Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 883 - Chương 883: Trọng Thủy Kiếm

Chương 883: Trọng Thủy Kiếm - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 883: Trọng Thủy Kiếm


Phó Thanh Khâm ý vị thâm trường đánh giá Tiểu An, là Tu sĩ Trúc Cơ mới mười mấy tuổi, hơn nữa còn không phải là bắt đầu tu hành từ nhỏ. Tổng lại có lẽ chỉ tu được tầm năm sáu năm, hơn nữa còn không được thực sự dốc lòng dạy dỗ. Gần như đều là dựa vào lĩnh ngộ của bản thân. Thiên phú thế này, đến hắn cũng tự than không bì kịp.

Chẳng trách, Tịch Quang thiền sư của Thiên Long thiền viện cao ngạo lỗi lại cũng chẳng tiếc mạo hiểm vạn dặm xa xôi đến thu nàng làm đệ tử, thoạt nhìn như là tự hạ thấp mình, chuyện bé xé to, thật sự là nước đi cực đẹp, nếu không thì đến Tàng Kiếm cung thậm chí là Huyền Âm tông cũng sẽ ra tay tranh giành đệ tử như vậy!

Ở thế giới tu hành, một vạn kẻ tầm thường cũng không thể bì nổi một thiên tài, điểm này có thể thể hiện cực rõ qua chiến tranh, cùng là bậc Trúc Cơ, giá trị của một Phó Thanh Khâm phải vượt qua mười Tu sĩ Trúc Cơ bình thường.

Lý Thanh Sơn nói:

"Ừm, nàng không thích nói chuyện lắm. Chư vị đạo hữu, chúng ta bắt đầu đi thôi!”

"Tĩnh thất đã chuẩn bị xong, ta cũng muốn kiến thức thuật Thất Thiêm Bốc Toán của Tiểu An."

Ma Bố Y gạt đám đông ra, lần lượt hành lễ với Thanh Sơn cùng Tiểu An.

"Tiền bối khách khí rồi."

Lý Thanh Sơn cúi đầu nói:

"Tiểu An, không sao chứ!”

Tiểu An cúi đầu, tiến vào trong tĩnh thất với Ma Bố Y, những người khác ở bên ngoài chờ kết quả.

“Tướng quân, Huyễn Thủy Vô Hình Kiếm của ta thế nào rồi?”

Lý Thanh Sơn tìm được Hàn An Quân, tuy rằng không để ý thanh kiếm này lắm, nhưng dù sao nó cũng là một cực phẩm linh khí, hơn nữa còn là loại có thể sử dụng một cách quang minh chính đại.

"Không thể chữa hoàn toàn được."

"Cũng đành vậy thôi, làm phiền tướng quân hao tâm tổn trí."

Kết quả này cũng nằm trong tính toán của Lý Thanh Sơn, thứ Long Oa phun ra chắc chắn không phải thứ bình thường, nếu như là linh khí bình thường, dù là có chút thương tổn thì chẳng qua uy lực cũng chỉ giảm đi một chút. Nhưng năng lực chủ yếu của Huyễn Thủy Vô Hình Kiếm là ẩn nấp tàng hình, chỉ cần lộ ra chút sơ hở thôi là thành phế phẩm rồi.

Hàn An Quân lại lấy ra một thanh đại kiếm màu xanh biếc, nói ra ba chữ là tên của thanh kiếm này...Trọng Thuỷ Kiếm.

Mắt Lý Thanh Sơn sáng ngời, lại là một kiện cực phẩm linh khí mang thuỷ thuộc tính, quả nhiên gia tộc nhất định có căn cơ thâm hậu!

Tuy không phải pháp khí, chẳng qua trong giới Tu sĩ Trúc Cơ không phải ai cũng có pháp khí, phần lớn mọi người vẫn dùng cực phẩm linh khí. Pháp khí cùng linh khí tuy rằng chỉ khác nhau có một chữ, nhưng hiệu quả của uy lực, thậm chí số lượng đều khác nhau một trời một vực, không đơn giản gì mà có được.

