếŧ, hơn nữa lúc trước hắn còn gϊếŧ hai tướng nên con số đã đạt đến năm yêu tướng.
Ngoài việc dùng viên yêu đan hệ Thủy kia thì trong tay hắn đã có bốn viên yêu đan, số lượng yêu quái bình thường mà hắn gϊếŧ được lại càng không thể đếm xuể.
Công huân của hắn ở trong Ưng Lang vệ cũng đã tích lũy thành một con số khổng lồ. Hơn nữa, để cổ vũ sĩ khí thì Bách Gia kinh viện và Tru Yêu Minh cũng có khen thưởng.
Ngoài ra, hắn còn có một vài hư danh cũng như tên gọi kiểu như là “Vô Hình Kiếm Lý Thanh Sơn”, “Hải Hổ Lý Thanh Sơn”