Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 936 - Chương 936: Gϊếŧ

Chương 936: Gϊếŧ - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 936: Gϊếŧ


Tuy lúc đầu giãy dụa rất lợi hại, nhưng Lý Thanh Sơn cũng phục vụ nàng theo kiểu nàng thích nhất, sau đó nàng đã không còn sức lực mà phản kháng nữa, mặc hắn làm gì thì làm, thậm chí còn rất phối hợp, lúc ôm lấy nhau cũng không còn thử dùng răng độc để cắn hắn nữa.

Tự nhiên là cũng không thể chỉ dùng một tư thế an toàn nhất, đương nhiên, Lý Thanh Sơn phải thừa nhận đó là tư thế hắn thích nhất. Chẳng qua, hắn không phân rõ được, đến cùng là nàng trầm mê ở trong hoan lạc, hay là có suy nghĩ "nếu không thể phản kháng, vậy thì cứ hưởng thụ đi!", hoặc là có cả hai loại.

"Này, mẹ nó, đừng có giả chết nữa, còn giả chết nữa ta sẽ gϊếŧ ngươi thật đấy."

Lý Thanh Sơn ngồi xổm xuống, vỗ vỗ gò má của Chu Hậu La Ti, tự nhiên sẽ không bị giả tượng này lừa gạt, bởi vì ngay lúc Linh Quy huyền giáp mở ra, thiên địa linh khí cuồn cuộn lập tức bắt đầu hội tụ lại vào trong người nàng.

Vốn chỉ là nói chơi mà thôi, nhưng lời vừa ra miệng, vẫn không đừng được mà nảy ra suy nghĩ:

"Cần gϊếŧ nàng không nhỉ?"

Hiện tại là lúc Chu Hậu La Ti yếu ớt nhất, muốn tru sát nàng, hiện tại là thời cơ tốt nhất, chờ đến khi nàng hoàn toàn khôi phục lại thì cũng không nói trước được là ai gϊếŧ ai.

Thực lực hiện tại của Lý Thanh Sơn coi như là bước một chân vào cảnh giới yêu soái, trên cơ bản có thể quét ngang cảnh giới một lần Thiên kiếp, hiện tại cho dù là tất cả Tu sĩ Trúc Cơ và yêu tướng ở Thanh Hà phủ cùng đứng ở trước mặt hắn, hắn cũng có thể thong dong ứng phó rồi, mà cứ cho là gặp phải yêu soái độ qua lần hai Thiên kiếp và Kim Đan tu sĩ, tự bảo vệ tính mạng cũng không thành vấn đề.

Chẳng qua muốn chiến thắng thì cũng gần như là không thể, lần này Lý Thanh Sơn có thể thắng là do có mấy phần may mắn, Chu Hậu La Ti quá sơ ý rồi, tính tình ác độc của nàng có thể nói là nguyên nhân căn bản cho sự thất bại này.

Nếu không phải muốn bắt sống Lý Thanh Sơn để giày vò tìm vui một phen, rồi lại sẽ ăn sống nuốt tươi hắn, làm sao thì nàng cũng sẽ không rơi vào bước đường này. Hơn nữa còn có một duyên cớ thâm sâu hơn đó là sau khi trở thành yêu soái, đã rất nhiều năm rồi nàng không cũng ai chém gϊếŧ sống mái.

Cho dù là thợ săn trời sinh, nếu một mực không có đối thủ tương đương thì năng lực chiến đấu cũng sẽ bị thoái hoá, không thể phát huy ra toàn bộ thực lực. Mà Lý Thanh Sơn từ lần đầu tiên động đao gϊếŧ người thì chưa từng ngừng tranh đấu.

Nếu luận thực lực chân chính, Lý Thanh Sơn kém Chu Hậu La Ti không chỉ một bậc. Là loài côn trùng, nàng cũng không phải là một kẻ yếu trong số các yêu soái.

Lý Thanh Sơn kiểm tra lại Đại Diễn thần phù một chút, nguyện lực tích góp nhiều năm trực tiếp hao đi ba phần, toàn bộ đều là vì bổ sung yêu khí. Tuy hắn có loại thần thông nghịch thiên Linh Quy Trấn Hải quyết này, chất lượng yêu khí không hề kém quá nhiều so với yêu soái. Nhưng số lượng thì kém quá nhiều, dù sao hắn độ qua Thiên kiếp mới được có mấy năm thời gian, tuy ăn không ít linh dược, nhưng tích lũy vẫn rất là ít ỏi.

Lại cùng nàng tranh đấu hai lần, thậm chí dù chỉ một lần cũng đã nuốt không trôi rồi. Nếu như không có Đại Diễn thần phù này bổ sung yêu khí, hắn còn có mấy phần thắng đây? Cứ cho là miễn cưỡng có thể kích bại nàng, cũng khó mà chế phục được nàng như thế này.

Chu Hậu La Ti tuyệt sẽ không ngu ngốc đến mức hao hết yêu khí. Một yêu soái nếu đã muốn trốn thì một yêu tướng như hắn làm sao có thể ngăn cản được. Tiếp theo chính là sự báo thù ùn ùn không dứt.

Hắn tuyệt sẽ không vọng tưởng sau chuyện này mà còn có thể cùng Chu Hậu La Ti hòa bình chung sống, trừ phi là sở thích tìиɧ ɖu͙ ẩn tàng của nàng bị kích phát ra, đắm chìm trong kɧoáı ảʍ bị chinh phục...Nhưng mẹ nó đây có phải tiểu thuyết khiêu da^ʍ đâu!

Đang nghĩ cơ hội không thể để mất, mất rồi là sẽ không bao giờ có lại nữa...
"Ngươi dám gϊếŧ ta, ta sẽ tự bạo yêu đan, đồng quy vu tận với ngươi!”

Chu Hậu La Ti bỗng nhiên mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào Lý Thanh Sơn, làm người ta giật mình là trong đó đã không còn thù hận với oán độc, chỉ có sự lãnh khốc tĩnh mịch làm người ta ngạt thở.

Thanh âm của nàng mềm yếu vô lực, còn có chút khàn khàn. Lý Thanh Sơn ngược lại không dám không để ý đến lời đe dọa này của nàng, trong lòng vô cùng kinh ngạc, cảm giác nàng đã trở nên khác Chu Hậu La Ti trong ký ức của hắn.

Thật ra Chu Hậu La Ti không hề giả chết, ngây thơ nghĩ rằng như vậy có thể lừa được Lý Thanh Sơn, mà là đang thưởng thức dư vị của cuộc hoan ái này, chỉnh lý lại tư tưởng.

Việc này đối với nàng đương nhiên là vô cùng nhục nhã, nhưng mà làm nàng cảm thấy nhục nhã không phải là bản thân việc này, nàng cũng không có khái niệm trinh tiết, không liên quan đến tình ái, sinh sôi nảy nở chẳng qua chỉ là chuyện bình thường trong giới tự nhiên.
Nàng cảm thấy nhục nhã là do bị kẻ yếu chinh phục, nếu Lý Thanh Sơn là một yêu vương thì nàng sẽ không có bất kỳ phản kháng nào, bởi vì trong giới tự nhiên, cường giả tự nhiên có quyền chọn bạn lữ.

Bình Luận (0)
Comment