Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1046 - Chương 1043

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1043
 

Chỉ tiếc cho Gia Luật Hồng Cơ có như thế nào cũng không thể nghĩ ra được, hai vị trọng thần bên cạnh hắn đã bí mật phản bội hắn, đem tin tình báo tuyệt mật này tiết lộ cho nhà Tống biết.

Sáng sớm, bên sông Áp Lục gió rất to, là gió bắc thổi đến, rất thích hợp để đội tàu xuôi về nam, tám vạn đại quân đang xếp thành hàng lên thuyền, ở đây bao gồm ba vạn quân Khiết Đan, ba vạn quân Hề và hai vạn quân Bột Hải, các binh sĩ chỉ mang theo mười ngày lương khô. Trên thực tế, chỉ đến rạng sáng ngày mai là bọn chúng đã đến được Đăng Châu rồi.

Trên mỗi chiếc thuyền lớn có hai mươi mấy người phụ trách điều khiển buồng lái và kéo buồm. Không bao lâu, tám vạn đại quân toàn bộ đã xếp thành hàng lên thuyền, chủ soái Tiêu Duy Tín không đi theo cùng nhóm đầu tiên, mà là do Cao Nguyên Kỷ dẫn đầu tám vạn đại quân vượt biển.

Tiêu Duy Tín ra lệnh một tiếng

- Xuất phát!

'Ô' tiếng kèn thổi lên, một trăm năm mươi chiếc thuyền lớn đều buông dây buộc thuyền buồm, mượn sức gió, nhanh chóng chạy nhanh rời khỏi bờ, hướng ra ngoài Hoàng hải trăm dặm, trùng trùng điệp điệp mà lái đi.

hạm Ninh lúc này đang ở tại Đăng Châu, hắn không có cùng thiên tử đi thị sát ở Thái Nguyên, mà là đang chờ đợi tin tức của bán đảo Sơn Đông, từ sáu ngày trước hắn đã nhận được ưng tin khẩn cấp của phủ Liêu Dương, quân Liêu vào ngày mùng bảy tháng năm đã xuất binh tấn công Đại Tống.

Phạm Ninh lập tức gửi thư tín đến Thái Nguyên, để thiên tử kịp thời rời khỏi thành Thái Nguyên, còn hắn thì lập tức chạy tới Đăng Châu.

Bất kể là đánh trận với Tây Hạ, hay là chiến tranh với nước Liêu, cái mà hắn trên mặt bàn nói nhiều nhất vẫn là quốc lực, thậm chí còn thường xuyên ban bố những văn kiện về chủ đề tương tự ở trên báo chí.

Nhưng vãn còn một chiến lược cực kỳ bí mật khác thì lại được giấu dưới mặt bàn, đó chính là phải hết mình tiêu diệt lực lượng có sinh lực, tiêu diệt càng nhiều càng tốt. Từ cuộc chiến tranh với nước Liêu vào năm trước đến cuộc chiến diệt Hạ năm ngoái, đều có thể thấy được lối suy nghĩ về chiến lược này của Phạm Ninh

Trên thực tế, đây là một chiến lược tấn công rất chính xác, tóm được nhược điểm lớn nhất của nước Liêu và Tây Hạ, dân số của những tộc này ít ỏi, người đảng Hạng của Tây Hạ không quá trăm vạn, còn nước Liêu mặc dù đã khống chế được vùng lãnh thổ rộng lớn, nhưng dân số của tộc người Khiết Đan nhiều nhất cũng chỉ có hai triệu.

Một khi dân số của những tộc này thấp đến một mức độ nào đó, nó sẽ khiến cho đế quốc rất nhanh sụp đổ.

Phạm Ninh cũng đã nhìn thấu điểm này, cho nên tất cả chiến lược của hắn đều là từ góc độ tiêu diệt sinh lực quân địch mà xem xét, âm mưu chiến thuyền lần này cũng giống như vậy, dùng một trăm năm mươi chiến thuyền lớn năm nghìnthạch để dụ nước Liêu đi vào địa ngục.

Một trăm năm mươi thuyền chiến đã chạy ra cửa sông Áp Lục, nơi này còn cách đảo Thân Di khoảng hơn một trăm dặm, đi lệch về hướng Bắc một chút, căn cứ của quân Tống sẽ không phát hiện được bọn họ.

Một trăm năm mươi chiếc thuyền lớn chở hơn tám vạn quân Liêu trùng trùng điệp điệp hướng về Đăng Châu hơn ngàn dặm ngoài mà chạy tới.

Ngay khi đội tàu nước Liêu vừa mới chạy ra cửa sông Áp Lục, con thuyền trinh sát tuần tra ở ngoài ba mươi dặm của quân Tống đã phát hiện ra bọn họ

Một gã Lữ Soái sử dụng kính viễn vọng một lỗ phát hiện ở phương xa dày đặc những chấm đen nhỏ, rốt cục đã hiện ra rồi, Lữ Soái lập tức ra lệnh,

- Mau quay trở về!

Mấy chiếc thuyền canh gác nhanh chóng quay đầu, hướng về căn cứ ngoài trăm dặm ở phía nam mà chạy đi.

Giữa trưa, hơn ba trăm chiếc thuyền lớn nhỏ chiến thuyền rời khỏi hải cảng, hướng về phía tây lái đi, bọn họ chia ra làm ba đường, một cánh hơn trăm chiến thuyền đi về hướng bắc, vây quanh sau lưng thuyền địch, chặn đứt đường lui của quân Liêu.

