Loại thay đổi này giống như La Ti Chu hậu của bây giờ, không còn điên cuồng quát mắng, nguyền rủa sắc bén, chỉ là yên lặng, lẳng lặng, tước đoạt sinh cơ của hắn.
Lý Thanh Sơn vung tay như đao, hung hăng chém vào roi độc.
Trong đó một cỗ yêu khí kiên cường dẻo dai, lại khiến tay hắn bị bật trở lại.
Độ cứng cỏi của roi độc lại vượt xa tưởng tượng của hắn, đây chính là thành quả sau nửa năm miệt mài bện của La Ti Chu hậu, mỗi một sợi tơ nhện nàng phun ra còn cứng cỏi hơn cả cốt thép.
Mà một cây roi độc này tương đương với mười vạn sợi tơ nhện, dùng phương thức cực kỳ tinh vi, bện thắt chúng lại cùng với nhau, lại trải qua một hồi luyện chế, trở thành một dạng chỉnh thể.
Dưới sự khống chế ý chí của La Ti Chu hậu, roi độc ngày càng giống như rắn quấn lấy đùi Lý Thanh Sơn, quấn lấy thắt lưng Lý Thanh Sơn, quấn quanh, quấn quanh! Thậm chí Lý Thanh Sơn còn không có cảm giác bị trói buộc, bởi vì roi độc đi đến đâu, thân thể hắn bắt đầu tê liệt đến đấy, không có đau đớn, chỉ có hư vô.
La Ti Chu hậu cũng không nhân cơ hội nhào tới, mà vẫn duy trì khoảng cách với Lý Thanh Sơn, nàng lẳng lặng quan sát, nắm bắt từng giây từng phút để khôi phục yêu khí cùng thể lực.
Sau khi con mồi sa lưới, loài nhện cũng sẽ không lập tức ra tay, mà chờ nó giãy giụa hao hết thể lực, hoàn toàn không còn sự uy hiếp, thì mới chậm rãi hưởng dụng.
“Hoá ra vẫn quá xem thường nàng!”Lý Thanh Sơn vốn nghe nói thực lực của nàng tương đối mạnh trong lớp yêu soái, thế nên hắn bèn cảm thấy hai chữ “Yêu Soái” cũng không có gì đặc biệt, hiện giờ xem ra đúng là hắn đã quá cuồng vọng! Nàng tự mình chứng minh cho hắn thấy sự đáng sợ của một yêu soái côn loại, có lẽ thiên phú thần thông của nàng không có lộng lẫy phức tạp như vậy, nhưng trải qua phối hợp đơn giản nhất, hoàn toàn hóa thân thành cỗ máy giết chóc.
Linh Quy Yêu Đan phát ra cảnh báo mãnh liệt, cái chết đã từng bước áp sát, hắn luôn cho rằng có Phong Thần Vũ Dực là có thể đào thoát bất cứ lúc nào, nhưng mà đây đúng là một ảo tưởng nực cười.
Sơ suất chút thôi, kết quả cuối cùng là bản thân phải bỏ mạng.
“Thú vị đấy!”Thân hình Lý Thanh Sơn đột nhiên bành trướng lên, hóa thành hình dạng yêu ma trán sắt đầu đồng, sừng trâu gót sắt, đuôi hổ vuốt hổ, miệng càng phát ra tiếng gầm rú dữ dội không ngừng vang vọng quanh quẩn trong quật động.
Từng đống thạch nhũ rơi từ trên không trung xuống, rơi xuống dòng sông dung nham, khiến dung nham đỏ rực bắn tung tóe.
Lý Thanh Sơn phong bế dòng sông, nham thạch nóng chảy đỏ rực đã hoàn toàn chiếm cứ mạng lưới đan xen này.
La Ti Chu hậu nở nụ cười, con mồi càng giãy giụa thì chết càng nhanh, tuyệt đối không thể cậy mạnh là có thể thoát ra khỏi roi độc này của nàng, nhưng nhớ tới biểu hiện thần kỳ trước sau như một của Lý Thanh Sơn, nàng nắm chặt roi độc, yêu khí cuồn cuộn không ngừng rót vào trong đó, áp chế sự giãy giụa của Lý Thanh Sơn.
Trong nháy mắt, thân hình Lý Thanh Sơn đã cao lớn một trượng, chẳng những không thể gồng đứt roi độc, ngược lại roi độc lại gắt gao siết chặt vào trong cơ thể hắn, dưới sự ăn mòn của độc tố, từng đoạn xương cốt lại lộ ra, biến mất cốt lập.
Hắn hoàn toàn không còn dính líu gì với nhân loại nữa, mà đã biến thành một con quái vật hung mãnh đầy vết thương, làm khốn thú chi đấu.
Đúng lúc này, nụ cười gằn trên mặt hắn cũng không có biến mất, đau đớn do độc tố ăn mòn chỉ càng kích thích ý chí chiến đấu của hắn.
Hắn dùng một đôi tay to gần như chỉ còn lại xương cốt gắt gao nắm lấy roi độc, lập tức dồn lực kéo thật mạnh.
“Lại đây cho ta!”La Ti Chu hậu lập tức có phản ứng, nàng giẫm lên một sợi tơ to cỡ cổ tay xuyên qua động quật.
Tơ nhện giống như dây cung bị kéo căng đấu sức với Lý Thanh Sơn.
Nàng sẽ không tùy tiện xuất kích, nhất định phải đợi đến giây khắc độc tố cắt đứt toàn bộ sinh cơ của hắn thì nàng mới có thể phát ra một kích trí mạng.
Lý Thanh Sơn cười hắc hắc, bỗng nhiên buông hai tay ra, La Ti Chu hậu chỉ cảm thấy tay buông lỏng, bị tơ nhện thật dài bắn về phía sau, trong lòng thầm nghĩ: “Không ổn rồi!” Nhân khoảnh khắc thân thể nàng mất cân bằng, thân hình Lý Thanh Sơn đột nhiên co lại, khôi phục kích thước người thường, triển khai Phong Thần vũ dực, vèo một tiếng đã bay lên trên.
Roi độc giống như một con rắn độc xoắn chặt dưới chân hắn.
Đối với việc Lý Thanh Sơn thoát thân, La Ti Chu hậu cũng không biểu hiện quá thất vọng, bởi vì hắn đã bị thương nghiêm trọng, nếu không dùng yêu khí trấn áp độc tố thì chỉ còn một con đường chết.
Nhưng trước mặt nàng, hắn làm sao có cơ hội làm như vậy cơ chứ.
“Cũng may ta cũng có chút chuẩn bị!”Lý Thanh Sơn cũng hiểu được điều này, khẽ thở ra.
Trong ánh mắt khó tin của La Ti Chu hậu, vết thương thảm thiết trên người hắn hồi phục với tốc độ nhanh đến nỗi mắt thường cũng có thể nhận thấy, mà yêu khí trên người hắn lại không hề tổn hại.
“Không thể nào!”La Ti Chu hậu thất thanh nói.
Đừng nói là một yêu tướng, cho dù là yêu soái, nếu như dính phải độc tố của nàng cũng đừng mong có thể hồi phục dễ dàng như thế.