Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 983 - Chương 986: Sơ Hở

Chương 986: Sơ Hở

La Ti Chu hậu cảm giác được một luồng lệ khí ngập trời đang đánh về phía mình.

Trong phút chốc, trong đôi mắt đỏ thẫm của Lý Thanh Sơn đã mất hết tình cảm, chỉ còn lại hồng quang khát máu hiếu chiến, trong phút chốc, hắn kéo ra hai cây xích mang thật dài đánh về phía La Ti Chu hậu.

Dưới sự ép sát của La Ti Chu hậu, Lý Thanh Sơn không lùi lại, hiệp lộ tương phùng dũng cảm thắng! Roi độc nhanh chóng biến mềm rồi cuốn ngược trở về, cuốn về phía cổ Lý Thanh Sơn, muốn ngăn cản hắn nhào tới nhưng chậm mất một bước, dưới sự gia tốc trong nháy mắt của Phong Thần Vũ Dực, dường như ngay cả La Ti Chu hậu cũng có không phản ứng kịp.

Nhưng nàng vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu, hai con mắt chớp động luân quang, phát động thiên phú thần thông, ở trong tầm mắt của nàng, tốc độ nhanh chóng kinh người của Lý Thanh Sơn lập tức chậm lại.

Có thể thấy rõ mỗi một sợi xích phát của hắn bay lên, mỗi một chút biến hoá của biểu tình, bọt nước bám lấy khi hắn nhảy lên từ từ phiêu tán trên không trung, tư thái tấn công của hắn cực kỳ thư giãn, mà lại tràn ngập mỹ cảm mạnh mẽ.

Tám cái chân ngọn thật dài bung ra từ phía sau nàng, chân nhọn cũng có màu đen tuyền như roi độc, không có chút bóng sáng nào, chúng hướng về tám điểm yếu hại như mắt, yết hầu, tâm của Lý Thanh Sơn mà đâm tới.

Nhưng ở sâu trong đôi mắt cuồng nhiệt của Lý Thanh Sơn vẫn còn chút thanh tĩnh, suy nghĩ vừa xoay chuyển, bát diện Linh Quy Huyền Giáp bay ra, lơ lửng xung quanh hắn, thoáng ngăn cản chân nhọn.

Lý Thanh Sơn nhân cơ hội này nắm trảo thành quyền, mãnh liệt đánh về phía La Ti Chu Hậu.

Tất cả những điều này đều xảy ra trong chớp mắt, La Ti Chu hậu giơ tay nắm chặt nắm đấm của hắn, nhưng dưới sự gia tốc của Phong Thần Vũ Dực, Lý Thanh Sơn phát huy lực lượng của bản thân đến cực hạn.

La Ti Chu hậu cũng không cách nào ngăn cản được cỗ lực tấn công này, nàng ngửa ra sau, nháy mắt đã để lộ sơ hở.

Tay trái Thanh Sơn đánh một quyền đánh vào ngực nàng.

Ngưu Ma chấn động! Rầm! La Ti Chu hậu bay ngược ra sau đó rơi xuống thác nước.

Quần áo đen bó sát của nàng bị rách ra, lộ ra đường rãnh ngực thật sâu, cùng với một mảnh màu xám bạc, nàng lại thi triển thiên phú thần thông phòng ngự một lần nữa.

Nhưng vẫn để lại một vết nứt nhỏ, chính là do Lý Thanh Sơn ngưng tụ toàn lực để đánh.

Người còn đang ở giữa không trung, yêu khí bắt đầu khởi động chữa trị thương thế, da thịt cũng khôi phục vẻ trắng trẻo.

Chỗ rách của quần áo bó sát màu đen cũng từng sợi từng sợi đan xen, tự động khép lại.

“Tốc độ của hắn trở nên nhanh hơn, lực phá hoại trở nên mạnh hơn, nếu không có bộ chiến y này, e rằng sẽ còn bị thương nghiêm trọng hơn nhiều.

” La Ti Chu hậu ngửa mặt lên nhìn Lý Thanh Sơn bên cạnh động quật, trong mắt cũng không có vẻ tức dận do bị thương với bị đánh lui, mà là cực kỳ bình tĩnh, tính toán thực lực hiện tại của Lý Thanh Sơn.

Từ một quyền này có thể thấy, một kích toàn lực của Lý Thanh Sơn chỉ có thể tạo thành thương tổn cực yếu với nàng, không cần phải quá lo lắng.

Nhưng lần này, nàng sẽ không chủ quan vì bất cứ điều gì nữa.

Tay phải của nàng còn nắm chặt cây roi dài màu đen, nhẹ nhàng giương lên.

Trong khoảnh khắc Lý Thanh Sơn phóng thích hoàn toàn lực lượng mà đánh tới, trong lúc hắn cho rằng đã đánh lui địch, tuy rằng tinh thần không hề buông lỏng nhưng thân thể cũng khó tránh khỏi lộ ra chút sơ hở, mà hai tròng mắt của nàng, có thể giúp nàng nắm chặt hết thảy sơ hở.

Lý Thanh Sơn chỉ cảm thấy cổ chân căng thẳng, roi độc đã quấn lấy kéo hắn xuống dưới thác nước nơi vách núi.

Lý Thanh Sơn đạp xuống phía dưới, nham thạch sụp đổ nứt nẻ, đại địa thần lực ban cho hắn lực lượng cường đại khó tin, lập tức trấn định thân hình.

Đột nhiên, một cảm giác tê liệt nhanh chóng lan tràn trên cổ chân hắn.

Đồng thời loại cảm giác này, còn lan ở trên tay, còn lan ra rất nhiều chỗ ở trên người.

“Rõ ràng ta không bị thương, độc này dữ thật đấy! Một quyền kia là nàng cố ý bị đánh trúng, chính là để cho roi độc có cơ hội quấn lấy ta.

” Tuy rằng tám chân nhọn đâm thủng Linh Quy Huyền Giáp, nhưng tốc độ lao tới của Lý Thanh Sơn lại vô cùng nhanh chóng, cuối cùng chỉ sượt qua người Lý Thanh Sơn, cũng không thể rạch lên Ngưu Ma luyện da, căn bản không tính là bị thương.

Nhưng hiện tại, tám vết trầy xước này lại không ngừng trở nên lớn hơn, vô thanh vô tức cắn nuốt huyết nhục của Lý Thanh Sơn, trong nháy mắt liền biến thành tám vết thương thảm thiết.

Trên nắm đấm mà hắn tiếp xúc với quần áo bó sát của La Ti Chu hậu, trong nháy mắt đã bị mài đi một tầng da thịt, lộ ra bộ xương có màu kim loại trong đó, độc tố lại điên cuồng thấm vào trong xương cốt.

“Linh Quy Trấn Hải, trấn áp độc tố!”Yêu khí trong cơ thể Lý Thanh Sơn điên cuồng tuôn ra, trước tiên ngăn chặn độc tố đang lan tràn, muốn diệt trừ loại độc kia, thế nhưng độc kia lại như giòi.

Còn roi độc quấn quanh mắt cá chân lại càng không ngừng phóng thích độc tố.

Không giống với cảm giác trúng độc lần trước, lúc này đây hắn không có bất kỳ đau đớn nào, chỉ là mắt cá chân vô thanh vô tức mà nhỏ đi một vòng, hơn nữa còn không ngừng nhỏ xuống.

Bình Luận (0)
Comment