Ngày xưa Lý Thanh Sơn mang theo Dạ Du Nhân diệt liên tục mấy phái, cũng chỉ có Đồng Đỉnh Sơn cùng Chu Y Môn có pháp khí, chúng đều là bảo vật trấn phái, tượng trưng cho vật truyền thừa của môn phái.

Trong tay Lý Thanh Sơn có thể nắm giữ được một quyển Thảo Tự Kiếm Thư đã mạnh hơn đa số người rồi, hắn cũng không tham lam, thanh trường kiếm cực phẩm linh khí có thuỷ thuộc tính này cũng xem như hiếm có rồi, ít nhất là có thể phát huy uy lực của đan điền kiếm khí.

"Nhạc trượng đại nhân ban tặng, tiểu tử υиɠ kính không bằng tòng mệnh."

Lý Thanh Sơn đùa giỡn một câu, không chút ngại ngùng mà nhận lấy Trọng Thuỷ Kiếm, đón được thì tay hơi trầm xuống, trọng lượng của thanh kiếm này quả không nhẹ.

Trong lòng Lý Thanh Sơn ngập tràn vui vẻ, kiếm càng nặng lại càng có thể phát huy ưu thế lực lượng của hắn, sinh ra lực phá hoại cường đại, càng phù hợp với tính tình của hắn hơn Huyễn Thủy Vô Hình Kiếm, thậm chí có thể phối hợp với Đại Hải Vô Lượng Công, càng thích hợp với hắn hơn Huyễn Thủy Vô Hình Kiếm.
Hàn An Quân không tỏ ý kiến gì với cách xưng hô này, không còn ôm thái độ kiên quyết phản đối mối hôn sự này như trước đây, mục đích khiến Hàn Quỳnh Chi tự lập của hắn đã đạt được rồi, mà biểu hiện của Lý Thanh Sơn trong khoảng thời gian này cũng rất tốt.

Đương nhiên, Lý Thanh Sơn cũng không giống như kiến nghị của Hoa Thừa Tán là thường xuyên đến thăm hỏi Hàn gia, hắn thật sự sẽ không lấy lòng người khác, làm không tốt sẽ chỉ làm cho sự tình trở nên cứng nhắc, vẫn nên quyết định đi theo con đường của mình, quân lệnh của Hàn An Quân, hắn cũng tận lực hoàn thành là được.

Ngay cả điểm này, Hàn An Quân cũng rất hài lòng, cái gọi là lễ nghĩa của tình thế tục không thực hiện được ở chỗ hắn đâu, cái dạng nam nhân khôn vặt thích khua môi múa mép khiến hắn chướng mắt vô cùng. Nói lại thì, ngay từ đầu, hắn đã rất tán thưởng Lý Thanh Sơn, chỉ là không coi trọng tình cảm này, thế nhưng tự mình lựa chọn thì tự mình gánh vác.
Hàn gia gia chủ như hắn chỉ cần làm hết trách nhiệm "mượn sức" là được, chẳng qua phương thức mượn sức này của hắn quả thực có hơi làm cho có lệ.

Lý Thanh Sơn đi sang một bên, lập tức bắt đầu luyện hóa Trọng Thuỷ Kiếm.

Mà lúc này, cửa tĩnh thất lại mở ra lần nữa, Ma Bố Y ra khỏi cửa phòng.

“Ma gia chủ, thế nào rồi?”

"Có kết quả chưa."

Ma Bố Y khoát tay áo, nói với Hoa Thừa Tán:

"Hoa thống lĩnh, đưa tư liệu của Huyết Ma cho ta đi."

Xong hắn lại nói thêm một câu:

"Là Tiểu An muốn dùng.”

Bình Luận (0)
Comment