Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 911 - Chương 911: Phản Bội

Chương 911: Phản Bội - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 911: Phản Bội


Đa số nữ nhân Dạ Du đều đắm chìm trong nɧu͙ ɖu͙, không hề giấu diếm hay kiềm chế du͙ vọиɠ của mình, hoàn toàn không có khái niệm trinh tiết hay dâʍ đãиɠ. Dạ Lưu Tô thân là công chúa của Chu Ảnh tộc, nữ nhi ruột thịt của chủ mẫu, có được huyết thống cao quý mà các công chúa khác khó có được, nhưng trong thân thể nàng vẫn có du͙ vọиɠ nóng rực như thế.

Nàng cũng không hâm mộ cuộc sống phóng túng của Dạ Du Nhân khác, lý do không gần nam sắc không chỉ là do cố gắng tu hành vì lý tưởng, mà hơn hết là do nàng kiêu căng tự mãn, xem thường mấy nam tử Dạ Du ngu dốt thấp kém, hay khúm núm kia.

Mà hắn là nam tử đầu tiên làm nàng động lòng, dù là một yêu ma nhưng vẫn mạnh mẽ và thông minh, hiếm có hơn là còn hiểu và ủng hộ lý tưởng của nàng, nên mới khiến nàng đi tới ngày hôm nay.

Nếu được thì nàng đồng ý tiếp tục ở bên hắn, có lẽ còn có thể hưởng lạc một hồi, hết cách rồi, đây là yêu cầu của chủ nhân.

Lý Thanh Sơn nhẹ nhàng đẩy các nàng ra, cười ta bước đi về nơi sâu nhất dưới lòng đất, tuy trước mắt là tầng tầng hiểm ác nhưng cũng có vinh quang vô tận.

Người sống một đời, tất nhiên là phải mặc sức khiêu chiến, tận tình hưởng lạc thì mới không phụ cuộc sống tốt đẹp này.

“Tỷ tỷ, lần này ngươi trốn không thoát đâu, nụ hôn vừa rồi là...của ngươi…”

Khi bóng lưng Lý Thanh Sơn biến mất trong bóng tối thì Dạ Lưu Ba mới nhìn sang chỗ khác, sau đó cười khánh khách nói với Dạ Lưu Tô.

“Hắn là chủ nhân, ta là tôi tớ, ta đã thấy nhiều chuyện như vậy rồi, cũng không đáng là gì.”

Dạ Lưu Tô ngắt lời nàng, vẻ mặt bình tĩnh nhưng vẫn không nhịn được mà mím môi.

“Chủ nhân thật sự sẽ không sao sao?”

Dạ Lưu Ba bắt đầu lo lắng.

“Chu Hậu sẽ không vi phạm giới luật gϊếŧ chóc yêu quái cùng tộc của yêu tộc, trừ phi…”

Đôi mắt tựa như ngôi sao của Dạ Lưu Tô lóe lên, hơi không yên tâm.

“Trừ phi cái gì?”

“Không có gì!”



“Bắc Nguyệt, ngươi dám phản bội ta!”

Trong Chu Võng thành, tiếng hét thảm thiết của Chu Hậu La Ti vang vọng trong hang động, tựa như có thể xé rách bóng đêm tối tăm dày đặc này.

Dòng nước và dung nham đan dệt lại thành một tấm lưới, khói trắng cuồn cuộn bốc lên thành mây, dày đặc đen thui.

Trong thành im lặng như tờ, những lời thì thầm to nhỏ vang vọng khắp phố xá thường ngày hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi, mọi âm thanh im bặt tựa như con sâu nhỏ đứng trước uy nghiêm của kẻ săn mồi.

Lý Thanh Sơn thu cánh chim lại và đáp xuống nóc nhà, nhìn thẳng vào hai mắt Chu Hậu La Ti, chỉ thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng trở nên vặn vẹo vì tức giận, trong ánh mắt như có nọc độc làm người ta sợ hãi.

