Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1051 - Chương 1048

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1048
 

Lúc này mười hai vạn quân Liêu đã vào Tỉnh Hình, vó ngựa không ngừng chạy về Hà Bắc, nhưng đường núi gập ghềnh, nên chúng không thể phóng ngựa chạy nhanh, chúng cần phải đi hai ngày mới có thể đi qua Tỉnh Hình, chúng phải đi qua ba cửa ải là Cố Quan, Nương Tử Quan và Tỉnh Hình Quan, trong đó Nương Tử Quan và Tỉnh Hình Quan là hai nơi hiểm trở nhất.

Màn đêm buông xuống, đại quân Liêu Quốc đã đến Nương Tử Quan, người ngựa đều kiệt sức, Gia Luật Na Dã thấy vùng núi phía dưới Nương Tử Quan khá rộng rãi, còn có một khu đất trống của một huyện thành cũ, bèn truyền lệnh cho đại quân nghỉ ngơi tại chỗ.

Lúc này đã là đầu hạ, thời tiết bắt đầu trở nên nóng bức, tuy nhiên trong khe núi của Tình Hỉnh lại vô cùng râm mát, bọn lính đều ngủ vô cùng ngon giấc, Gia Luật Na Dã lại đang nhìn về Nương Tử Quan, ánh mắt có vẻ lộ chút nghiêm trọng.

Gia Luật Hồ Lã đi lên trước hỏi:

- Đại vương còn chưa nghỉ ngơi sao?

Gia Luật Na Dã thở dài:

- Không biết vì sao mà trong lòng ta lại có chút bất an.

- Đại vương đang lo quân Tống sẽ ngăn chúng ta trong Tỉnh Hình sao?

Gia Luật Na Dã gật đầu:

- Đúng là ta có hơi lo lắng về việc này, ta cảm thấy Thiên tử nghĩ mọi chuyện quá đơn giản rồi.

Gia Luật Hồ Lã trầm ngâm trong chốc lát rồi nói:

- Chắc không phải vậy đâu, nhìn từ biểu hiện của quân Tống, bọn chúng hẳn là cho rằng chúng ta sẽ tấn công thành Thái Nguyên, vườn không nhà trống, sơ tán dân chúng, tích trữ lượng lớn lương thảo chuẩn bị cho chiến tranh, nếu như nói những thứ này là giả, thì việc Thiên tử của bọn chúng đến Thái Nguyên tuần tra không thể làm giả được, tên Phạm Ninh sẽ không dám phạm tội khi quân.

Gia Luật Na Dã ngẫm nghĩ thấy cũng có lý, mấu chốt là triều Tống không biết về kế hoạch bên tuyến đông của Liêu Quốc, gã khẽ thở dài:

- Chỉ mong quân Tống không ý thức được điều này, lần sau hy vọng Thiên tử sẽ không mạo hiểm như thế này nữa.

- Đại vương hãy sớm nghỉ ngơi, ngày mai khi trời chưa sáng sẽ phải xuất phát, đoán chừng vào giữa trưa ngày mốt sẽ đi ra khỏi Tỉnh Hình.

Gia Luật Na Dã gật gật đầu, lại hỏi:

- Gia Luật Tân Phong có tin tức gì không?

Gia Luật Hồ Lã lắc đầu:

- Tạm thời vẫn chưa có tin tức, đoán chừng y đã sắp đến Tỉnh Hình Quan, sáng ngày mai nhất định sẽ có tin tức truyền đến.

Lúc này, mấy tên lính dẫn đến một vị tăng nhân, vị tăng nhân trên lưng vác theo một sọt tre, thấy Gia Luật Na Dã bèn chắp tay lại nói:

- Tiểu tăng chỉ là một người hái thuốc, mong đại tướng quân tha cho tiểu tăng.

- Ngươi là tăng nhân ở vùng nào?

- Tiểu tăng là tăng nhân của Minh Quang Tự thuộc huyện Tỉnh Hình, pháp danh là Bổn Tuệ.

Gia Luật Na Dã và Gia Luật Hồ Lã nhìn nhau, vị tăng nhân này đến thật đúng lúc, Gia Luật Na Dã cười ha hả nói:

- Ngươi không cần sợ, Liêu Quốc vẫn luôn kính phật, sẽ không làm hại tăng nhân, chỉ cần ngươi trả lời cho tốt vài câu hỏi của bọn ta, bọn ta sẽ tha cho ngươi.

- Tiểu tăng sẵn lòng trả lời!

- Thế ta hỏi ngươi, trước bọn ta ngươi có thấy đội quân nào đi ngang qua đây không?

Tăng nhân do dự một lát rồi nói;

- Buổi sáng tiểu tăng nhìn thấy một đoàn kỵ binh, đại khái trên dưới vạn người, từ nơi này hối hả chạy qua, tiểu tăng không dám lộ mặt.

Gia Luật Na Dã gật gật đầu, lại hỏi:

- Thế quân Tống có đến đóng giữ tại Tỉnh Hình Quan không?

