Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 945 - Chương 945: Trở Về

Chương 945: Trở Về - Đại Thánh Truyện - Thuyết Mộng Giả - Truyện Tiên Hiệp - Created with GetTextFromHtml-V1.5.6 - Written by Mkbyme

Chương 945: Trở Về


Thấy nàng vẫn gọi Chu Hậu La Ti là đại nhân ở chốn vắng lặng bốn phía không người này, có thế thấy được của uy nghiêm vị kia đã ăn sâu thế nào. Lý Thanh Sơn cũng không bảo nàng đổi cách xưng hô, duy trì sự tôn kính đối với cường giả là điều đúng đắn.

“Chắc là nàng ta sẽ không làm gì đâu. Vì nàng ta còn ước gì có được mối ràng buộc như vậy để giữ ta ở lại đây!”

Lý Thanh Sơn đã hiểu sơ sơ về tính tình của Chu Hậu La Ti, sau khi nàng trở thành kẻ săn mồi lần nữa thì sẽ tập trung toàn bộ tinh thần ở trên người hắn, ngầm chịu đựng đợi cơ hội tung một đòn trí mạng, cho nên chắc chắn sẽ không làm chuyện vô ích tai hại như vậy chỉ để hả giận.

Chẳng bao lâu họ đã trở về lãnh địa.

Dạ Lưu Ba dính trên người hắn tựa như con gấu túi, không chịu đi xuống.

“À đúng rồi, ngươi muốn phần thưởng gì?”

Lý Thanh Sơn cười nói, hiển nhiên hắn rất vui mừng vì Dạ Lưu Tô hoàn toàn quy hàng, nhưng biểu hiện trước sau như một của tiểu nha đầu này cũng chưa bao giờ để hắn thất vọng.

“Ngươi nói xem?”

Dạ Lưu Ba vừa bĩu môi vừa cọ sát vào người hắn.

“Hôm nay thì thôi!”

Lý Thanh Sơn cười khổ nói, sau khi đại chiến một trận với Chu Hậu La Ti, dù du͙ vọиɠ của hắn có tràn trề cơ nào thì cũng tiêu tan chẳng còn một mống. Nếu không phải đã hoàn toàn tận hứng thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho Chu Hậu La Ti đâu. Hiện tại, dù không có Linh Quy Huyền Giáp thì hắn cũng đã hơi đạt tới trình độ tâm lặng như nước giống lão tăng nhập định.

“Ồ.”

Dạ Lưu Ba bỗng thất vọng, nhưng nàng sẽ không làm trái ý hắn, thế nhưng cũng khó nén vẻ hờn tủi đầy mặt.

“Bây giờ thì hơi gấp gáp, đợi ngươi chuẩn bị đầy đủ, đến lúc đó ta lại…”

Lý Thanh Sơn thì thầm bên tai nàng để an ủi sủng vật nhỏ bé đáng yêu lại trung thành này một phen. Sau đó, hắn để lại phân thân ảnh trong gương rồi vội vã rời khỏi dưới lòng đất. Hắn đi lâu như vậy, không biết phía bên kia có biến cố gì không, e là Tiểu An đã chờ đến sốt ruột mất rồi!

Đúng là Thiên Long thiền viện có chút liên quan với hắn, muốn trộm được tuyệt học trấn phái của bọn họ gần như là chuyện không thể, dù có vượt qua thiên kiếp lần nữa thì hắn cũng không chắc hơn nửa bộ Thiên Long Thiện Xướng mà hắn muốn sẽ thuộc về Tiểu An.

Vì cái này nên “quái anh dưới lòng đất” tựa “ếch ngồi đáy giếng” kia mới cảm nhận được cơ duyên hay sao?

Chẳng mấy chốc Chu Hậu La Ti sẽ khiêu chiến, nàng đã không ra tay thì thôi, một khi ra tay thì chắc chắn là gϊếŧ đến đường cùng.

Hiện tại, tất cả những thứ mà Lý Thanh Sơn có đều được xây dựng trên nền tảng của lần thắng lợi vừa rồi. Nếu lần tới thất bại, không chỉ hắn mà cả Dạ Lưu Ba và Dạ Lưu Tô nương tựa vào hắn đều sẽ gặp tai ương.

Chỉ có cách đạt được Phượng Hoàng Linh Vũ, tu thành Phượng Hoàng biến tầng thứ nhất thì mới nâng cao tỷ lệ thắng của hắn được.

Hiển nhiên cho Chu Hậu La Ti một con đường sống chẳng khác gì giữ lại một mối phiền phức lớn. Nhưng nó cũng buộc hắn luôn phải nghĩ cách nâng cao thực lực, không dám lười biếng tí nào.

Nhìn kết quả thì thấy sự lựa chọn này vẫn tương đối chính xác. Nếu hắn thật sự ra sát chiêu thì e rằng “quái anh dưới lòng đất” kia cũng sẽ không thờ ơ đứng nhìn.

Chuyện một vị yêu quái ngã xuống lại càng không phải chuyện nhỏ.
Cũng khó mà đoán được xem Mặc hải Long Vương đứng đầu vạn yêu ở Thanh Châu này sẽ có phản ứng thế nào. Tựa như chuyện cái chết của Phi Long trường lão, đã nhiều năm qua đi như vậy mà Tàng kiếm cung vẫn canh cánh ở trong lòng, không chịu giảng hòa.

Kết quả tốt nhất thì để yêu soái khác đến chiếm giữ mảnh lãnh địa này, như vậy thì sẽ có rất nhiều sự thay đổi xuất hiện và tình huống sẽ trở nên khó lường hơn, ngược lại chẳng bằng nắm giữ những biến đổi đó trong lòng bàn tay mình.

Lý Thanh Sơn chậm rãi sắp xếp mọi chuyện êm xuôi, trong lòng tràn đầy sự hăng hái, không sợ hãi chùn bước chút nào.

“Đến đây đi, dù là bao nhiêu lần thì ta cũng sẽ đánh bại ngươi, sau đó lại chiến lần nữa!”



Lý Thanh Sơn âm thầm trở lại Liên Nhạc sơn mạch nhưng Tiểu An lại không ở trong động phủ.
Lẽ nào gặp phải biến cố gì rồi? Nhưng Bát Môn Kim Tỏa trận vẫn còn nguyên, hơn nữa với thực lực hiện tại của nàng thì chỉ có mỗi Chu Hậu La Ti mới có thể tạo ra mối uy hϊếp cho nàng ở Thanh Hà phủ này.

Hắn đang thấy kỳ lạ thì một vị hàng xóm tới, thế là Lý Thanh Sơn mở trận pháp ra rồi mời Như Tâm vào trong động phủ.

“Cuối cùng ngươi cũng trở về, chuyện này thuận lợi chứ?”

Như Tâm đánh giá động phủ vô cùng rộng rãi này, càng vững tin vào suy đoán của mình, bởi nếu là tu hành giả bình thường thì sao lại để động phủ khoa trương như này.

Không biết là vô tình hay cố ý, chỉ thấy ở phía trên của động phủ vẫn còn giữ lại vài vết cào to lớn quỷ dị, mà điềm đáng ngờ đâu chỉ có mấy chuyện này.

Chẳng trách Tiểu An lại không chịu cho đám người kia vào của, nếu không mọi người sẽ cảm thấy hơi kỳ quái nhỉ!
Bình Luận (0)
Comment