Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1023 - Chương 1020

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1020
 

Trong lòng Phạm Ninh có chút kích động, đây là đồ của châu Nam Mỹ, lại xuất hiện tại đảo Lã Tống.

Tuy nhiên cũng không có gì kỳ lạ, ngô và bí đều được phát hiện tại đảo Lã Tống, Phạm Ninh đã biết trước, sớm muộn thì đồ châu Mỹ cũng sẽ xuất hiện, không ngờ đến lần này lại gặp được cây thuốc lá.

Miếu thành hoàng trong huyện thành là chợ tự do lớn nhất Nam Dương, điểm chuyên môn dành cho tiểu thương, người bán hàng rong không đủ sức mở cửa hàng.

Phạm Ninh đi vào cổng chính, lập tức hoảng sợ, quảng trường trước mặt ít nhất chiếm hơn mười mẫu đất, bên trong là một biển người, đủ loại hàng quán nhỏ ít có mấy trăm nhà, cũng không thiếu thổ dân Nam Dương, lấy lá chuối rải trên mặt đất, bán mấy thứ nho nhỏ.

- Phụ thân, chính là nhà này!

Phạm Chân Nhi dẫn Phạm Ninh đi vào một quán nhỏ phía trước, chủ quán ước chừng hai mươi mấy tuổi, vóc dáng thấp bé, nhưng bộ dạng rất khỏe mạnh, làn da ngăm đen, cởi trần nửa người trên, trước ngực đeo hơn mười chuỗi hạt, vừa nhìn đã biết là thổ dân Thái Bình Dương.

Y thấy cô bé vừa rồi mua đồ của mình đưa người nhà đến, vẻ mặt lập tức khẩn trương lên, khoa tay múa chân, lớn tiếng nói gì đó.

Phạm Ninh thấy có chút khó khăn, ngôn ngữ không thông, giao lưu như thế nào đây.

Lúc này, bên cạnh có một chủ quán thạo tiếng Hán nói:

- Y nói đồ này đã bán, không thể trả lại hàng!

Phạm Ninh mừng rỡ, nói với chủ quán bên cạnh:

- Ngươi là người địa phương?

- Ta là người nước Bột Hải, trước kia làm việc ở cảng cũ, biết nói kha khá tiếng Hán.

- Lời của y ngươi nghe hiểu không?

Chủ quán gật gật đầu:

- Không thành vấn đề!

- Vậy làm phiền ngươi nói cho y biết, không phải ta muốn trả hàng, ta muốn nghe một vài chuyện.

Chủ quán thì thầm với thổ dân da đen vài câu, thổ dân da đen rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, gật gật đầu nói một câu.

- Y hỏi ngài muốn nghe chuyện gì?

Phạm Ninh lấy xì gà ra nói:

- Ngươi hỏi y xem, vật này là từ đâu mà có?

Chủ quán hỏi vài câu, rồi nói với Phạm Ninh:

- Y nói đây kỳ thật không phải của đồ của y, là di vật một người bạn cũ của phụ thân để lại sau khi qua đời, nghe nói là mang về từ nơi rất xa, y cũng không biết là cái gì, khả năng phụ thân biết.

Phạm Ninh ngẫm nghĩ một chút lại hỏi:

- Bạn của phụ thân ngươi đi tới nơi rất xa đó vào lúc nào?

Chủ quán hỏi, lại nói với Phạm Ninh:

- Y nói là sự việc lâu lắm rồi, khi đó y vẫn là trẻ con.

Vậy ít nhất là chuyện từ mười mấy năm trước, trong lòng Phạm Ninh lại dấy lên hy vọng, thuốc lá này vẫn còn tương đối mới, cho thấy có hạt giống, hắn lại hỏi chủ quán:

- Đối với những thổ dân này, vậy vật gì quý giá nhất?"

Chủ quán cười cười nói:

- Cái này ta biết, đối với bọn họ mà nói, đồ rèn đúc là trân quý nhất, đao, cái cuốc, cái xẻng các thứ, lần này y tới Lã Tống, chính là muốn mua đao.

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Ngươi nói cho y biết, ta muốn tất cả di vật của bạn phụ thân y, bên trong khả năng có thứ ta cần, đổi lại, ta cho y một trăm cây đao.

Chủ quán phiên dịch, thổ dân da đen mắt sáng rực lên, kích động lớn tiếng nói xì xồ gì đó?

- Vị quan nhân này, y nói hy vọng ngài nói lời giữ lời, đừng lừa y.

- Ta cam đoan sẽ không lừa y!

Phạm Ninh quay đầu lại dặn dò tùy tùng vài câu, hơn mười người tùy tùng lập tức chạy vội đi ra ngoài, không bao lâu, bọn họ mang đến mấy cái rương, mở rương ra, bên trong đều là chiến đao sắc bén.

Huyện lệnh, huyện thừa và các quan viên của huyện Lã Tống cũng vội vàng theo tới, khom người thi lễ với Phạm Ninh:

- Tham kiến Phạm tướng công!