- Có! Họ còn giữ độ điệp của tiểu tăng, còn muốn sau khi tiểu tăng quay về nộp thuế thì mới trả lại.

Tỉnh Hình Quan đương nhiên sẽ có quân Tống canh gác, điều này chẳng có gì kỳ quái, điều Gia Luật Na Dã quan tâm là có bao nhiêu người?

- Có bao nhiêu lính đang thủ tại cửa ải?

- Đại khái khoảng hai trăm người! Đều là quân thu thuế, một đám hung thần ác sát, tham lam vô độ, ngay cả miếng thịt trên chân muỗi cũng phải cạo lấy.

Vị tăng nhân phẫn nộ nói.

Gia Luật Na Dã thở phào nhẹ nhõm, vậy thì đúng rồi, gã sớm đã nghe nói, một loạt quan ải của nội bộ Đại Tống đều biến thành nơi thu thuế, giống như ban ngày bọn chúng đi qua Cố Quan, bọn lính thu thuế đều bỏ chạy hết, nhưng những tờ danh sách thu thuế rơi đầy khắp nơi, đúng như lời đồn nơi đây đã trở thành ải thu thuế.

Gia Luật Na Dã lại hỏi thêm về tình hình binh lính ở phủ Chân Định, tuy rằng quân đội hùng hậu đang đóng binh tại huyện Chân Định, nhưng huyện thành lại nằm ở phía bắc sông Hô Đà, mà bọn chúng lại từ phía nam ra đây nên chẳng ảnh hưởng gì, bọn chúng có thể trực tiếp quay đầu tiến đánh về phía nam của Triệu Châu, trên cơ bản là không hề đóng quân, đây là lý do tại sao bọn chúng muốn đi Tỉnh Hình, để chúng có thể lách qua lực lượng hùng hậu đang đóng giữ của quân Tống.

Gia Luật Na Dã cũng lập tức hạ lệnh:

- Dẫn hắn đi xuống nghỉ ngơi, sáng mai hãy thả hắn đi.

Sáng ngày hôm sau, mười một vạn đại quân lại lần nữa tập kết, vượt qua Nương Tử Quan, hành quân thần tốc đi về Tỉnh Hình Quan ở phía đông.

Ngay khi đại quân của quân Liêu đi không lâu, tăng nhân Bổn Tuệ liền xuất hiện tại một thung lũng vô cùng kín đáo, y huýt sáo ra hiệu, hai binh lính triều Tống từ trong đi ra.

Bọn họ không dám cười nhạo, cùng nhau thi lễ:

- Lữ soái đã trở lại.

Thân phận thật sự của tăng nhân Bổn Tuệ là một vị lữ soái trinh sát của quân Tống, nhưng mà mười năm trước, y quả thật là một vị tăng nhân.

Nhiệm vụ lần này của y chính là kịp thời xuất hiện giúp làm yên lòng chủ soái của quân Liêu.

Thung lũng rất sâu, chiếm một vùng đất rộng lớn, giúp hai vạn quân Tống ẩn núp trong đó, người chỉ huy đội quân này chính là nguyên tướng thủ thành Bảo Tắc, Thống chế Tào Văn Tĩnh.

Tào Văn Tĩnh sau khi nghe xong báo cáo của lữ soái trinh sát, y lại hỏi xung quanh:

- Tại Nương Tử Quan có quân địch đang đóng giữ ở đó hay không?

- Hồi bẩm tướng quân, quân Liêu hiện tại đang có năm trăm người ở đó.

Tào Văn Tĩnh thản nhiên nói:

- Xem ra đối phương cũng không phải ngu xuẩn, biết được tầm quan trọng của Nương Tử Quan.

Tuy rằng quân Liêu phái người đi canh phòng cửa ải, nhưng quân Tống sớm đã có chuẩn bị, đầu tiên bọn họ mai phục vài trăm người trên triền núi của Nương Tử Quan, hai bên triền núi đều dốc đứng, rất khó để đi lên, chỉ có thể từ công trình bên cạnh của Nương Tử Quan đi lên.

Trừ phi quân Liêu phái người đi tra xét ở xung quanh sau khi canh phòng cửa ải, nếu không thì bọn chúng rất khó phát hiện quân Tống đang mai phục ở cạnh núi.

Tào Văn Tĩnh lo lắng sau khi quân Liêu nhận được tin tức từ tiền phương sẽ lui trở về, nên y lập tức lệnh cho một vị thiên tướng dẫn ba nghìn binh sĩ đi giành lấy Nương Tử Quan.

Nương Tử Quan không chỉ là một tòa cửa ải đơn giản mà nó còn là một hệ thống phòng ngự, trước có thành ải, sau là quan thành, dọc theo triền núi bên cạnh xây dựng mười mấy tòa kiến trúc, dùng làm doanh trại cho binh lính thủ ải, hoặc làm kho vv… Kiến trúc của vòng ngoài cùng dùng đá để tu sửa nền, nền đất phía trên cao dùng gạch để xây thành kho, còn bên ngoài là triền núi với dốc đứng vô cùng hiểm trở.

Bình Luận (0)
Comment