Chương 888: Chết Chắc - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 888: Chết Chắc
Không chỉ Chu Thông mà những tu sĩ của môn phái khác đều cảm thấy vô cùng vui sướиɠ, ở thời đại này bói toán giả quả là quý hiểm, hơn nữa người có thể tính được chuẩn như vậy thì lại càng bảo vật hiếm có, nên mọi người đều ca ngợi:
“Đúng vào lúc này luôn, không sai một giây.”
“Quả nhiên không hổ danh là thiên tài, có nàng giúp bói toán thì yêu ma tất bại!”
Ngay cả Hà trưởng lão trước đây bất mãn với việc Tiểu An không xuất chiến mà lúc này cũng thầm nghĩ: Nhất định phải bảo vệ hài tử kia thật tốt, không thể để yêu ma làm bị thương được.
Suy nghĩ xoay chuyển, chín đại tu sĩ không nói một lời dư thừa nào, cùng sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất và đánh về phía Huyết Ảnh.
Nước mưa trút xuống xối xả, bầu trời đen kịt tựa như ban đêm, chỉ thấy sáu ánh cầu vồng cắt ngang bầu trời, hóa ra là sáu pháp khí.
Các loại pháp thuật vây hãm, nhốt địch được thi triển cùng lúc, chỉ thấy những luồng ánh sáng vàng hóa thành xiềng xích rung bần bật, bao vây bốn phía không gian, những cọc gỗ khổng lồ đâm ra khỏi mặt đất, vươn ra khỏi tầng tầng lớp lớp đống lộn xộn, che kín bầu trời.
Tất cả những thứ này đều đã được chuẩn bị kỹ càng từ trước, phối hợp ăn ý không chê vào đâu được, có điều với tốc độ của Huyết Ảnh thì hắn vẫn có thể chạy trốn trước khi những pháp thuật này siết lại.
Một vị tu sĩ trẻ tuổi, môi hồng răng trắng, thân mặc áo bào đen ở trong chín đại tu sĩ há miệng, nói một chữ với phía Huyết Ảnh, “định!”
Giọng nói cũng không lớn nhưng lại truyền rõ vào tai mỗi người, dù Lý Thanh Sơn ở cách trăm dặm mà vẫn loáng thoáng nghe được chữ “định” này!
“Đây là Định Thân chú của Danh gia, lần này Huyết Ảnh thật sự không chạy được nữa rồi.”
Lý Thanh Sơn cười nói.
Mỗi một gia trong Bách Gia kinh viện đều có diệu pháp, Danh gia cũng giống như cái tên của nó, họ dùng ngôn ngữ để giải thích đạo lý giữa đất trời, kế thừa ngôn chú thuật của tu sĩ cổ đại, được mệnh danh là nói sao làm vậy, có thể đả thương kẻ địch trong vô hình.
Mà trong ngàn vạn chú pháp đó thì có lẽ Định Thân chú này có tác dụng tốt hơn bất kỳ pháp thuật vây hãm địch nào.
Trong phút chốc, Huyết Ảnh không thể động đậy, chỉ trơ mắt nhìn xiềng xích hóa thành từ linh khí màu vàng trói chặt hắn, sau đó một loạt cọc gỗ tạo thành một nhà tù thật to, bảy đến tám món pháp khí linh khí cùng tấn công về phía này, đánh hắn thành đống thịt nát.
“Huyết Ảnh còn chưa chết, mọi người đừng dừng tay!”
Liễu Trường Khanh ở trên cao hô to.
Chỉ thấy các loại pháp thuật ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ với uy lực mạnh mẽ hoàn toàn dồn lên người Huyết Ảnh.
Đặc biệt là Lôi Thôi đạo nhân Chu Thông cầm thanh kiếm gỗ trong tay và chỉ lên trời, chỉ thấy sấm sét liên miên không dứt, một tia ánh chớp khổng lồ vặn vẹo liên tục lấp lóe xỏ xuyên trời đất, rất lâu sau cũng không chịu lắng xuống.
Định Thân chú của gia chủ Danh gia nối gót ngay sau đó, cắt ngang mỗi lần Huyết Ảnh thử chạy trốn.
Lý Thanh Sơn dùng nguyện lực biến ra quạ đen rồi điều khiến chúng bay ra đến phương xa để quan sát, cho nên hắn có thể nhìn thấy cảnh tượng này từ mọi góc độ, trong lòng không khỏi khϊếp sợ.
“Trận vây đánh như này thật sự đáng sợ, đừng nói là chạy trốn, hoàn toàn không có cơ hội đánh trả luôn đó. Vừa đột phá một loại pháp thuật vây nhốt thì lại có bảy đến tám pháp thuật rơi xuống người, nếu là ta thì có lẽ chỉ có thể miễn cưỡng sử dụng Linh Quy Huyền Giáp, sau đó trơ mắt nhìn yêu khí bị tiêu hao hết. Dù có nhiều yêu khí hơn nữa, tốc độ khôi phục có nhanh hơn nữa thì cũng không thể chịu nổi sự tiêu hao như thế đâu.”
“Có điều, nói thì dễ chứ để bày được cạm bẫy như này thì khó lắm. Bất kể là yêu quái hay tu sĩ thì cũng đều cực kỳ nhạy cảm với nguy cơ sống chết. Nếu không tính toán chắc được hành tung từ trước thì cũng không bày được cạm bẫy như này đâu, dù phải đối đầu với chín người họ thì Huyết Ảnh vẫn có thể đi lại tự nhiên tựa như chốn không người. Thứ đáng sợ hơn vẫn là phương pháp bói toán này, không được, ta có linh quy yêu đan, đáng nhẽ phải cực kỳ có thiên phú về phương diện này mới đúng, sau này phải học tập Tiểu An nhiều chút mới được.”
Lý Thanh Sơn quay đầu lại, hỏi:
“À đúng rồi, vừa nãy ngươi nói nhân quả là có ý gì? Rõ ràng lần này Huyết Ảnh chết chắc rồi, ngươi còn nói hắn sẽ không chết ở đây.”
“Ở đây chờ ta.”
Tiểu An nhảy xuống khỏi tảng đá rồi lao về phương xa.
“Ngươi đi đâu?”
“Gϊếŧ Huyết Ảnh.”
Tiểu An nở nụ cười tươi rói.
“Nhưng Huyết Ảnh có ở hướng đó đâu.”
Lý Thanh Sơn đang muốn đuổi theo thì suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn dừng bước, nếu Tiểu An bảo hắn chờ ở đây thì chắc chắn nàng đã có mục đích của mình.
Hắn cũng phải lo lắng về sự an toàn của Tiểu An, sau khi tu thành Chu Nhan Bạch Cốt Đạo tầng thứ nhất, có lẽ chỉ có Chu Hậu mới có thể tạo ra mối uy hϊếp trí mạng cho nàng, ngoài ra còn có tiểu tử bị chôn sâu ở dung nham trong vỏ đất, dù sao hắn cũng không cần phải lo lắng.
Chỉ là khi nhìn bóng nàng biến mất ở phía chân trời, lòng hắn chợt thấy rầu rĩ như kiểu “hài tử lớn rồi, có suy nghĩ của riêng mình”. Nếu thực lực của hắn không tiến bộ thì thật sự không xong rồi, cũng không thể để bản thân mình yếu hơn cả Tiểu An được chứ.
Còn phải vượt lên trên Phó Thanh Khâm và áp lực mà Long Oa gây nên cho hắn chứ.
“Huyết Ảnh, hôm nay chính là ngày chết của ngươi.”
Chu Thông thấy Huyết Ảnh cách cái chết không xa thì cười ha hả.