Cao Nguyên Kỷ cũng biết, hôm nay không thể chạy khỏi sự truy kích của chiến thuyền quân Tống, hắn hung hăng bổ một đao lên mép thuyền, ra lệnh:
- Truyền lệnh cho toàn bộ binh linh trên thuyền, chuẩn bị cung tên, bắn!
Mỗi chiến thuyền trở khoảng bảy trăm binh linh, còn có những chiếc thuyền vận chuyển vũ khí tấn công thành, nhưng số thuyền này không phải là thuyền chở hàng, mà là chiến thuyền.
Hơn năm trăm binh lính chạy lên boong tàu, đứng đầy trên tầng một và tầng hai của boong tàu đem cung tên lên nhắm, càng ngày càng gần chiến thuyền quân Tống.
Trên mặt biển không chỉ có phía Nam là xuất hiện chiến thuyền của quân Tống, mà cả hai mặt Đông và Tây ở phía sau cũng đều có chiến thuyền quân Tống xuất hiện, chiến thuyền ở phía Tây thậm chí đã bắt đầu đánh tới rồi.
Trên thực tế, chiến thuyền của quân Liêu không có chút tác dụng nào, vừa bị chiến thuyền của quân Tống từ phía sau hung hăng đâm vào ngay lập tức đã vỡ thành hai đoạn, lộ ra bên trong toàn là thuyền gỗ mục nát, vận khí của quân Liêu hên là vẫn tốt, hôm nay không có gặp cuồng phong gió lớn gì, bằng không còn chưa kịp gặp được đội chiến thuyền của quân Tống thì đã bị chìm nghỉm toàn bộ rồi.
Liên tiếp hai ba con thuyền đều bị nhưng chiến thuyền lớn của quân Tống đụng vỡ, khắp nơi trên mặt biển đều là những quân lính nước Liêu đang không ngừng kêu cứu mạng.
Cao Nguyên Kỷ bất chấp chiến thuyền bị đâm vỡ, hắn không đảo mắt, nhìn chằm chằm vào thuyền lớn của quân Tống đang càng lúc càng gần, đây là chiến thuyền lớn hai vạn thạch, kiểu dáng khổng lồ, hai bên đằng sau đều có một cái bánh xe, ở trong nước quay tròn, khuấy động những con sóng trắng xóa, đẩy con thuyền đi về phía trước.
Hai con thuyền lớn lần lượt đi qua nhau, khi còn cách nhau khoảng trăm bước, Cao Nguyên Kỷ hô to một tiếng:
- Bắn tên!
Mấy trăm tên lính cùng nhau bắn tên, những tên bắn dày đặc bay về phía chiến thuyền của quân Tống.
Đột nhiên, bốn cửa sổ ở mặt bên trên chiến thuyền của quân Tống đồng thời mở ra, giương ra bốn cái ống gỗ đen, đường kính của ống ước chừng khoảng bốn thước, nhắm ngay vào chiền thuyền của quân Liêu.
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, không biết đây là cái gì, chỉ nghe thấy âm thanh va chạm, rồi từ bên trong của bốn cái ống đó bắn ra một quả trứng sắt lớn, đen nhánh, nặng khoảng năm mươi đến sáu mươi cân, hình dạng giống hệt quả bí đỏ, đọng lại một làn khói trắng mịt mù.
- Là thiết hỏa lôi!
Cao Nguyên Kỷ lập tức phản ứng, trong lòng hắn sợ đến mức tim gan cuống cả lên, chỉ nghe thấy vài tiếng âm thành thình thịch thình thịch, thiết hỏa lôi trực tiếp bắn bốn phát xuyên qua thuyền, trúng ngay vào thân của chiến thuyền quân địch.
Thuyền chính của quân Tống và chiến thuyền của quân Liêu lần lượt đi xuyên qua nhau, nhanh chóng chạy ra xa, nhưng chạy chưa đến trăm bước đã nghe thấy một tiếng 'Đùng! ' thật lớn, quả thiết hỏa lôi đầu tiên nổ tung, khói trắng, sóng khí cùng với vô số mảnh vụn gỗ bay vút lên trời, còn có không ít binh lính cũng bị nổ mà bay lên.
Ngay sau đó, ba quả thiết hỏa lôi còn lại ở phía sau cũng gần như đồng loạt nổ tung, khiến cho chiến thuyền lớn năm nghìn thạch bị nổ đến tan xương nát thịt, khói đặc tràn ngập, lúc đó, chiến thuyền quân Tống đã chạy nhanh ra ngoài cách xa đến ba trăm bước, nên không bị ảnh hưởng bởi cú nổ.
Đây là lần đầu tiên giao chiến trên biển mà sử dụng nỏ để bắn ra thiết hỏa lôi, bốn cửa nỏ bắn liên tục, đạt đến trạng thái tốt nhất.
Đợi đến khi khói bụi tan hết, chiến thuyền chính của quân địch đã mất tích, trên mặt biển tất cả đều là những vụn gỗ nhỏ, còn bộ phận thân tàu không bị nổ nát vụn thì nhanh chóng chìm xuống biển, trôi nổi đầy trên mặt biển là những thi thể không còn nguyên vẹn, chủ tướng Cao Nguyên Kỷ cũng bị nổ đến thi thể phân khai, chìm vào trong biển.