Còn một nhóm thủy quân khác thì đi về phía Tây, phòng ngừa thủy quân nước Liêu chạy trốn sang bán đảo Liêu Đông, đồng thời, nhóm thủy quân thứ ba thì ở phía Đông, ngăn chặn chiến tuyền quân Liêu trốn sang Triều Tiên.

Bọn họ tạo ra hình tam giác, theo ba hướng bao vây đội tàu nước Liêu, nhưng ở khoảng cách khá xa, đội tàu nước Liêu cũng không phát hiện ra mình đã bị bao vây, vẫn cứ tiếp tục chạy về phía Nam.

Lúc này, một cánh thủy quân Lai Châu khác có hơn hai trăm chiến thuyền vạn thạch hợp lại đã ở phía trước lẳng lặng chờ đợi bọn chúng.

Phạm Ninh đang ở trên một con thuyền lớn hai vạn thạch, đội tàu đã xuất phát từ tối qua, một canh giờ trước đã tới vị trí dự định rồi.

Một gã tướng lĩnh chạy tới, hắn đến bên cạnh Phạm Ninh nói:

- Đã phát hiện ra chiến thuyền của quân địch hiện ở ngoài năm mươi dặm phía Bắc.

Phạm Ninh giơ kính viễn vọng lên, tập trung tinh lực ngắm nhìn phương xa, quả nhiên nhìn thấy vô số chấm đen, hắn để ống nhòm xuống hỏi:

- Thuỷ quân trong căn cứ đã đến đúng chỗ chưa?

- Đều đã vào vị trí của mình.

Phạm Ninh gật gật đầu hạ lệnh:

- Truyền mệnh lệnh của ta, tiến lên nghênh chiến!

Chủ thuyền kéo vang lên âm thanh còi hơi thật dài, hai trăm thuyền chiến cùng lái ra phương bắc nghênh chiến.

Trên đầu thuyền của quân Liêu, Cao Nguyên Kỷ cũng phát hiện có chút không ổn, quân Liêu không có kính viễn vọng, không nhìn được những chỗ ở xa, nhưng bọn họ ở trên cột buồm nhìn ra xa thì phát hiện ra thuyền canh gác của quân Tống ở phía Đông.

Sự xuất hiện của thuyền canh gác khiến cho Cao Nguyên Kỷ khẩn trương hẳn lên, tuy rằng hắn không có kinh nghiệm thủy quân, nhưng hắn vẫn biết, nếu đã xuất hiện thuyền trinh sát tuần tra cũng có nghĩ là đội quân chủ lực cũng cách đó không xa.

Đúng lúc này, có lính gác ở trên cột buồm cao hô lớn:

- Phía trước phát hiện chiến thuyền của quân địch!

Cao Nguyên Kỷ chấn động, vịn vào mép thuyền nhìn về hướng nam xem xét, thời tiết rất tốt, hắn có thể nhìn thấy rõ tình hình trên mặt biển ở phía trước.

Chỉ thấy mặt biển xanh thẳm xuất hiện vô số chấm đen nhỏ, đang hướng tới phía hắn mà lái tới.

Cao Nguyên Kỷ trong lòng cuống quít, gấp giọng hạ lệnh nói:

- Quay đầu hướng tây!

Phía đông là Triều Tiên, bên đó có khả năng có căn cứ của quân Tống, phía tây là bán đảo Liêu Đông, tuy rằng xa một chút, nhưng đó là lãnh thổ của nước Liêu, nơi của bọn chúng.

Đội tàu nước Liêu bắt đầu quay đầu hướng về phía Tây, nhưng hướng gió lúc này lại là gió Tây Bắc, chẳng khác gì bọn chúng đi ngược gió, đội tàu nước Liêu đi với tốc độ rất chậm, mà chiến thuyền của quân Tống lại dựa vào hơi nước làm động lực, tốc độ cực nhanh, càng ngày càng đến gần, vừa rồi còn là chấm đen nhỏ, bây giờ đã có thể nhìn rõ hình dáng của chiếc thuyền rồi.

Cao Nguyên Kỷ khẩn trương, vội vàng hô to:

- Mau tăng tốc! Tăng tốc!

Một gã tướng lĩnh chạy tới nói:

- Đại tướng quân, bây giờ chúng ta đang đi ngược gió, tốc độ không nhanh nổi, hay là đi về hướng Triều Tiên, sẽ thuận theo chiều gió hơn!

Cao Nguyên Kỷ ngây ra một chút, rút kiếm hung hăng chém tới, chửi ầm lên:

- Tại sao bây giờ mới báo cáo!

Cao Nguyên Kỷ là hậu duệ hoàng tộc của nước Bột Hải, hiện tại cũng là đại tướng đứng đầu của tộc Bột Hải ở nước Liêu, tính tình ngay thẳng nhưng suy nghĩ lại khá đơn giản, mới ngày hôm qua hắn còn vì việc đem công đầu tặng cho chủ soái Tiêu Duy Tín mà cảm thấy đắc ý, hắn bây giờ mới ý thức được sự xảo trá của Tiêu Duy Tín, đem nguy hiểm đến cho mình.

Bình Luận (0)
Comment