Đại Thánh Truyện (Bản Dịch)

Chương 999 - Chương 1002: Lôi Đình

Chương 1002: Lôi Đình

Một đoàn lôi đình soi sáng ngàn dặm bỗng bừng sáng không khác gì mặt trời chói lọi, mọi thứ đều bị nhuộm trắng.

Khi phục hồi tinh thần lại thì trên võng mạc đã có thêm một vết hình tia chớp khúc khuỷu, tốc độ như vậy thì ai mà trốn được.

Trên mặt Nguyệt Đình hồ xuất hiện thêm một lỗ thủng to và sâu đến mười mấy trượng, không chỉ nước hồ bị bốc hơi mà ngay cả nham thạch bên dưới cũng tan ra, uy lực như vậy thì ai mà cản được.

Nhưng trong chớp mắt khi tia chớp đánh xuống, Lý Thanh Sơn đã né ra và giương đôi cánh Phong Thần, sau đó hóa thành một luồng sáng màu đỏ đậm rồi lao lên trên không trung.

Lôi đình rừng rực lấp lóe, ngay cả đám tu sĩ trên Phi Thiên Long Hạm cũng không mở mắt ra được.

Nguyệt Ma có nhanh hơn nữa thì cũng không thể nhanh hơn sấm chớp, không có bất kỳ ai chạy trốn khỏi đòn tấn công như vậy.

Mà chỉ một đòn tùy ý như này cũng mạnh hơn Chu Thông dốc toàn lực triệu hồi thiên lôi ngày xưa, chỉ cần một đòn cũng đủ để phân chia thắng bại, đây chính là sức mạnh to lớn của tu sĩ Kim Đan!Thế nhưng chẳng mấy chốc họ đã nhận ra họ sai rồi! Bóng dáng Nguyệt Ma tự do bay lượn trong cơn mưa sấm chớp, biến đổi thất thường, bay lượn qua lại tựa như thần điểu vật lộn với sấm chớp, thế nhưng không một tia chớp nào bắn trúng được hắn.

Chu Thông cũng lấy làm khiếp sợ:“Không thể nào!”Lý Thanh Sơn mở mắt ra, trong mắt hắn cũng có quỹ đạo của từng tia sấm chớp lấp lóe xuất hiện, nhưng không phải là do sấm chớp qua đi rồi mới để lại mà là dấu vết đã có từ trước khi Lôi Đình bộc phát.

Nếu không, dù tốc độ của cánh Phong Thần có nhanh thì cũng vẫn chậm hơn so với tốc độ của sấm chớp.

Có thể nói, Chu Thông xuất chiêu mà đối thủ mới trốn thì đã chậm.

Lúc trước, Chu Thông muốn phóng sấm sét đủ uy lực thì phải Đạp Cương Bộ Đẩu rắc rối một phen, như thế sẽ tạo cơ hội cho đối phương tránh né.

Hiện tại chỉ cần tiện tay xuất một chiêu thì đã có uy lực kinh người, hơn nữa còn có thể ra đòn liên miên không ngừng, đó chính là điểm đáng sợ của lôi đình.

Quả nhiên, Chu Thông cũng coi như có vốn liếng để kiêu ngạo khi tu được Thần Tiêu Ngự Lôi quyết.

Mặc dù hắn vừa vượt qua lần thiên kiếp thứ hai, e rằng giờ đã có thể khinh thường tất cả tu sĩ Kim Đan sơ kỳ.

Nếu đánh một trận sống mái thì chưa chắc một vài tu sĩ Kim Đan trung kỳ đã là đối thủ của hắn.

Lý Thanh Sơn nhờ vào sức mạnh của linh quy nên mới nhìn thấu được một giây trong tương lai kia, thoáng chốc hắn đã áp sát được Chu Thông.

Bất kể uy lực pháp thuật của tu hành giả mạnh bao nhiêu, nhưng thân thể yếu đuối vẫn là nhược điểm lớn nhất.

“Chu tiền bối cẩn thận!”“Hừ…ta đang chờ đây!”Chu Thông bỗng vỗ một chưởng về phía lôi đình tựa như mặt trời chói lọi ở trước mặt.

Ầm!Trong phút chốc, vô số tia chớp phóng ra tựa như những con rắn bạc múa loạn, chúng đan dệt thành một mặt lưới điện và tạo ra tiếng sấm vang dội vô cùng khó tin.

Ngay cả đám tu sĩ ở Phi Thiên Long Hạm trên bầu trời cũng cảm thấy đầu bị chấn động, hoa mắt chóng mặt.

Tuy biết rõ Chu Thông là bên phe mình nhưng họ không khỏi cảm thấy sợ hãi, tấm lưới điện được đan dệt ra kia rõ ràng là một vùng tử vong.

Nếu họ rơi vào trong đó, bất kể có bao nhiêu tu sĩ Trúc Cơ thì cũng chỉ có một con đường chết.

Lý Thanh Sơn đã kịp phản ứng trước khi tấm lưới xuất hiện, chỉ là dù hắn nhìn thấu được quỹ đạo của tia chớp, nhưng cũng không thể né tránh khi ở trong tấm lưới điện dày đặc này.

Vốn hắn muốn sử dụng Linh Quy Huyền Giáp để miễn cưỡng chặn lại, nhưng bỗng chợt nảy ra một ý, thế là lập tức vung tay lên.

Một loạt mảnh Linh Quy Huyền Giáp kết thành một tấm gương lớn, hai thần thông linh quy cùng xuất hiện.

Đa số những tia chớp giật mãnh liệt rơi vào mặt gương đều bị phản lại.

Lý Thanh Sơn đứng ở phía sau tấm gương nên bình yên vô sự, còn thầm nghĩ: Gần như tác dụng của chiêu nay trong lúc cận chiến không được bao nhiêu, nhưng dường như nó rất hiệu quả với pháp thuật, đặc biệt là ánh chớp sáng chói này của Chu Thông.

Chu Thông bỗng trợn to hai mắt, sau khi vượt qua thiên kiếp thứ hai, hắn không chỉ ngưng tụ được Thần Lôi Châu, mà Lôi Cức kiếm cũng trở nên mạnh hơn dưới sự gột rửa của thiên kiếp, vậy mà giờ lại bị ngăn chặn một cách nhẹ nhàng như vậy.

Thực ra Lý Thanh Sơn cũng không cản nó nhẹ nhõm như vậy, tuy rằng chiêu phản lại này ngầm khắc chế lôi đình của Chu Thông, nhưng nó cũng tiêu hao lượng lớn tinh thần của hắn để duy trì tấm gương này, càng làm giảm mạnh yêu khí toàn thân hắn.

Nếu là lúc bình thường thì có thể cân nhắc đến việc lui lại, có điều hắn đang ở trên Nguyệt Đình hồ, hoàn toàn không sợ tiêu hao yêu khí.

Nhân lúc Chu Thông kinh ngạc, hắn phi thân mà lên.

Khi Lý Thanh Sơn chỉ còn cách Chu Thông mười trượng thì chợt vươn tay ra chộp, cánh tay hắn bỗng bành trướng kéo dài, hóa thành một bàn tay khổng lồ đen kịt phủ lên đầu Chu Thông.

Bình Luận (0)
Comment