Chương 935: Xong Xuôi - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme
Chương 935: Xong Xuôi
Dạ Du nhân chịu nghe mệnh lệnh của Lý Thanh Sơn, trừ việc bản thân hắn đủ mạnh mẽ, càng quan trọng hơn chính là mệnh lệnh của Chu Hậu La Ti.
Bản tính của Dạ Du nhân làm các nàng không thể nào thật sự thần phục ai khác, phản bội và gϊếŧ chóc chẳng qua cũng chỉ đơn giản như hô hấp. Cho dù là Dạ Lưu Tô cũng có dự định và truy cầu của chính mình, duy chỉ có Dạ Lưu Ba là tuyệt đối tử trung.
Lý Thanh Sơn bế quan ba năm, các Dạ Du nhân có thể cống hiến ra nhiều linh thảo thế kia, công thần lớn nhất kỳ thực không phải Dạ Lưu Tô, mà là Dạ Lưu Ba, nàng không ít mượn danh nghĩa của Lý Thanh Sơn để bức bách sáu thị tộc lớn thu thập linh thảo, mà sự sủng ái đặc biệt nàng nhận được cũng là nguồn cơn của sự đố kỵ.
Hiện tại Lý Thanh Sơn chỉ có con đường chết, cứ cho là lay lắt giữ được một mạng thì cũng chỉ có thể trốn chạy, không bao giờ dám quay lại lòng đất này nữa, càng không thể tiếp tục thống lĩnh các nàng, rất nhiều mâu thuẫn đùng một cái bạo phát ra.
Dạ Lưu Ba liền trở thành mục tiêu của mọi người, không biết có bao nhiêu Cường giả Dạ Du nhân độ qua Thiên kiếp ở đây, muốn lấy mạng của Dạ Lưu Ba thì chỉ cần một nháy mắt.
…
Dưới Chu Võng thành, xuyên qua tầng tầng đất đá, thẳng xuống một nơi rất sâu hơn ngàn trượng, có một cái hang động.
Hang động không giống như do thiên nhiên hình thành, không có thạch nhũ đan xen, chỉ có những khối đá khổng lồ bị chia năm xẻ báy đang vương vãi trên mặt đất.
Ở trong đống đá lộn xộn, có một quả cầu xanh thẳm do vô số những khối hình sáu cạnh tạo thành.
Chất liệu của quả cầu là nửa trong suốt, nhưng lại mông mông lung lung không nhìn rõ được cảnh tượng trong đó, như là bên trong đã ngưng lại một tầng hơi nước.
Một tiếng nổ đùng vang lên, một cánh tay ấn lên trên mặt quả cầu, đó là một cánh tay của nữ nhân, năm ngón thon dài, bàn tay rất nhỏ, vô cùng xinh đẹp.
Nhưng sức mạnh mà nó phát ra lại không hề nhỏ, một trận răng rắc giòn tan vang lên, giống như tiếng băng nứt ra, trên quả cầu xanh thẳm nứt ra một mảnh vỡ.
Chỉ nghĩ cũng biết, chỉ cần đập thêm mấy cái, đại khái sẽ có thể phá vỡ quả cầu này.
Hơi nước khẽ tản ra, loáng thoáng có thể nhìn thấy khuôn mặt của nữ tử đó, chỉ sợ bất kỳ nam nhân nào đứng ở đây đều ngẩn ngơ tán thưởng dung nhan của nàng, đó là một khuôn mặt yêu diễm mà trưởng thành, lại càng có thêm một loại mị lực yêu dị hơn so với mỹ nhân thanh thuần.
Cho dù hiện tại trên mặt nàng tràn đầy nhục nhã cáu giận, sự ngạo mạn cao cao tại thượng vẫn hiện ra rõ ràng, tựa như đã hòa vào trong khí chất của nàng, giống như một nữ vương. Nếu không phải có địa vị tôn quý, nắm đại quyền trong tay, tuyệt không thể dưỡng thành khí chất như vậy, lại càng có thể kíɧ ŧɧíɧ du͙ vọиɠ chinh phục của nam nhân.
Mái tóc đen dài của nàng tán loạn buông xõa ra, nhưng vẫn có thể làm người ta tưởng tượng ra được sự cao quý của làn tóc mây đó khi được búi cao lên.
Bờ môi mỏng cong lên lạnh lùng, thường ngày nhất định đã quen ban bố mệnh lệnh, lúc này lại đang không ngừng mấp máy thở ra sương trắng, tựa như đang nguyền rủa, lại như đang rêи ɾỉ.
Chẳng qua bị quả cầu ngăn cách nên không truyền ra chút tiếng động nào.
Lại thử nhìn vào bên trong quả cầu thì đã càng trở nên mơ hồ không rõ, chỉ thấy thấp thoáng một thân hình trắng như tuyết đang khỏa thân. Nàng quỳ sấp trên đất một cách bất nhã, thân bất do kỷ mà lay động, hai viên tuyết trắng ở thân trước kịch liệt rung động, hai điểm diễm hồng bên trên như hai quả anh đào đỏ trên nền tuyết, cũng đang lay động theo.
Làm cho người ta không tự chủ được mà sinh ra những ý nghĩ hấp dẫn.
Đùng!
Lại là một tiếng nổ vang, nàng dùng hết toàn lực, cắn răng đấm ra chưởng thứ hai, vết nứt càng trở nên rõ ràng hơn. Xem tình huống thì cũng không cần đấm mấy phát nữa, chỉ cần một phát lá sẽ có thể phá vỡ quả cầu kia, thoát khỏi l*иg giam.
Đột nhiên có hai cánh tay giơ ra từ màn hơi mông lung phía sau nàng, bắt lấy cái eo mảnh khảnh của nàng kéo về phía sau. Nàng quơ tay một cách bất lực, giãy dụa nhưng lại địch không lại sức mạnh kia.
Trong chớp mắt, vết nứt trên quả cầu biến mất. Trong hang động lại khôi phục sự tĩnh mịch.
Không biết qua bao lâu, quả cầu xanh thẳm đột nhiên tan biến, một cỗ sương trắng tản ra trước tiên, thấp thoáng có thể nhìn thất một bóng người đang đứng thẳng trong đó, tóc đỏ đầy đầu bồng bềnh như lửa.
Sương mù tan hết, Lý Thanh Sơn vươn người, hít sâu một hơi thiên địa linh khí tươi mát, tâm trí vô cùng thông suốt, nội tâm vô cùng thỏa mãn. Nếu không phải do thiên địa linh khí không đủ nhiều, hiện tại hắn nói không chừng đã đột phá mười bảy mười tám tầng cảnh giới, lên thẳng cửu trùng thiên.
Chẳng qua cỗ tư vị vừa rồi cũng như đã ngao du một vòng ngoài cửu trùng thiên, rồi ánh mắt lại nhìn về phía mặt đất.
Hừ, muốn ăn ta, vậy thì cho ngươi ăn thoải mái!
Chu Hậu La Ti nằm trên đất, hai mắt nhắm chặt, dường như đã mất đi tri giác, trên thân mình trắng tuyết ướt đấm mồ hôi đều là vết tích của hoan ái.