Ba trăm binh lính đang mai phục trong bụi rậm trên triền núi, kiên nhận chờ thời cơ đang đến.
Bên trong thành ải đột nhiên vang lên một tiếng gào thét, ba nghìn quân Tống lập tức xuất hiện trên đường núi, làm dấy lên nỗi sợ hãi của năm trăm quân thủ ải bên trong, hơn hai trăm tên lũ lượt leo lên thành ải và tường thành ở bên cạnh, giương cung lắp tiễn, nhắm ngay vài nghìn quân Tống ở phía xa.
Đường núi hẹp, chỉ có thể chứa được khoảng mười người hơn đi song song, mỗi lần cũng chỉ khoảng vài trăm binh lính có thể tấn công, tại khoảng cách trước thành ải ba trăm bước, quân Tống liền dừng lại không đi về trước nữa.
Cùng lúc đó, quân mai phục trên triền núi dùng thang để tiến vào cửa sau của nhà kho, chỉ trong chốc lát, ba trăm binh lính của quân Tống toàn bộ đã đi vào Nương Tử Quan, bọn họ chiếm lấy khu vực ở trên cao, từ trên nhìn xuống, đồng loạt bắn tên về phía binh lính quân Liêu trên thành ải.
Tên bắn như mưa, binh lính quân Liêu trở tay không kịp, đồng loạt trúng tên, mười mấy tên binh lính đang vận chuyển trục gỗ cũng đều bị trúng tên, thảm thiết kêu la ngã nhào xuống dưới thành, nhất thời trên đầu thành trở nên đại loạn, binh sĩ nháo nhào chạy đi nấp tại phía sau lầu thành.
Quân Tống phát động tiến công, vài trăm binh lính quân Tống nâng lá chắn chạy nhanh về phía thành ải, binh lính trên thành ải được này mất kia, mười mấy tên đang muốn ném bỏ trục gỗ xuống phía dưới thành, phía sau lưng bị lộ ra ngoài, mũi tên phía trên rít gió bay đến, lập tức bắn trúng bảy tám người.
Nhưng vẫn có hai trục gỗ bị ném xuống đầu thành, Nương Tử Quan cao ở phía đồng bằng ở phía tây, phía đông sườn dốc hiểm trở, tầm bốn mươi lăm độ, còn phía tây sườn núi có hơi chút bằng phẳng, trên dưới ba mươi độ, tuy sườn núi phía tây chỉ có ba mươi độ, nhưng đối với quân Tống thì lực uy hiếp vẫn như cũ rất lớn, hai cây trục gỗ lăn hướng về phía quân Tống, tuy rằng quân Tống đã nhanh chóng ẩn nấp, nhưng bốn năm người vẫn liên tiếp bị đè trúng và bị cuốn xuống sườn núi.
Nhưng phản kích của quân Liêu cũng chỉ đến thế, thang móc của quân Tống lần lượt được treo trên đầu thành, binh lính lũ lượt trèo lên thang, cái được gọi là thang móc chính là loại thang công thành được thiết kế đặc biệt chỉ dành cho thành ải, trước thang có hai cái móc sắt lớn, trực tiếp móc lên phần nhô ra của tường thành, độ dài của thang ngắn hơn so với độ cao của tường thành, như vậy binh lính mới có thể đè toàn bộ trọng lượng lên thang, binh lính trên đầu thành cũng rất khó đẩy thang ra.
Chỉ trong chốc lát, binh lính quân Tống đã leo lên được tới đầu thành, vung đao về phía binh lính quân Liêu mà đánh tới.
Càng ngày càng nhiều binh lính quân Tống leo lên đầu thành, cửa thành bị mở ra, phía dưới ba nghìn binh lính hò hét xông vào thành ải tấn công, năm trăm binh lính cuối cùng chỉ còn lại không tới trăm người, chúng hoảng sợ trốn ra khỏi Nương Tử Quan, chạy nhanh về hồi báo cho chủ soái.
Trên đầu thành Nương Tử Quan, lá cờ Hoàng Long Đại Kỳ của quân Tống được cắm lên.
Giữa trưa, Gia Luật Na Dã dẫn theo mười một vạn đại quân đến một vùng đất rộng lớn, bốn phía rộng khoảng mười dặm hơn, phía dưới chân núi còn nhìn thấy thấp thoáng một thôn xóm nhỏ.
Gia Luật Na Dã truyền lệnh cho binh lính nghỉ ngơi, lại phái người đi thăm dò tin tức trong thôn.
Chốc lát, kỵ binh đi thăm dò tin tức chạy như bay về, bẩm báo với Gia Luật Na Dã:
- Khởi bẩm Đại vương, trong thôn trống không, không một bóng người.
- Ý ngươi là sao, đấy là một thôn xóm bị bỏ hoang ư?
- Không phải bỏ hoang, có lẽ không lâu trước đó vẫn còn người ở, hiện tại đều bỏ chạy hết rồi.