Lúc này, ở nơi xa liên tục nghe thấy những tiếng nổ mạnh, những nỏ pháo được trang bị trên những chiến thuyền khác cũng bắt đầu phát uy, những chiến thuyền lớn hai vạn thạch thông thường sẽ được trang bị bốn cái, chiến thuyền lớn vạn thạch thì trang bị hai cái, còn chiến thuyền dưới một vạn thạch thì chỉ trang bị một cái.
Đối đầu với uy lực cực kỳ hùng mạnh của thiết hỏa lôi, phần lớn các con thuyền đều chọn phương thức va chạm, từ cạnh sườn của thuyền địch mà va chạm, những con thuyền thân trong mục nát căn bản không chịu được những cú va chạm mãnh liệt, đều bị va chạm mà vỡ rời ra, từng chiếc chiến thuyền lớn chìm nghỉm vào trong lòng biển.
Quân Tống không chịu tiếp nhận đầu hàng, sát hại quân Liêu vô cùng tàn nhẫn trên biển, chiến thuyền của quân Liêu bị vây quanh bốn phía, rơi vào cảnh cùng đường, từng chiếc thuyền liên tiếp chìm vào trong biển.
Lúc này, trên mặt biển gió đã nổi lên,, sắc trời biến đổi đen sẫm lại, bão táp kéo đến, cuồng phong cùng sóng biển ngập trời, chiến thuyền của quân Tống đều quay đầu rời khỏi, còn lại mấy chục chiến thuyền của quân Liêu ở lại bên trong trận bão tố cuồng phong đang nổi lên, bị sóng biển vô tình xé nát, vô số binh lính ở trên biển gào thét kêu cứu thì một cơn sóng đánh tới, triệt để bị nuốt sống hoàn toàn.
Trận bão táp này mãi đến nửa đêm mới dừng lại, một chiếc chiến thuyền ba nghìn thạch của quân Tống cũng bị bão táp làm cho chìm nghỉm, mấy chục tên sĩ binh quân Tống bị mất tích, các chiến thuyền còn lại của quân Tống đều bình yên vô sự.
Còn một trăm năm mươi chiến thuyền của quân Liêu đã bị quân Tống phá hủy gần như một nửa, phân nửa còn lại thì bị bão táp và sóng lớn triệt để tiêu diệt hoàn toàn, tám vạn quân Liêu đều chôn thân nơi đáy biển.
Đây là tổn thất thảm trọng nhất của nước Liêu từ khi lập quốc tới nay, tính cả hai vạn binh lính của nước Liêu hai năm trước dự định vượt biển đi Côn Châu, cả thảy tròn trăm ngàn đại quân đều chôn thân ở trong lòng biển, mộng thủy quân của nước Liêu hoàn toàn tan vỡ.
Ánh bình minh chiếu sáng lên mặt biển, những ánh sáng lăn tăn nhuộm biển thành màu đỏ, chỉ còn lại một số gỗ vụn theo sóng biển mà nổi phập phồng, trừ chỗ đó ra, đã không còn nhìn thấy được dấu vết của trận hải chiến nữa.
Phạm Ninh đứng ở đầu thuyền mắt nhìn trên mặt biển, sau một lúc lâu, hạ lệnh:
- Đại quân tiến lên phía Bắc!
Một đội thuyền dài khổng lồ xếp thành hàng do 120 chiếc thuyền hơi nước năm nghìn thạch tạo thành đang đi trên Hắc Thủy, vùng Hắc Thủy nước sâu sông rộng, rộng chừng hai dặm, thuyền lớn vạn thạch cũng có thể đi vào, những chiếc thuyền hơi nước bốc lên luồng khí đen, bánh xe nước quay cuồng dưới sông, giúp đẩy thuyền di chuyển.
Đoàn thuyền tiến vào cửa sông đã ba ngày, thuyền lớn cứ ba chiếc đi song song với nhau trên mặt sông, đội ngũ kéo dài đến vài dặm, hai bên bờ là khu rừng rậm rạp mênh mông không điểm dừng, phía xa xa là những ngọn núi cao sừng sững, trông không có một bóng người.
Đây từng là nơi sinh sống của tộc người Nữ Chân, nhưng sau khi người Nữ Chân bị tiêu diệt, thì nơi đây trở nên tĩnh lặng như chết.
Chương Kiệt đứng trên chiếc thuyền lớn đầu tiên, ánh mắt phức tạp nhìn về hai bên bờ, y đã từng đến đây và cho người Nữ Chân rất nhiều vũ khí và lương thực, thậm chí quân Tống còn dùng thiết hỏa lôi để trợ giúp người Nữ Chân công thành cướp trại, y không nghĩ tới rằng chỉ sau vỏn vẹn nửa năm, người Nữ Chân đã bị Liêu Quốc tiêu diệt, nói cho cùng vẫn là nội bộ bên trong của tộc người Nữ Chân có vấn đề, phát sinh nội chiến, điều này đã cho Liêu Quốc cơ hội.