Phạm Ninh thản nhiên cười nói:

- Ta tự đi Bắc Đảo nghỉ phép ngang qua nơi này, sáng mai sẽ đi, các vị cứ tùy ý, không cần đa lễ.

Huyện lệnh kích động nói:

- Có thể mời Phạm tướng công đi thăm thú sự thay đổi của phủ Lã Tống một lát hay không.

Phạm Ninh ngẫm nghĩ một chút cười nói:

- Đợi trở về đi! Hai tháng sau ta sẽ trở về, khi đó nhất định ở Lã Tống vài ngày.

Mọi người lại nói vài câu, bọn quan viên mới cáo từ.

Phạm Ninh thấy thổ dân da đen si mê vuốt ve chiến đao, liền cười nói:

- Không có vấn đề gì chứ!

Thổ dân da đen nhìn hoa cả mắt, y liên tục gật đầu, không cần phiên dịch, Phạm Ninh cũng biết y đã đồng ý rồi.

Phạm Ninh lại nói với chủ quán bên cạnh:

- Hai trăm văn tiền một ngày, ta thuê ngươi ba tháng, thế nào?

Chủ quán Bột Hải quỳ xuống nói:

- Ta không cần tiền, chỉ khẩn cầu đại quan nhân để cho ta và con cái có thể nhập tịch Lã Tống phủ là ta đã hài lòng rồi.

Chủ quán này rất khôn khéo, y nhìn thấy quan huyện cao cao tại thượng không ngờ còn tất cung tất kính đối với vị quan nhân trước mắt, y liền biết vị quan nhân này không tầm thường, đây là cơ hội cho y, chỉ xem y có thể nắm bắt hay không thôi.

Phạm Ninh hơi do dự, nhập tịch Lã Tống chính là nhập tịch Đại Tống, hiện tại luật pháp tương ứng vẫn chưa ra đời.

Bên cạnh Tào Dật cười nói:

- Ngôn ngữ của người này rất hữu dụng, A Ninh nên đồng ý với y đi!

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Ngươi tên là gì?

- Tiểu nhân tên A Đỗ.

- Ngươi chỉ cần biểu hiện tốt, ta có thể đồng ý với ngươi.

Chủ quán A Đỗ mừng rỡ, cuống quít dập đầu:

- Ta nhất định sẽ dốc sức vì đại quan nhân!

Người bên cạnh đều rất hâm mộ, A Đỗ gặp vận may rồi, không ngờ có thể nhập tịch Lã Tống.

- Các ngươi thu dọn đồ đạc cùng ta rời đi!

Tùy tùng giúp bọn hắn thu dọn đồ đạc, mọi người rất nhanh rời khỏi miếu Thành Hoàng.

Kỳ thật Phạm Ninh còn muốn đi dạo một vòng nơi này, nhưng thân phận của hắn đã bại lộ, hắn không muốn nán lại thêm, để tránh phức tạp.

Phạm Chân Nhi nắm tay phụ thân hỏi:

- Phụ thân, cuốn lá đó là đồ tốt sao?

- Cái đó gọi là lá cây thuốc lá, là thứ tốt có thể kiếm nhiều tiền, về sau Bắc Đảo có tài nguyên rồi.

- Vì sao nơi này không có?

- Nó ở địa phương xa xôi mới có, nhưng nếu chúng ta lấy được hạt giống, chúng ta có thể tự gieo trồng rồi.

Kỳ thật Phạm Ninh đã nghĩ thông suốt, giống như trên "đảo thần bí" trong tiểu thuyết của Verne ở đời sau còn có thuốc lá, đó là một hòn đảo không người trên Thái Bình Dương, vô cùng có khả năng là chim từ Châu Nam Mĩ gặm hạt của cây thuốc lá mà đưa tới đảo.

.....

Sáng sớm hôm sau, Phạm Ninh bị một trận tiếng la hét ầm ĩ làm cho bừng tỉnh, đầu hắn rất đau, tối hôm qua Tri phủ Lã Tống và một đám quan viên địa phương đón gió tẩy trần cho hắn, hắn uống đến say mèm, được tùy tùng dìu về thuyền.

Phạm Ninh phủ thêm một bộ y phục đi ra khỏi khoang thuyền, tiếng la hét ầm ĩ vẫn còn, hắn bước nhanh đi vào đầu cầu thang hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Binh lính gác dưới lầu nói:

- Khởi bẩm Tướng công, là thổ dân ngày hôm qua, y la hét ầm ĩ đòi rời thuyền.

Phạm Ninh đi xuống lầu hai, chỉ thấy hai tên lính đang kéo thổ dân kia lại, A Đỗ ở bên khuyên bảo.

Phạm Ninh tiến lên hỏi:

- Sao lại thế này?

Thổ dân thấy Phạm Ninh tới đây, nghiêng đầu đi không lên tiếng, A Đỗ tiến lên giải thích nói:

Bình Luận (0)
Comment