Trong lòng Gia Luật Na Dã có chút bất an, làm gã nhớ đến chiến lược vườn không nhà trống của quân Tống, gã lập tức nói với Gia Luật Hồ Lã:
- Chúng ta đi xem thử!
Thôn không lớn lắm, chỉ có khoảng ba bốn mươi hộ gia đình, xung quanh không có ruộng lúa mì, chỉ có vài chục mẩu đất trồng rau, những gia đình ở đây chắc kiếm sống bằng nghề săn bắn hoặc hái thuốc.
Gia Luật Na Dã vào mấy hộ dân xem xét kỹ, trong phòng không hề lộn xộn, các loại đồ vật đều được sắp xếp vô cùng ngăn nắp, nhưng lương thực và những món đồ có giá trị đều không có.
Gia Luật Na Dã càng xem càng sợ hãi, khi nãy gã còn kỳ vọng nguyên nhân là do đội quân tiên phong của quân Liêu tấn công, nên bá tánh ở đây mới hoảng sợ chạy trốn, nhưng hiện tại xem ra, họ căn bản không hề có chút gì trông như hoảng sợ chạy trốn, mà rõ ràng là rời đi một cách ung dung.
'Vườn không nhà trống! '
Gia Luật Na Dã đột nhiên xuất hiện những chữ này trong đầu, gã vô cùng sầu lo nói với Gia Luật Hồ Lã:
- Chúng ta rất có khả năng bị trúng mai phục của quân Tống rồi.
Gia Luật Hồ Lã cũng nhìn thấy có điều không ổn, gã cau mày nói:
- Thế Gia Luật Tân Phong sao lại không phát hiện ra điểm này.
- Rất có thể y đi qua đây vào ban đêm nên không phát hiện thôn nhỏ này, ngươi xem xung quanh thôn, căn bản không có dấu vết đại quân đi qua, cũng có khả năng y phái người qua đây xem qua, phát hiện không có người liền rời đi, nhưng điều này không quan trọng, hiện tại chúng ta nên làm gì?
Gia Luật Na Dã hướng ánh mắt lo âu nhìn Gia Luật Hồ Lã, Gia Luật Hồ Lã cũng rất khó xử, vị trí hiện tại của bọn chúng tiến không được mà lùi cũng không xong, gã do dự chốc lát rồi nói:
- Đi về thì quá xa, vậy thì cứ tiếp tục đi về phía trước, chắc có lẽ rất nhanh sẽ có tin tức của Gia Luật Tân Phong.
Gia Luật Na Dã lòng nóng như lửa đốt, lập tức ra lệnh:
- Truyền mệnh lệnh của ta, toàn quân tập kết, lập tức xuất phát!
Sau khi đại quân xuất phát không bao lâu, Gia Luật Na Dã cuối cùng cũng nhận được tin tức từ đội tiên phong của Gia Luật Tân Phong gửi đến, quân Tống tại Tỉnh Hình Quan tích trữ lực lượng hùng hậu, quân đội của gã tấn công liên tiếp ba lần đều tổn thất nghiêm trọng, Tỉnh Hình Quan hiện tại cứ như tường đồng vách sắt.
Tâm trạng của Gia Luật Na Dã lập tức rơi vào vực sâu, điều gã lo sợ nhất cuối cùng cũng đến, mười hai vạn đại quân rơi vào cạm bẫy của quân Tống, cứ thế bị bao vây lại trong Tỉnh Hình Đạo.
Sau lưng Gia Luật Na Dã phát từng cơn lạnh, nếu như chiến lược của bọn chúng đã sớm bị Phạm Ninh nhìn thấu, thì tám vạn thủy quân tại tuyến đông cũng lành ít dữ nhiều.
- Đại vương, hiện tại chúng ta phải làm sao?
Gia Luật Hồ Lã hỏi.
Gia Luật Na Dã cắn chặt môi rồi nói:
- Binh lính chia làm hai đường, Hồ Lã tướng quân dẫn năm vạn quân trở về, tận lực giành lấy quan ải, ta sẽ dẫn đoàn quân còn lại tiếp tục đi về phía đông, bất kể như thế nào cũng phải đánh hạ Tỉnh Hình Quan, cứ xem như chúng ta đang tấn công Thái Nguyên.
- Ty chức đã hiểu!
Gia Luật Hồ Lã nhận biết được vấn đề nghiêm trọng, nếu như bọn chúng không thể đột phá vòng vây, chỉ sợ mười mấy vạn đại quân sẽ bị giam cầm đến chết tại Tỉnh Hình.
Mười một vạn đại quân phân thành hai đường, Gia Luật Hồ Lã dẫn năm vạn quân tiến về Nương Tử Quan, Gia Luật Na Dã thì dẫn sáu vạn quân còn lại tiếp tục chạy về phía Tỉnh Hình Quan.