Chương 891: Không Bằng Cầm Thú - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 891: Không Bằng Cầm Thú
Như Tâm cảm thấy đầu mình ong ong, vì Lý Thanh Sơn có Hổ Ma Cuồng Tiếu nên uy lực truyền âm lợi hại hơn nàng nhiều, khiến nàng phải nhíu mày xoa nhẹ trán.
“Chỉ đùa chút thôi, làm gì mà nghiêm túc vậy, chẳng lẽ bị ta nói trúng nên thẹn quá hóa giận? Ta cũng sẽ không xem thường ngươi đâu, cùng lắm là mắng ngươi không bằng cầm thú thôi.”
“Đã không bằng cầm thú mà còn để mắt ta? Hầy, ta quên mất là ngươi cũng không bằng cầm thú, nửa người nửa cá!”
“Này, Lý Thanh Sơn, ngươi nói như vậy là quá đáng lắm rồi đó! Có điều, cuối cùng ngươi cũng thừa nhận mình không bằng cầm thú rồi sao?”
“Ai thừa nhận? Ta quá đáng đấy thế ngươi tính thế nào?”
“Cẩn thận ta phơi bày chuyện cái chết của Phi Long trưởng lao có liên quan đến ngươi ra ngoài, như thế thì ngươi chỉ cần bước ra cửa là bị Tàng Kiếm cung loạn kiếm chém chết.”
“Vậy thì ta sẽ gϊếŧ người, à không, gϊếŧ cá diệt khẩu.”
“Là giao chứ không phải cá!”
“Chờ ngươi về núi Liên Nhạc, ta sẽ đưa ngươi một đại lễ nhé?”
“Đừng nói sang chuyện khác, đại lễ gì?”
Khi hai người đang truyền âm đấu võ mồm thì bữa tiệc chúc mừng cũng chính thức bắt đầu.
Tiểu An không cảm xúc, không ăn không uống, hoàn toàn không có phản ứng gì với những lời khen ngợi và ánh mắt quý mến kia. Trái lại Lý Thanh Sơn ở bên cạnh nàng thì rượu đến là cạn, nói nói cười cười.
“Chư vị yên lặng một lát, hiện tại ta đại diện cho Bách Gia kinh viện thưởng món pháp khí này cho Tiểu An. Cái này là do Ma đạo hữu hiến dâng, là chí báo truyền thừa của gia chủ các đời Âm Dương gia.”
Liễu Trường Khanh vừa nói vừa lấy một chiếc thẻ dài chưa đến một thước từ trong tay áo ra, trông nó tựa ngọc mà không phải ngọc, giống trúc mà không phải trúc, xanh biếc trong suốt, sau đó đưa cho Tiểu An.
“Đây là pháp khí sao, xem ra cũng không có gì đặc biệt?”
“Đây không phải là Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm chưa từng rời khỏi người Ma gia chủ sao? Vậy mà hắn cũng cam lòng lấy ra sao.”
Trong tiếng bàn luận, Ma Bố Y cũng đứng lên nói:
“Tiểu An, đây là Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm, tục truyền là được sinh ra cùng với Vân Cấp Thất Thiêm, hai bên hỗ trợ cho nhau. Vốn dĩ có bảy tấm thẻ và ống thẻ, tuy nhiên khi truyền đến tay ta thì chỉ còn dư lại một tấm này, nhưng nó vẫn là một pháp khí. Hi vọng ngươi có thể sử dụng nó thành thạo, tin chắc nếu nó ở trong tay ngươi thì chắc chắn có thể phát huy tài năng!”
Ánh mắt hắn nhìn về phía Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm mà tràn đầy vẻ không nỡ.
Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm này không chỉ là pháp khí, mà còn là pháp khí loại bói toán hiếm có.
Dù Ma Bố Y có tán thưởng tài năng của Tiểu An thì cũng sẽ không lấy nó ra đâu, vẫn là đám người Liễu Trường Khanh khuyên bảo rất nhiều, cuối cùng dùng tài nguyên của Bách Gia kinh viện để mua lại Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm này, sau đó làm phần thưởng cho Tiểu An.
Đương nhiên mục đích là để Tiểu An phát huy tác dụng lớn hơn trong chiến tranh. Nếu không phải có áp lực từ chiến tranh thì nói thế nào Ma Bố Y cũng không bán đâu.
Thần niệm bên trên Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm bị Ma Bố Y tự tay tẩy đi, giờ đã biến thành vật vô chủ, Tiểu An chỉ cảm nhận là sẽ cảm thấy nó cùng một nhịp thở với linh khí trong cơ thể, trái tim như hòa làm một.
…
Thuật bói toán cũng không phải là toàn năng, không phải kiểu không chỗ nào không biết, không chỗ nào không hiểu như người ngoài tưởng tượng.
Dù Tiểu An có thể tính chính xác hành tung hay thậm chí là sống chết của Huyết Ảnh, nhưng có thể nói đó là nhờ công lớn từ những tư liệu mà Ưng Lang vệ thu thập được. Huyết Ảnh gϊếŧ chóc quá nhiều, nhân quả để lại cũng quá nhiều.
Tựa như một con cá nhỏ bơi qua dòng sông, thể nào cũng để lại quỹ đạo gợn sóng ở trong nước.
Nàng cũng không phải là suy luận và phân tích những dữ liệu này, mà là nắm bắt được những đường vận mệnh mà những tu sĩ bình thường khác không thể nào nhìn thấy thì mới có thể phán đoán hành tung của Huyết Ảnh chuẩn như vậy.
Nếu để cho nàng tính hành tung của Long Oa thì có khi còn không bắt được, gắng gượng lắm thì cũng không thể tính được chuẩn như thế.
Xét từ một trình độ nào đó thì là vì vận mệnh sắp đặt Huyết Ảnh sẽ phải chết trong tay nàng, có nhân quả cực sâu thì nàng mới có thể tính được đến bước đó. Mặt khác, nếu nàng không thể tính được đến bước này thì lại không thể gϊếŧ chết được Huyết Ảnh.
Nhân quả trong này dây dưa với nhau, thậm chí không theo tuần tự thì mới tạo nên số mệnh khó dò, huyền bí sâu xa hơn nhiều so với bất cứ pháp thuật nào trên đời.
Hiện tại Tiểu An cũng mới được được sơ sơ mà thôi, hoàn toàn không thể nói là thấu đáo, có thêm Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm thì nó có thể giúp đỡ cực nhiều cho thuật bói toán của nàng, chí ít có thể giúp nàng đi sâu vào dòng sông vận mệnh này hơn một chút.
“Ta thay Tiểu An cảm tạ chư vị gia chủ đã ưu ái!”
Lý Thanh Sơn nâng cao chén, uống một hơi cạn sạch.
Ngoài Tiểu An được Vân Cấp Trúc Ngọc Thiêm thì Lý Thanh Sơn cũng được thưởng một chút, khỏi cần nói, công huân của hắn ở Ưng Lang vệ lại tăng một đống lớn.