Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 919 - Chương 919: Chủ Động

Chương 919: Chủ Động - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 919: Chủ Động


Nhưng bước chân của Lý Thanh Sơn vô cùng vững vàng, nữ yêu trong ngực cũng vô cùng mềm mại. Mái tóc đen được vén lên thật cao rũ xuống, nhẹ nhàng đong đưa theo bước chân.

Sự cuồng loạn, sắc bén và cay nghiệt ở trên mặt nàng đã hoàn toàn biến mất, thân thể cao gầy nằm dịu ngoan ở trên hai tay hắn, cánh tay thon dài vòng qua cổ hắn, đôi môi màu đỏ tươi lộ ra nụ cười mỹ lệ quyến rũ bất thình lình hôn nhẹ lên gáy của Lý Thanh Sơn, để lại một dấu vết ướŧ áŧ mà ấm áp.

Thật ra nàng cũng không quá quan tâm đến kết quả của ván cơ này. Huyết Ảnh và Cường Thạch chết một cách kỳ lạ khiến nàng cực kỳ không vui, tựa như hai quân cờ mà mình dùng cực kỳ tiện tay lại đột nhiên bị người ta đánh cắp.

Tất cả những gì nàng làm chỉ có một mục đích, đó là làm nàng hài lòng.

Sức mạnh to lớn hay tuổi thọ lâu dài đều sẽ khiến người ta lộ ra bản chất thật sự, tu sĩ nhân loại còn bị đạo đức và đạo nghĩa ràng buộc, chứ yêu ma thì vốn đã thẳng thắn.

Có thể nói, trò chơi này đi đến bước này thật sự đáng ngạc nhiên, thú vị bất ngờ. Tất cả những thứ này đều là công lao của hắn, nghĩ đến chuyện lập tức có thể giao hoan với hắn, sau đó thưởng thức mùi vị huyết nhục của hắn sự không vui ngập trời kia cũng biến mất không thấy tăm hơi.

Nàng sẽ buộc chặt hắn lại, khiến hắn luôn trong trạng thái tỉnh táo rồi gặm nhấm tứ chi hắn từng chút một cho đến khi không còn gì. Hắn sẽ buông lời xin tha sao? Hay là im lặng chống cự?

Nàng hưng phấn tựa như tiểu nữ hài đang yêu đương, tràn ngập sự chờ mong ngọt ngào đối với tương lai không biết trước. Nhiều năm rồi nàng chưa được trải nghiệm cảm giác này.

Tiếng bước chân vang vọng trong hành lang uốn khúc ở cung điện sâu thẳm, Lý Thanh Sơn không dám thả lỏng cảnh giác một chút nào.

Khi đôi môi nàng chạm vào cổ hắn, ai biết liệu một giây sau nó có cắn sâu vào và phóng độc tố trí mạng ra hay không. Khi cánh tay ngọc ngà của nàng ôm lấy cổ hắn, ai biết liệu một giây sau nó có bẻ gãy cổ hắn hay không.

Tuy rằng dựa theo tin tức thì Chu Hậu sẽ không làm như vậy, chỉ gϊếŧ ăn sau khi hưởng lạc mà thôi.

Nhưng tựa như đang liên tục đánh bom vậy, dù tất cả kinh nghiệm đều nói cho ngươi biết rằng nó sẽ không nổ tung khiến ngươi tan xác, nhưng cũng chẳng một ai có thể thực sự yên lòng cả.

Mà cùng lúc đó, thân thể của nàng còn toát ra sự mê hoặc nguyên thủy mãnh liệt bởi dung nhan yêu mị, dáng người cao gầy, bộ ngực mềm mại và đẫy đà cùng với hai đùi thon dài xinh đẹp.

Dù Dạ Lưu Ba cũng gợi cảm mê người, nhưng so với nàng thì tựa như đồ đệ gặp sư phụ vậy.

Lý Thanh Sơn chậm rãi trở nên hưng phấn, dòng máu tăng tốc lưu động, tốc độ trái tim đập cũng tăng nhanh.

Chinh phục một người khác phái mạnh mẽ hơn dường như là bản năng của nam giới, tựa như đánh bại kẻ địch mạnh vậy. Mà nguy hiểm trí mạng có mặt khắp nơi kia lại trở thành phần mê người nhất trong vô số điểm hấp dẫn trên người nàng.

Sau khi đi qua một hành lang thật dài, cuối cùng Lý Thanh Sơn cũng đến trung tâm của Chu Võng thành, đó là tẩm cung của Chu Hậu La Ti, hay còn gọi là sào huyệt nhền nhện.

Đó là một cung điện rộng lớn đến mức khó mà tin nổi, đủ cho cả ngàn người tụ tập ở đây mà chẳng cảm thấy chen chúc chút nào. Những bức tượng và tranh tường tuyệt đẹp ca ngợi sự mạnh mẽ và tàn nhẫn của nàng.
Ở trung tâm cung điện, một bệ đá hình tròn được bao quanh bởi mười sáu cây cột gần như chiếm nửa không gian của gian phòng.

Nếu không có tấm màn mỏng màu đen tầng tầng lớp lớp được buông xuống cùng với chăn nệm dày làm nền, gần như người ta không thể nào tin được đây là một chiếc giường, mà giống một tế đàn hơn.

Trong truyền thuyết của Dạ Du Nhân thì ý nghĩa của nó cũng gần tương đương nhau, vì không một ai có thể sống sót rời khỏi nơi này.

Lý Thanh Sơn cười khẽ, tiếng cười vang vọng trong cung điện trống trải, phá vỡ sự im lặng ngàn năm ở nơi đây.



Chu Hậu La Ti tựa lên cánh tay, nằm trên chiếc giường mềm mại và nhìn Lý Thanh Sơn bằng ánh mặt tràn đầy sự hứng thú.

Lúc này, có vẻ như nàng sẽ không chủ động, mà chỉ chờ kẻ hầu tới lấy lòng nàng tựa như một nữ vương cao quý, thân thể mềm mại bên dưới làn váy dài màu đỏ tươi hiện rõ lồi lõm.
Lý Thanh Sơn cũng không coi mình như kẻ hầu mà trực tiếp xé rách váy dài của nàng, sau khi tiếng rẹt rẹt vang lên thì thân thể mềm mại trắng như tuyết của nàng lạp tức trần như nhộng và hiện ra trước mắt hắn.

Lý Thanh Sơn không khách sáo chút nào, trực tiếp nghiêng người mà lên, nắm lấy đôi gò núi đẫy đà một tay khó nắm hết mà hắn trông mong đã lâu, sau đó ra sức nhào nặn vuốt ve thành các loại hình dáng, không có chút thương hương tiếc ngọc nào, sức lực mạnh đến mức đủ để vặn xoắn sắt thép.

Vậy mà Chu Hậu La Ti lại chỉ cười duyên, còn giơ tay ôm cổ hắn, hung hãn đè đầu hắn lên trước ngực nàng.

Bên trong bức màn, tiếng cười khẽ, tiếng thở dốc và tiếng rêи ɾỉ liên tục vang lên, vang vọng khắp cung điện trống trải này.

Bình Luận (0)
Comment