Nhưng hắn chỉ thờ ơ đáp:

“Ngươi có hiểu được cái gì là tình nghĩa đâu mà còn nhắc tới phản bội?”

“Câm miệng!”

Chu Hậu La Ti vung tay lên, hung ác đánh về phía mặt Lý Thanh Sơn. Nếu là yêu tướng bình thường nhận lấy chiêu này thì hơn năm mươi phần trăm là đầu vỡ toang, mất mạng tại chỗ.

Ầm!

Lý Thanh Sơn giơ tay lên ngăn tay Chu Hậu La Ti, hai luồng sức mạnh hung ác va chạm với nhau khiến Chu Võng thành cũng rung chuyển theo, bão lốc gào thét khuấy động.

Thân thể Lý Thanh Sơn hơi lay động, cánh tay đau đớn không thôi. Sức mạnh từ cú tát của Chu Hậu La Ti cực kỳ thâm độc, vậy mà lại xuyên qua được Ngưu Ma Luyện Bì cứng cỏi.

Một tiếng răng rắc vang lên, một vết nứt nhỏ bé đã xuất hiện trên xương cánh tay.

Lý Thanh Sơn không khϊếp sợ mà còn lấy làm mừng rỡ, hắn có thể trực tiếp chặn được một đòn của yêu soái, như vậy chứng minh chỉ riêng mà mặt sức mạnh thì Ngưu Ma tầng thứ tư của hắn đã sánh ngang được với yêu soái.
Mỗi một tầng cảnh giới đều có sự khác biệt một trời một vực, mà cảnh giới càng cao thì rãnh trời này lại càng sâu, không phải chỉ cần dùng số lượng là có thể bù đắp.

Nếu hỏi bao nhiêu yêu tướng bình thường bắt tay với nhau mới có thể gϊếŧ được Chu Hậu?

Thì đáp án là bao nhiêu cũng không đủ, đến bao nhiêu thì chết bấy nhiêu, trừ khi có thể nhốt nàng lại rồi liên tục tiêu hao năng lượng của nàng bằng chiến đấu, mà lại còn phải bảo đảm tốc độ tiêu hao lớn hơn tốc độ yêu khí của nàng khôi phục thì mới được. Có điều, không thể nào thực hiện được xác suất như vậy.

Còn Lý Thanh Sơn với thần thông có một không ai Thần Ma Cửu Biến do Thanh Ngưu truyền dạy đã suýt chút nữa vượt qua được rãnh trời kia, tuy rằng chỉ vượt qua được một phần nhưng cũng khá là kiêu ngạo.
Con ngươi Chu Hậu La Ti co rụt lại, sức mạnh của Lý Thanh Sơn khiến nàng lấy làm khϊếp sợ, cảm nhận được mối uy hϊếp sâu sắc, sau đó chính là sự tức giận điên cuồng. Chắc chắn nàng sẽ không cho phép bất kỳ thuộc hạ nào kɧıêυ ҡɧíɧ uy nghiêm của nàng.

“Ngươi sẽ hối hận!”

Vèo!

Một bóng đen đâm về phía dưới sườn của Lý Thanh Sơn, tốc độ nhanh chóng đến mức thậm chí Lý Thanh Sơn còn không kịp nhìn xem đó là cái gì, chỉ có linh quy yêu đan lấp lóe lên nhắc nhở hắn là nguy cơ tử vong đang đến.



“Tuy sức mạnh được rồi nhưng phản ứng và tốc độ vẫn chậm hơn một bậc sao?”

Lý Thanh Sơn thầm nghĩ, vào giây phút mấu chốt, từng mảng Linh Quy Huyền Giáp hình lục giác bay ra, kết hợp lại thành mười mấy tầng phòng ngự, sau đó bị bóng đen kia xuyên qua mười một tầng rồi mới thoáng chậm lại.
Bình Luận (0)
Comment